61 - Tiểu thư. . . tiểu thư. . . cho ta ngồi đây được không? -Phía sau nàng là một cô nương ,trông rất cao,nước da đen hơn nàng một chút,y như trai giả gái vậy.
62 ooO Tối đến OooTrong khuê phòng ấm cúng,đôi lúc có nghe tiếng cười,có khi lại có cả tiếng đàn hát,tạo nên không khí không còn yên ắng nữa mà thay vào nó thật mộng mơ và vui vẻ,tràn đầy sự sống.
63 Ooo Ở bên ngoài phòng của hắn và nàng ooO- Ai đó-Tiểu phi vừa nhìn thì vội hỏi,nhưng chỉ để đủ người đó nghe,còn trong khuê phòng của nàng và hắn thì không nghe được,cô vội bước đến bên cạnh hiên ly và hết sức ngạc nhiên :''Hiên Nhi,cô làm gì ở đây''?- Tôi.
64 *** Sáng hôm sau ***Cốc cốc. . Tiếng gõ cửa ngoài khuê phòng của nàng làm nàng thức tỉnh,vội vàng vùng dậy khỏi giường và mặc y phục vào rồi đi ra,từng bước từ từ rồi mở hé cửa,bên ngoài là Tiểu Phi đang nhìn chằm chẳm nàng,ánh mắt không như thường ngày mà là một sự bực bội đã bị câu nói tuôn ra che giấu:- Vương phi.
65 - Không đúng,vậy sao tôi không nhận ra. . . . . Vũ hạo là người của thế kỉ 21 ư? -Nàng ngạc nhiên,rồi hỏi. . . . sau đó nhìn tiểu phi,nàng muốn biết sự thật.
66 Nàng cảm thấy hôm nay hắn hơi lạ,khẽ đẩy nhẹ hắn ra rồi nhìn lại hắn,bỗng nhiên giật mình,môi hắn. . . . bị sao vậy? Nàng đưa tay lên sờ vào vết máu trên miệng hắn,hắn tự dưng ngoảnh mặt đi nơi khác.
67 -* Tử thần. . . . chẳng lẽ. . . tiểu Phi đã sai rồi sao *_Tiểu phi thầm nghĩ rồi nhăn mặt,sau đó biến mất,có lẽ bây giờ cô cần gặp nàng,để xin lỗi hoặc là để bù đắp cho nàng.
68 Rồi hắn nhìn vào chiếc gương bên kệ, sau đó cười khẽ,hắn nhớ lại những ngày tháng trước khi nàng bị ngã xuống vực,những ngày đó khó khăn biết bao,làm hắn không khỏi bỡ ngỡ:- Yên linh cô nương,tại hạ vừa hái hoa cho cô,tặng cô-Hắn mỉm nhẹ rồi nhìn nàng,sau đó vuốt nhẹ mái tóc lưa thưa của nàng- Hừ,hoa xấu quá,ta không thèm-Nàng đáp trả như một tảng băng lạnh chưa thể tan chảy,thật khổ mà,Yên Linh phiên bản thật ''khó tán'' hơn Yên Linh phiên bản thế thân nữa.
69 Hắn vừa đến thì nhìn qua Tiểu phi với sự khó chịu lạ kỳ,nàng hiểu ý bảo tiểu phi ra ngoài rồi ngồi xuống rót cho hắn cốc trà,nàng nhẹ nhàng vuốt tóc rồi ngồi cạnh hắn,sau đó nhìn hắn với sự tò mò:-Vương gia.
70 Phòng của Hiên NhiNàng với hắn vừa bước vào phòng Hiên Nhi,đã thấy bức thư ở trên bàn,vội vàng cầm lên,nàng mở ngay bức thư ,đập vào mắt là 3 chữ rất ngắn gọn và xúc tích của cô để lại,làm nàng và hắn tròn mắt ngạc nhiên:-TÔI ĐI ĐÂY !Nàng tự dưng bật cười khinh khỉnh cho sự vô lễ này của cô,sau đó nhìn hắn,hắn cũng nhìn lại nàng rồi cất tiếng,trong hắn cỏ vẻ hơi lo cho cô thì phải:- Cô nương ấy còn yếu như vậy,đi đâu được chứ?- Ngươi lo cho cô ta sao? -Nàng nhăn mặt hỏi,có vẻ nàng rất khó chịu,trước kia đâu có vậy,việc hắn lo cho người khác rất bình thường mà?- Ờ.
