41 *Cuối cùng cũng thoát khỏi hắn*. . Đó là suy nghĩ của nàng khi y bước ra ngoài,nàng cảm thấy như mình được giải thoát,chứ nếu có y ở đây,nàng sẽ nghẹt thở mà chết thôiBây giờ trong căn phòng thật yên tĩnh,nàng lén đi vòng quanh rồi dừng lại nghĩ kế,kế hoạch của nàng hình như thành công một nửa rồi,vậy nên nàng pải cố gắng để nghĩ chu toàn cho các bước sauĐang mải mê ngó ngiêng chìm đắm trong âm mưu của mình thì có tiếng gõ nhẹ ở cửa phòng,nàng giật mình hoảng hốt,nhưng sau đó cố trấn tĩnh rồi bước ra mở cửa.
42 Có 1 số ý kiến nói truyện mình giống truyện ''hoàng hậu lắm chiêu '' của một tác giả nào đó,nhưng mình xin trả lời là truyện hoàng hậu lắm chiêu mình chưa hề đọc 1 chữ nào luôn ấy,nếu có trùng cũng là chuyện thường,không ai có ý mà không bao giờ không trùng lặp nhau cả.
43 ''Cô không tin sao''? ''Không. . . tất nhiên ta tin,nhưng tại sao lại phải bảo vệ. . . . Việc ta sống hay chết và ta thế nào đâu liên quan đến cô đâu'' Nàng cúi đầu,nhăn mặt trước hành động khó tin của cô,nàng không bao giờ tin tử thần có thể tha cho nàng một cách dễ dàng ở thế giới cổ đại này,biết ngay ông ta sẽ mướn người đi ám sát ''công khai''nàng mà.
44 - A đẹp quá-Nàng cười hiền nhìn miếng ngọc bội đang lấp lãnh trên tay,trong lòng vui sướng vô cùng,tận dụng cơ hội,nàng đeo một bên thắt lưng,rồi bỏ chạy Tử thần thấy vậy vội bay đi đuổi theo muốn lấy lại miếng ngọc sợ bị rơi mất,đang đi bỗng dưng miếng ngọc bội bị nàng lỡ tay hất xuống trần gian,tử thần đã nhanh chóng đỡ nhưng không được,vội quay lại phía nàng đang run rẩy:-Ông.
45 -Ta hiểu rồi,cảm ơn ngươi đã giúp ta nhớ lại. . . -Nàng gật đầu rồi mỉm cười,sau đó bất chợt một câu nói vang lên trong tâm nàng:'' Khi ký ức quay lại,con sẽ có sức mạnh của một công chúa bóng đêm'' Nàng thực sự đã hiểu,nên khẽ nhếch môi một cái,từ bây giờ nàng sẽ không phải tầm thường rồi,nàng quay về phía cô rồi hỏi tiếp:-Ta cảm thấy bà ta không giống mẹ ta,thực ra là ai?-À.
46 (p. s: Có phải truyện ngày càng ''ảo '' không ạ? Hihi,mong m. n ủng hộ thêm ạ ^^. . . đăng bù nhé,. . . . !!)*** Một lát sau***- Tiểu Phi,cô có biết làm cách nào để ta cứu Vũ hạo không?-Sau khi dùng bữa xong,nàng và cô cùng đi dạo trong phủ,thì thầm nói chuyện với nhau-công chúa,việc này tử thần đã giao cho cô Huệ Y rồi ạ-Cô đáp trả-Ừ,vậy ta không cần phải làm gì nữa sao?-Nàng hỏi tiếp-Vâng.
47 *** Chợ ***- Tiểu Phi,cô thật ra bao nhiêu tuổi vậy?-Đi đến chợ,nàng bất chợt nhớ ra điều gì,hỏi cô,quả thực nhìn cô trông rất người lớn,chắc là 18 hay 19 tuổi gì đó rồi.
48 - Cảm ơn lòng tốt,ta chưa khi nào thấy ngươi đối tốt với ta đó -Hắn hừ lạnh,mắt căm hận chĩa về y. . . . hazz ,thôi nào hai người,giận là già trước tuổi đấy,bớt giận đi nào.
