641 Không có ai, không có tiếng hít thở, không có bất kỳ hơi thở nào. Độc Cô Dạ nhíu nhíu mày, nghiêng đầu liếc nhìn Hách Liên Vân Triệu ở phía sau, không có gì cả, không có bất kỳ dị thường gì.
642 Lập tức nhìn lại Âu Dương Vu Phi đang đè nén giận dỗi, Lưu Nguyệt nở một nụ cười xinh đẹp, phất tay một cái với Âu Dương Vu Phi, xoay người đi theo Hiên Viên Triệt ra khỏi đám người.
643 Bởi vì mấy thứ dính trên quần áo kia, chỉ có chúng nó mới ngửi được mùi, nhưng lại không giữ được mùi lâu. Khẽ vẫy bình trong tay, Đỗ Nhất nhanh chóng thu lại chúng nó, đứng lên tựa vào cửa sổ, nhìn đình viện phía dưới.
644 Tể tướng phủ Nam Tống, quả là không uổng phí công phu. “Nếu đã vậy…. ” Đuôi mắt Âu Dương Vu Phi đảo qua nụ cười của Lưu Nguyệt, khóe miệng không khỏi cũng cười.
645 Dạ minh châu chiếu sáng mặt đất. Trong điện được khảm mấy viên dạ minh châu to như nắm tay trẻ con, chiếu sáng cả điện. Một thư phòng, bày đầy sách tranh, rất bình thường.
646 Chẳng lẽ Vân Triệu…Trong mắt Lưu Nguyệt đột nhiên sáng ngời, nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt. Hiên Viên Triệt thấy Lưu Nguyệt đã kịp phản ứng, gật gật đầu nói nhỏ: “Vô cùng có khả năng, nghe nói hoàng hậu khai quốc vì Lý thị lưu lại vài thứ gì đó, nhưng cụ thể có hay không, là cái gì, không sao kiểm chứng, Lý thị mấy trăm năm thiếu chút nữa chết hết cũng chưa từng lấy ra, cũng không ai tìm thấy, không biết thiệt giả.
647 Lá rụng xuống theo ngọn cây bay bay trên mặt đất. Không có ai, không có gì khác thường. Mắt khẽ nheo lại, Độc Cô Dạ liếc nhìn lợi khí xuyên qua ngọn cây rồi ghim vào tường nơi xa xa, chậm rãi đi qua dưới tàng cây cao lớn kia, đưa tay rút khỏi tường.
648 Nắng sớm phong vũ, mùa xuân ấm áp. Hà Cổ Sơn ngập nghềnh quanh co khúc khuỷu, tuy rằng không bắng dãy núi lớn nhất biên giới Nam Tống – núi Thiên Năng, nhưng cũng rất đặc biệt.
649 Đi như bay, tốc độ của Độc Cô Dạ không biết nhanh hơn Lưu Nguyệt bao nhiêu, mà nham tương (nham thạch) phía sau dường như đã thay đổi, có lẽ là bị đè nén lâu ngày, lúc này có cơ hội tràn ra, nhất định phải oanh oanh liệt liệt một phen, lại càng mãnh liệt hơn.
650 Một mảnh đao kiếm bất chợt yên lặng. Thực quỷ dị. Giữa bãi đá rộng lớn, ngươi nhìn ta, ta nhìn lại ngươi; chỉ trong chốc lát ngắn ngủi. Không một ai nói chuyện; lời đến miệng lại không cách nào nói; Không khí ngưng trọng, vây kín xung quanh, phủ lên đầu mọi người.
651 Trong lòng vừa sợ vừa giân, Hiên Viên Triệt trong khoảng khắc dường như không thể tin được những gì xảy ra trước mắt, mắt nhìn chằm chằm Lưu Nguyệt, gần như quên luôn việc che dấu thân phận.
652 Lưu Nguyệt trừng to mắt, nhìn bóng lưng Hiên Viên Triệt rời đi mà không thể tin vào mắt mình, Hiên Viên Triệt cư nhiên lại đi, lại bỏ mặc nàng tại nơi này.
653 “Xuất phát. ” Thu Ngân, Ngạn Hổ ngay lập tức quát xuống một tiếng, âm thanh truyền ra tứ phía. Giương buồm, nhổ neo, thuyền đánh cá đông nghìn nghịt đón gió mà đi, tất cả thẳng tiến Thiên Thần Quốc.
654 Oai phong từ việc tiêu diệt Trần quốc và Triệu quốc, lại đồng minh với Hậu Kim. Thiên Thần trong nháy mắt từ một nước nhỏ ở Tây Nam đã thành bá chủ một phương, thực lực so với bá chủ Tây Nam – Hậu Kim dường như chỉ có hơn chứ không kém.
655 Mắt trong nháy mắt sáng lên, nàng cư nhiên chọn ở lại bên cạnh hắn. Nhìn bóng lưng tinh tế mà ngạo nghễ đứng đối đầu với tam vương Minh Đảo, vẻ âm hàn trong mắt Hiên Viên Triệt như bay mất nửa phần, nếu Lưu Nguyệt đã ra mặt, tất có kế sách ứng phó.
656 “Nàng còn nhớ lần đầu tiên nàng tới nơi này không?” Trong không gian tĩnh lặng, Hiên Viên Triệt đột nhiên nhẹ nhàng mở miệng, mắt đen thăm thẳm nhìn Lưu Nguyệt.
657 Bóng đêm mênh mang, không giấu nổi sát khí hừng hực. Cúi đầu nhìn mọi người đều hoàn toàn khỏe mạnh không biến đổi phía dưới, Âu Dương Vu Phi quay đầu nhìn Lưu Nguyệt.
658 Âu Dương Vu Phi đứng bên cạnh nghe nàng nói, mặt rớt đầy hắc tuyến*, khóe miệng co rút nhìn quả cầu lửa đang bay đi. [ là cái mặt này (--_--|||) ]Như sao băng rơi, thật sự rất chói mắt.
659 “Đa mưu túc trí”. Nhẹ vung chiết phiến, Âu Dương Vu Phi sốt ruột đi tới chỗ hai cánh quân tiên phong của Thiên Thần, vẻ mặt khổ đại cừu thâm xuất ra một câu: “Rốt cục hôm nay cũng có thể ăn cơm rồi.
660 Sắc máu đỏ tươi nhảy múa trên mặt đất, hoà trong ánh mặt trời vàng rực chói mắt, thực sự tôn nhau, gợi ra hứng thú vô cùng. Hoả Vương nhìn thấy thế tay của Lưu Nguyệt, liền tức giận thét lớn, tốc độ lao tới càng thêm cuồng mãnh, không thèm quan tâm chung quanh là địa bàn của kẻ nào, đồ đạc của nhà ai cũng đốt sạch, ánh lửa u lam bốc lên ngút trời.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Năng, Huyền Huyễn
Số chương: 50