21 -Phu nhân,tiểu thư đến rồi. . Nhi Hoàn mỉm cười rồi thông báo với bà,sau đó quay ra nhìn nàng. Nàng bước vào trong trông bộ y phục thật đẹp và lộng lẫy,nàng tiến đến phía phu nhân:-Mẫu thân-Ừm,con gái ngoan,rốt cục ta cũng đợi được đến ngày con được gả đi rồi'-Mẫu thân.
22 Đoàn người vừa dừng tại phủ vương gia thì mọi tiếng kèn đều dừng lại. Hắn nhảy xuống ngựa sau đó chạy qua chỗ nàng đang ngồi ,mở nhẹ tấm màn kiệu ra ,rồi đỡ nàng xuống:-Tiểu thư,để Nhi Hoàn đỡ người một tayĐúng lúc đó,Nhi Hoàn bước đến mỉm cười,một tay đỡ nàng rồi cùng nàng bước vào trong.
23 (Xin lỗi m. n vì mấy hôm nay mạng yếu và mình bận nhìu nên chưa ra nhiều chap được,hôm nay mình đăng bù nha. . . các bạn đọc nhận xét ở dưới hộ mình nha)**** Quay lại truyện ****- Nhất bái thiên địaMột lạy - Nhị bái cao đườngHai lạy-Phu thê giao bái.
24 *** Sáng hôm sau ***''Tiểu thư,sao hôm nay người dậy sớm thế? '' Nhi Hoàn vừa đi ngang qua hoa viên,có ý định gọi nàng dậy thì thấy nàng ngồi bên đó. Trong nàng có vẻ mệt mỏi,cô cảm thấy tò mò không biết nàng bị làm sao?'' Nhi Hoàn,ta không thích làm vương phi'' Nàng nhăn mặt,nhìn cô với ánh mắt đáng thương vô (số) tội.
25 '' Vương gia,ngươi đang duyệt tấu chương? Không phải chỉ hoàng thượng mới làm việc này sao?'' Nàng lại gần bàn hắn rồi ra vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy một đống sổ sách và văn bản'' Không chỉ có hoàng thượng,mỗi vương gia được chia ra nhiều phía cai quản mỗi vùng.
26 '' Nàng thấy thế nào'' Sau khi ăn xong,hắn bất giác hỏi nàng một câu,cũng khá tò mò vì đây là lần đầu nàng ăn những món hoàng tộc quý hiếm. '' Vị nhạt nhẽo '' Nàng chỉ nhíu mi rồi trả lời,phải nói quá nhạt ý chứ,thức ăn chỉ mang mùi chém giết nhau,đồ kỵ và thù hận thì đâu ra mà ngon được.
27 . . . . Hôm sau. . . . '' Nàng lên xe ngựa đi'' Hắn mỉm cười sau đó đỡ nàng lên,và cùng trèo lên xe bắt đầu đi. Vì đây là du tuần nên hắn chỉ cho phép vài vệ sĩ và Nhi Hoàn đi cùng để tiện chăm sóc bảo vệ,không cho nhiều người theo được.
28 '' A,tửu quán này thật đẹp'' Nàng cảm thán khi vừa bước vào quán ăn trước mặt,bên trong có 3 lầu,thiết kế theo kiểu cổ đại,trông rất bắt mắt,và tất cả mọi thứ được sắp xếp ngăn nắp gọn gàng '' Ngồi bàn này đi'' Hắn kéo nàng đến một bàn cao cấp nhất quán,rồi kéo ghế mời nàng ngồi (chậc chậc :p thế kỉ này mà ga lăng thế)'' Đem hết các món ngon ra'' Hắn gọi một tiểu nhị đến rồi ra lệnh'' Vâng,quý khách đợi chút''Vừa nói xong,tên tiểu nhị chạy vào trong gọi đồ và nhanh chóng bưng ra bày trên bàn ăn.
29 Thế là ba người họ cùng về bàn hắn gọi và bắt đầu dùng bữa,hắn thì luôn cố lấy lòng vị huynh đệ này để thu phục được ''lính mới'''' Đại huynh,huynh giỏi võ như vậy có thể theo ta bảo vệ đại nghiệp không''?'' Nếu được,ta sẵn sàng giúp cho vương gia'' Y uống rượu ,mỉm cười nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy sát khí nhìn hắnHắn nhíu mi rồi thắc mắc:'' Sao biết ta là vương gia''?'' Thì theo cách ăn mặc,có thể thấy long khí trên người ngươi mà,Tam vương gia'' Y nhếch môi rồi cười tà mị,một nụ cười đầy những hận thù mà chỉ có nàng nhận ra,còn hắn thì cứ nghĩ y không phải người xấu* Ta sẽ trả thù,vương gia ạ* Đó là suy nghĩ của y sau khi nói câu đó'' Thôi nào,hai người đấu khẩu hoài vậy'' Nàng xua xua tay rồi gắp vào chén thức ăn cho hắn và y '' Đâu có vương phi,đây là cách làm quen của nam nhân'' Nói xong,y nhìn qua hắn với một ánh mắt hiềm khích,khiến hắn lạnh cả sóng lưng,nhưng vẫn cố mỉm cười đáp trả:'' Đúng đó ,ái phi.