71 **** Một lát sau *****- Công chúa,cô gọi tôi. . . - Tiểu Phi vừa bước đến bên nàng đã cúi đầu kính cẩn nói,nhưng giọng điệu vẻ rụt rè,hình như cô sợ nàng có chuyện không vui,lại mắng cô nữa ,vậy thì phiền phức rồi.
72 *** Ngày Hôm Sau ***- Tiểu phi,cô chuẩn bị mọi thứ đã đầy đủ rồi chứ? - Nàng trông có vẻ sốt ruột hỏi Tiểu phi,cô khẽ gật đầu lúc này nàng mới yên tâm,cùng cô bước ra xe ngựa.
73 **** Buổi Trưa Tại Hoàng Cung **** - Tham kiến hoàng thượng. . . - Tất cả các hoàng tử,công chúa,vương gia,vương phi,sứ giả nước láng giềng thân cận và người trong hoàng tộc đều tụ tập ở đây.
74 *******Lát sau ******- Hm. . . . đồ ăn của Mạc Quốc càng ngày càng ngon. . . nhỉ ,Hạo à. . . - Ả nhìn hắn rồi mỉm cười,hắn cũng cười lại rất thân thiện,vì dù sao ả cũng ''từng'' là thanh mai trúc mã của hắn.
75 Nàng lướt đi khỏi chỗ đó,dáng vẻ mệt mỏi đến cực độ. . . Tại sao hắn lại nghi ngờ nàng? rõ ràng là ả đánh nàng trước. . . Nàng tự hỏi liệu hắn yêu nàng có phải là giả? tình yêu không phải như vậy,họ phải thực sự tin tưởng lẫn nhau mới là tình yêu.
76 Trong đêm tối,một cô nương xinh đẹp đang đứng trầm ngâm,người nàng tựa vào lan can hoa viên,ánh mắt nàng trong rất xa xăm ,nhưng chứa đậy nhiều nỗi buồn tâm sự,phải chăng nàng đang nghĩ về nơi mình xuất phát,là vương quốc bóng đêm nằm trên mặt trăng kia,và cũng có thể nàng đang nhớ gia đình cũng nên.
77 Trong khi ấy,tại phủ vương gia,thì ánh đèn trong căn phòng nhỏ vẫn chưa tắt. Đó chính là Tiểu phi,cô dường như cảm nhận được nàng có rắc rối. . . thấp thỏm lo âu cho nàng.
78 *** Sáng hôm sau ***- Cốc cốc - Tiếng gõ cửa ở phòng nàng vang lên,nàng vội vùng dậy khỏi giường rồi bước ra ngoài,trước mặt nàng là một cô cung nữ nghiêm trang cúi đầu,sau đó cô ta cất tiếng ,làm nàng cảm thấy hơi tò mò? Cô ta đến đây làm gì nhỉ? Chắc có việc quan trọng ,giọng nói trong trẻo và nhanh nhảu ấy nói to:'' Vương phi,hoàng thượng bảo người dự đại lễ mai táng Nhị hoàng tử ạ ''- Ừ,lát ta sẽ đi,cô lui đi - Nàng gật đầu theo kiểu một vương phi thực sự,rồi đóng cửa phòng lại khi chưa kịp nhìn thấy cô cung nữ kia hành lễ cáo lui.
79 Trong hoa viên yên tĩnh,người ta nghe thấy tiếng nhạc vang lên,kèm theo đó là tiếng hát dịu dàng và thánh thót,cùng hòa quyện với điệu múa mê hồn. . .
80 Đang trong giây phút khó khăn,quyết định bị phạt hay không,thái hậu nhìn thấy ánh mắt của nàng. . . Khuôn mặt ấy. . . à. . . là cô nương mà ta quen ở Quán trọ Kinh thành,vương phi của Hạo Nhi sao?Nhưng cô ấy dường như đang nhìn về một phía xa rất xa.