49 - Của ngươi nhưng giờ là của ta -Y hất mặt kiêu ngạo,cái thái độ làm hắn tức ói máu mà! Khổ thân cho vương gia cao quý !- Bây giờ của ngươi nhưng mãi mãi và sau này của ta-Hắn đáp lại với một câu nói không kém phần bá đạo-Tùy thôi,ta cũng xem ngươi cướp nàng ấy từ ta thế nào-Y cười nhạt vẻ thông minh,rồi đứng dậy xoa cằm,như một người đang suy nghĩ hay vạch ra một âm mưu gì đó-Biến đi,ngươi để ta yên-Hắn không muốn nói thêm gì nữa,nói lớn như đang ra lệnh cho y khiến y phải nhăn nhó bỏ đi,có lẽ y đã nhầm.
50 ~ từ nay tác giả viết cấp tốc đây,thỏa mãn đọc giả với lại phải nhanh Full mới được @@(còn nữa từ đây tác giả viết mỗi chương dài hơn 1 xíu nha-'==========-Không sao đâu.
51 Ad bên sửa lại hộ em cái chương 16. 3 với nha. . . . . . . . . . . . em có chỉnh sửa lại nhưng ad cập nhật nội dung thiếu rồi ạ!!!.
52 ***Quay lại với y****-Cốc cốc-Vào đi-Y như nhận biết được thuộc hạ đã điều tra xong vội vàng truyền vàoTrong lòng y mong rằng sự thật không thay đổi và mong đây không phải hiểu lầm.
53 -Không là phu nhân tướng quan nào. . . vậy người là một vị quý phi sao?-Nàng thắc mắc hỏi,chuyện này nàng nhận ra chút ít rồi. . . là nhờ sức mạnh tâm linh của công chúa bóng đêm đấy ạ-Cô nhiều chuyện rồi đó.
54 *** Phủ Y ***- Ta về rồi ,thiếu gia à. . . -Nàng vừa đến nơi đã chạy thẳng vào phòng y,theo lời chỉ dẫn của tổng quản,phòng y cũng rộng thật nha,rộng hơn phòng nàng 1 chút rồi đó.
55 - Nàng mất trí ư? -Y ngạc nhiên,làm gì có chuyện này được,ừ cũng đúng,từ ngày y cứu nàng khỏi đám du côn nàng đã lạ rồi,không còn là tiểu thư yểu điệu mà là 1 tiểu thư bướng bỉnh và tràn đầy sức sống.
56 *** Tại một nơi nào đó trong hoàng cung-Chính là lãnh cung của Thái hậu ***- Hiên Ly,lại đây. . . Vị mẫu nghi thiên hạ cao quý,thái hậu kia ra lệnh,gọi cô cung nữ thường đi bên cạnh mình để giúp việc,hình như bà ta đang âm mưu gì đó,phải chăng là điềm xấu?- Dạ thưa thái hậu,có gì căn dặn ạ?-Việc ta giao điều tra cô gái đó thế nào rồi?- Ý thái hậu là.
57 - Vương gia. . . thả ta ra đi -Nàng xấu hổ đẩy hắn ra, rồi đi trước- Khoan đã,hôm nay ta đưa nàng đi dạo ở kinh thành nhé - Hắn chạy đuổi theo,mắt đăm đăm nhìn nàng.
58 - Đúng vậy. . . tôi là một người đã mất cha mẹ từ nhỏ,tôi chuyên viết thư thuê để kiếm sống,nhưng khi đi qua nơi này,đã bị một đám người xấu ,bọn họ định cướp đồ tôi,nhưng tôi bỏ chạy,nên họ bắt tôi lại và đánh tôi,sau đó còn lấy hết nữ trang mà mẹ tôi để lại.
59 **** Sáng hôm sau ***- Hazz. . . phi tỷ,vương gia đâu rồi? - Vừa thức dậy nàng đã đi tìm hắn rồi,rất ghen tỵ nha. Tiểu Phi chỉ khẽ cười thầm *Công chúa đã rung động trước 1 người ư?*- Công chúa,vương gia ở trong phòng ấy ạ -Ờ,ta phải qua bắt hắn dẫn đi chơi,hôm qua ta chưa có được đi-Nghe thấy câu đó,nàng vội vàng đi qua phòng hắn,nên chưa biết việc gì xảy ra cả.
60 ** Nguyệt các ***- Công chúa,cô giận sao? -Vừa vào 1 bàn ngồi xuống,thì Tiểu Phi hỏi nàng,coi bộ Tiểu Phi mới là đáng tin nhất. . . vì là vệ sĩ thân cận với nàng mà- Ta không giận.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 115