30 ''Hahaha'' Tử thần hiện ra với một đôi cánh màu đen ,nhưng khuôn mặt trông rất phúc hậu,mẹ nó và anh ngạc nhiên rồi trợn mắt:'' Ông. . . . . . . . . .
31 '' Tất nhiên,hồi còn sống,ta là nghệ sĩ hài đó'' Ông đắc ý xoa cằm (dù không có râu)''Ông muốn ăn kem không,dùng trà không'' Mẹ nó chớp mắt tỏ vẻ biết ơn,rồi mặt rạng rỡ hỏi'' Khỏi,ta là ông già 50 tuổi rồi,ta đi chơi Goal'' Ông nói rồi biến mất để lại một trạng thái kỳ quặc ở hai mẹ con anh.
32 Hello tất cả mọi người. Mình là tác giả của truyện này- có thể gọi là Tiểu Yên hoặc Mochi (mochi nghĩa là trăng rằm đừng lầm tưởng thành BÁNH nha. . .
33 '' Các ngươi là ai'' Vừa bước ra khỏi xe ngựa,hắn lấy kiếm ra chĩa về phía bọn chúng,ánh mắt hắn đầy hăm dọa và sát khí khiến mọi người quanh đó phải khiếp sợ bỏ chạy'' Bọn ta chỉ muốn giết ngươi,Tam vương gia,,'''' Hừ,ta có thù oán gì với các ngươi chứ'' Hắn tức giận,thực sự hắn không nhớ bọn chúng là ai kìa,mà cũng lạ.
34 '' Linh Nhi,sao nàng lại ra đây,vào trong ngay'' Hắn nhìn thấy nàng thì vô cùng lo lắng,quát lớn'' Vương gia,Phong-hắn chính là con trai Đô Ty Kim Hoàng,ngươi mắc bẫy hắn rồi'' Nàng hét lên,trước sự ngu xuẩn của hắn'' Nàng.
35 - Vương gia. . . -Nàng chạy tới bên cạnh hắn,ánh mắt thương xót nắm lấy tay hắn. Hắn như cảm nhận được nỗi đau của nàng,ôm nàng vào lòng,cố kìm nén những giọt nước mắt hối tiếc cho nàng và hắn.
36 *Linh Nhi,nàng đang làm gì vậy?Đang cứu ta hay là phản bội ta. . ? *Trong đầu hắn bất chợt có một ý nghĩ khác,hắn. . . bắt đầu nửa tin nửa ngờ nàng rồi.
37 ( tác giả: từ đoạn này thì hoàn toàn không có trong ''cốt truyện'' của mình rồi,nên mình dựng tạm ý tưởng có sẵn mong đừng chê cười cổ hũ ạ,văn phong mình viết còn yếu ,nhưng mình cũng đã thêm vài suy nghĩ nhân vật,bình luận vào truyện,rồi cảm tưởng của mình vào trong nữa,có lẽ mọi người sẽ thấy.
38 Một lát sau,y và nàng dừng bước trước một căn phòng khác,đó là nơi ở mới của nàng. Nàng cảm thấy rất bồn chồn đẩy cửa căn phòng và bước vào. Trong đây đúng là thật đẹp,nhưng nó cổ đại hơn ở ngoài,sao lại kỳ lạ thế nhỉ?Nàng đi lướt khắp phòng rồi dừng lại trước chiếc giường ngủ,sau đó bất chợt nhớ ra một điều,quay lại hỏi y,y nhìn nàng rồi lúc sau mới trả lời:'' Hắn đâu rồi''?''.
39 *** Tại Lâu đài của Tử Thần,phân cách Địa ngục với Thiên Đường,Mặt đất với Bầu trời***'' Huệ Y,ta nghe có tiếng gọi,rốt cục là tiếng gì vậy''? Tử thần ngồi trên một chiếc ngai vàng lớn màu đen,xung quanh là các vị thần,và bên phải là cô con gái Lâm Huệ Y của ông,phía bên trái là một con dơi màu xanh tím với hàm răng nhọn,ông khẽ hỏi cô con gái của mình rồi đăm chiêu suy nghĩCô lấy trong túi ra một quả cầu và nhìn chăm chú,sau đó.
40 ====== Quay lại với nàng và y ===========- Linh Nhi,nàng tỉnh rồi sao - Y ngồi bên cạnh,tay nắm chặt lấy tay nàng,vừa thấy nàng mở mắt,đã vội hỏi han.