581 Làm việc này, nhất định là Lưu Nguyệt làm. Chẳng qua, nếu như Lưu Nguyệt ra tay, vậy ý tứ cũng chỉ là cùng Da Luật Cực tranh giành, như vậy bọn họ cũng chỉ là tai bay vạ gió, cũng không sao.
582 Nói đến đây, Lưu Nguyệt đột nhiên đem chén rượu trong tay đập mạnh xuống cái án trước mặt, phát ra một tiếng vang lớn. Lông mày lạnh lẽo quét ngang, ánh mắt sắc bén như đao: “Nhưng là các ngươi, chẳng những không cảm ơn, ngược lại còn muốn giết ta, muốn tiêu diệt ta, tốt.
583 “Đúng vậy, hắn chỉ có thể đại biểu hắn, chúng ta…. . ”“Các ngươi sợ cái gì, binh mã của Cực thân vương một nén hương sau sẽ đến, đến lúc đó cả Thịnh Kinh đều là của Cực thân vương, hỏa khí nho nhỏ này có gì phải sợ, các ngươi cần phải hiểu rõ, đừng trách ta không có nhắc nhở các ngươi, nếu như đứng nhầm chỗ, vậy hậu quả…”Lời trung tâm còn chưa nói hết, một người trong đám Cực thân vương đột nhiên lớn tiếng quát.
584 Những ai gió chiều nào theo chiều đó, đều đã bắt đầu nghiêng về phía Lưu Nguyệt. “Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng, bốn mươi vạn binh mã, lúc này Hàn Phi họ còn ở xa ngoài ngàn dặm, ngươi lừa người, lừa không được ta.
585 Lời nói lạnh như băng khiến Da Luật Cực vẻ mặt kiêu ngạo hoàn toàn không tin Lưu Nguyệt, sắc mặt hơi hơi ngưng trọng. Chẳng lẽ là thật? Vậy… Thần sắc tự nhiên, gảy nhẹ thịt dê nướng trên bàn, đưa cho Da Luật Hồng bên cạnh, Lưu Nguyệt cũng không thèm nhìn tới mọi người vẻ mặt biến hóa phía dưới, lạnh lùng nói với Da Luật Cực: “Ngươi bất nhân, ta bất nghĩa, đừng trách ta gây nên nội chiến Bắc Mục, hôm nay có ta không có ngươi, hữu ngươi không có ta.
586 Ô Sa ngẩng đầu nhìn khoảng không, rất sáng sủa, không phải sắp mưa, như vậy chỉ có một giải thích, đó chính là tiếng vó ngựa, tiếng vó ngựa có thể sánh ngang cùng sấm rền phía chân trời.
587 “Ngươi nói mau. ” Tể tướng Tiêu Thần ở bên trong giao phong giữa Lưu Nguyệt và Da Luật Cực, luôn luôn không động, lúc này nghe thế, mới có chút nóng nảy, lớn tiếng quát.
588 Không nói có bao nhiêu bách tính sẽ chết, không nói người nhà của bọn họ sẽ loạn ly, không nói gia sản của bọn họ sẽ biến thành phế tích. Thiết huyết công thành ngay dưới chân thiên tử, tuyệt đối sẽ không có một ngày bọn họ vùng dậy nổi, đây tương đương với chính quyền mới ra đời, một triều đình mới ra đời, không bao giờ lại dạ thiên hạ của bọn hắn nữa.
589 Ánh sao rực rỡ, mười vạn binh mã Nam Viện Thịnh Kinh, phát hiện bất thường, sai quân nhổ trại hành quân đến cổng thành. Hai quân đụng nhau, tên đã trên dây.
590 Từng bước đứng lại, Lưu Nguyệt Da Luật Hồng nhìn một chút, trong mắt hiện lên một chút do dự. Tể tướng Tiêu Thần là một người tinh khôn, liếc mắt một cái thấy Lưu Nguyệt do dự, lập tức nói: “Chúng ta đều là vì tốt cho Bắc Mục, đều là muốn tốt cho Bắc Mục Vương, ngài yêu thương đau lòng hắn, hẳn sẽ hiểu được tâm ý của chúng ta.
591 Ôm Da Luật Hồng, Lưu Nguyệt cả người đe dọa, nâng bước đi ra khỏi Trình Lãm điện. “Nhiếp chính vương, độc của chúng ta… A, có thể cử động. ” “Động được, không có chuyện gì rồi…” “……….
592 Khố Tạp Mộc thấy vậy mặt mày nhanh chóng đảo quanh, đột nhiên vỗ mông xoay người điên cuồng xông ra ngoài như lúc đến. Xuất cung, điều khiển ngựa, chạy thẳng tới ba mươi dặm ngoại thành chỗ bốn mươi vạn đại quân đóng quân.
593 Hàn phong (gió lạnh) tung bay, thế đạo bây giờ là thiên hạ của người thông minh. Đại quân hào hùng mà đến, đóng quân ở bên ngoài Thịnh Kinh, đạp vỡ tịch mịch của tháng Giêng.
594 Lưu Nguyệt nghe nói mi mắt giật giật, nhiều … ngày bận rộn mã bất đình đề (ngựa không ngừng chân~>vội vàng), hôm nay mới có thể bắt hết thảy những kẻ không phục nàng, hoặc là điều động, có thể chân chính nắm quyền, Âu Dương Vu Phi là người đầu tiên đến chúc mừng nàng.
595 Qua một câu nói đã biết rõ nàng biết thân phận của hắn, từ trong động tác này của nàng, nhìn ra ý tưởng của nàng, đây cũng không phải sự tình gì đáng kinh ngạc.
596 Làm cho ta hoài nghi nàng đã được mấy chục tuổi rồi, mới có được tâm tư như vậy, mới có được sự khôn khéo nhìn rõ hết thảy như vậy, mới có được sự từng trải như vậy? Này, không phải là điều những người ở tuổi nàng có được.
597 Đầu ngón tay trên miệng chén rượu nhẹ nhàng lướt qua một vòng, nàng sớm biết rằng Minh đảo không dễ đối phó như vậy. Nhưng nghe Âu Dương Vu Phi thận trọng nhắc nhở như thế, kỳ thực không phải đe dọa nàng, trái lại là nói đến thế lực Minh đảo còn trên cả tưởng tượng hiện tại của nàng.
598 “Vinh hạnh của ta. ” Âu Dương Vu Phi nghe vậy đứng dậy cười, hướng Lưu Nguyệt vuốt cằm nhỏ, xoay người ẩn vào trong đêm tối. “Hôm nay cũng không thể tính toán.
599 Hoài nghi này không thể lộ liễu ra ngoài, dù nàng không tin bất kỳ kẻ nào trong thiên hạ này, nàng vẫn sẽ tin tưởng hắn. Tay áo bào vung lên, Lưu Nguyệt xoay người bước nhanh mà đi.
600 Con mắt Lưu Nguyệt khẽ nhúc nhích, theo nàng biết, dân tộc Tiên Bi tổng cộng phân mười bảy tộc. Nhưng mà mười bảy tộc này chưa hề lui tới thân thiết, có mấy tộc vẫn là cừu địch, cái loại cả đời không qua lại với nhau.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35