1
Chương 1
Tới lưng chừng đèo, xe bỗng giảm ga chạy rề rề rồi ngừng hẳn lại. Bọn trẻ trên hai băng sau ngơ ngác chồm cả về phía trước.
- Đến Đà Lạt rồi hả ba? - Tùng ngạc nhiên hỏi.
2
Chương 2
Bọn Quý ròm trú tại nhà nghỉ Mimosa. Giám đốc nhà nghỉ vốn là người quen của ba nhỏ Hạnh.
Nhà nghỉ Mimosa là nhà nghỉ bình dân, giá rẻ, gồm ba dãy nhà một tầng bao quanh một vuông sân trải sỏi khá rộng với những luống hoa đủ màu nằm dọc theo các lối đi.
3
Chương 3
Nhỏ Hạnh áp tay lên trán Tùng:
- Em hơi nong nóng rồi đây nè!
Tùng gạt phắt tay chị, càu nhàu:
- Em không bị "ấm đầu" đâu! Hồi chiều, chính em tận mắt nhìn thấy người đàn ông đó.
4
Chương 4
Nhỏ Hạnh và ba mẹ ngồi nghỉ chân ở quán nước trên bờ. Quý ròm, Tiểu Long dẫn hai ông nhóc đi thuê pédalo. Tiểu Long và Mạnh một chiếc, Quý ròm và Tùng một chiếc, bốn đứa hào hứng đạp ra giữa hồ.
5
Chương 5
Nhỏ Hạnh và Tiểu Long lắng nghe Quý ròm thuật lại câu chuyện ngoài hồ với vẻ chăm chú đặc biệt.
Thằng Tùng mới hôm qua đây còn bị mọi người chế giễu, bỗng chốc trở thành một nhân vật quan trọng.
6
Chương 6
Câu chuyện về "điệp viên 116" tưởng đã kết thúc tại đó. Không ngờ ngày hôm sau bọn trẻ đi thác Cam Ly lại bất thần gặp người đàn ông mặt đỏ ở đó.
7
Chương 7
Nhỏ Hạnh bịt tai, nhăn nhó:
- Thôi, thôi, Hạnh không nghe nữa đâu! Cái gì mà ngày nào cũng "nguy hiểm" với "nguy cơ" hoài, Hạnh mệt quá!
Quý ròm xuống giọng:
- Thôi, được rồi! Hạnh không muốn nhắc đến chuyện đó nữa thì thôi, nhưng ít ra Hạnh cũng tin rằng sự xuất hiện của người đàn ông bí ẩn nọ tại thác Cam Ly sáng nay không phải là tình cờ chứ!
Nhỏ Hạnh nhắm mắt:
- Hạnh đã nói rồi! Hoàn toàn tình cờ!
- Tình cờ gì mà tình cờ lắm thế! - Quý ròm bứt tóc - Tình cờ ở nhà thủy tạ trên hồ Xuân Hương, tình cờ ở hồ Đa Thiện, bây giờ lại tình cờ ở thác Cam Ly nữa!
Nhỏ Hạnh buông tay xuống khỏi tai và từ từ mở mắt:
- Vấn đề không phải ở chỗ tình cờ nhiều hay tình cờ ít! Sở dĩ Hạnh không tin những nghi ngờ của Quý chỉ vì Hạnh vẫn chưa nghĩ ra động cơ nào khiến người đàn ông đó theo dõi bọn mình! Không một hành động nào là không có mục đích, nhưng mục đích của người đàn ông đó là gì, Quý thử nói xem!
Tất nhiên là Quý ròm không "thử nói" được.
8
Chương 8
Sự thờ ơ của ba mẹ nhỏ Hạnh trước những tin tức động trời kia khiến bọn trẻ vô cùng thất vọng.
Tùng than thở với Mạnh:
- Em chẳng biết nói sao cho ba mẹ tin!
Nhỏ Hạnh nhún vai:
- Không thuyết phục ba mẹ được đâu! Tự mình phải đối phó thôi!
- Đối phó? - Tiểu Long tròn xoe mắt - Hạnh bảo tụi mình đối phó bằng cách nào?
Nhỏ Hạnh nghiêm mặt:
- Mình phải tương kế tựu kế!
- Tương kế tựu kế? - Thấy cô bạn "xổ nho", Tiểu Long mặt mày nhăn húm - Nghĩa là sao?
Quý ròm ngứa miệng:
- Nghĩa là tụi mình phải tìm cách theo dõi ngược lại ổng chứ là sao!
Tiểu Long ngẩn tò te:
- Theo dõi người đàn ông đó?
- Đúng vậy! - Nhỏ Hạnh gật gù - Ngày mai mình phải dò xem ổng là ai, làm nghề gì và cư ngụ ở đâu!
- Nhưng làm thế nào theo dõi ổng được? - Tiểu Long tiếp tục chứng minh mình là.
9
Chương 9
Con đường mòn chạy ngoằn ngoèo trong cỏ, xuyên qua những tán cây rậm, dẫn xuống chân đồi. Nhưng bọn Quý ròm không phải xuống tận đáy thung.
10
Chương 10
Tiểu Long, Quý ròm và Mạnh nằm bò sát trên sàn, chỗ cầu thang.
Quý ròm nói:
- Bây giờ tụi mình sẽ thò đầu xuống quan sát!
- Không được! – Mạnh phản đối – Làm thế nguy hiểm lắm!
Quý ròm trừng trừng nhìn ông em:
- Mày đừng có lộn xộn! Sao khi nãy kêu đi xuống dưới mày không la nguy hiểm?
- Khi nãy bây giờ khác! – Mạnh cãi – Khi nãy mình thò chân xuống trước, nếu gặp chuyện bất trắc thì chỉ què giò thôi, còn bây giờ thò đầu xuống, nhỡ có ai đập cho một gậy, lấy chỗ đâu mà đội nón?
- Rõ khéo tưởng tượng! – Quý ròm nổi sung nói ngang – Tao chả cần đội nón! Trước giờ đi học có bao giờ tao mang nón đâu!
Nói xong, nó từ từ thò đàu qua lỗ hổng chỗ đầu cầu thang.