1 CHÁT. . . BỐP. . BỊCHNhững âm thanh chát chúa vang lên từ ngôi biệt thự xa hoa. Mọt cô bé với gương mặt tựa thiên thần nhưng đã lấm lem bởi những giọt nước mắt, đôi mắt ngây thơ đã nhuốm màu hận thù, tang thương và chết chóc.
2 Trời sáng dần, mặt trời loé lên những tia sáng nhẹ. Chúng ùa vào căn phòng, trườn nhẹ trên những sợi tóc vàng óng, nô đùa hàng mi dày mượt cong vút. Nó thức dậy, thay đồ, hoá trang và xuống dưới nhà.
3 Kết thúc cuộc nói chuyện với ngoại, nó lên trực thăng bay thẳng về biệt thự Snow tại Việt Nam. Căn biệt thự xa hoa nằm ẩn mình trong vườn hoa hồng đen.
4 Sau khi ngủ một giấc,Hàn Băng thay đồ, hoá trang vì định đi mua một số thứ. Cô bước xuống và mọi hoạt động ngưng lại, thời gian như ngùng trôi. Hòan mỹ đến nghẹt thở.
5 Một chàng trai đẹp tựa tiên nhân xuất hiện. Mái tóc nâu ánh bạc với phần mái gợn sóng rủ xuống mềm mại đầy quyến rũ, đôi mắt hổ phách hút hồn lạnh lẽo, làn môi mỏng nhếch lên thực mê người.
6 Rời Royal Plaza, chiếc Lamborghini trắng bạc lao trên đường với một tốc độ kinh hồn. Xe chạy đến một vùng hoang vắng, trong bán kính 1km không hề có một bóng người.
7 Kết thúc dòng hồi kí bi thương, thân ảnh diễm lệ như cơn gió lướt đi không tiếng động, gương mặt đau đớn vài phút trước như tan vào hư vô, trả lại cho từng đường nét tuyệt mĩ vẻ lãnh khốc vô tình.
8 Chiếc Lamborghini vừa đi khuất thì một chiếc MV Agusta xuất hiện. Dáng người cao ngạo tôn quý, lãnh mâu lạnh lẽo như băng, thờ ơ vô cảm. Mái tóc kiêu hãnh rối loạn trong gió, hai tay hờ hững đút hờ nơi túi quần.
9 Hàn Phong điềm tĩnh bước lại gần vật thể lấp lãnh kiêu kì trên tấm thảm xanh ngọc dịu dàng. Sắc hổ phách đỏ huyết lóe lên ánh bạc. Sợi dây chuyền kì lạ ẩn hiện giữa cánh hoa mềm mại, lung linh trong suốt.
10 Cửa xe bật mở, gót giầy pha lê tinh xảo lướt đi nhẹ nhàng, thoảng qua rất điềm tĩnh song lại ẩn ẩn chút hoang mang, gấp gáp. . . Hàn Băng vô cùng hoảng loạnĐó là kỉ vật duy nhất của người ấyLà một nửa linh hồn của cô.
11 Căn biệt thự cổ kính thuộc sở hữu của tập đoàn Hạ gia nằm cô độc trên đỉnh ngọn đồi lộng gióCăn phòng xa hoa chìm trong bóng tối. Người con trai ngồi trên chiếc ghế da báo mềm mại, điềm nhiên như bậc đế vươngTừng cơn gió gào thét thổi tung tấm rèm cửa xám bạc bằng lụa mềm tinh xảo.
12 Bình minh rực rỡ, ánh mai tinh khiết trườn nhẹ trên mặt kính lớn, sáng lên lấp lánh diệu kìHàn Băng khoác chiếc áo ngủ nhẹ, một thân váy trắng thuần khiết bay lượn, rèm củă nhẹ phấp phớiKhung cảnh tươi đẹp này, đã là sự mong chờ biết bao của cô thời thơ béĐến bây giờ khắc sâu trong một tâm hồn lạnh lẽo, chỉ còn lại một sự đau đớn kìm kẹpLàn mi cong mềm khẽ chớp.
13 4h sáng, Hàn Băng đã thức dậy. cô chuẩn bị rồi bước ra vườn, lặng lẽ cầm bình nước, phun nhè nhẹ lên tâm thảm hoa xanh ngọc dịu dàngCây và hoa trong khu vườn này đều xanh tốt trong mọi loại khí hậu.
14 Ngày đầu tiên đi học đã trễ gần nửa tiếng, Hàn Băng ngán ngẩm gọi điện thoại cho vệ sĩ đem xe đạp của mình về nhàThế là trên đường lớn có một tiết mục xiếc đường phố vô cùng hoành tráng: Một anh chàng cao to mặc đồ Tây nghiêm chỉnh, mang kính râm vẻ mặt hình sự lọc cọc đạp xe, khiến người ta không khỏi ngước nhìn.
15 Tay khoác balô , Hàn Băng chạy nhanh trên hành lang, chỉ như một cơn lốc vụt qua, thoáng chốc đã đến lớp 11A1 trên hành lang tầng 4. Cô giáo đã vào lớp, bắn tia nhìn nghiêm khắc về kẻ to gan dám đi trễ- Em kia, học sinh mới mà vô phép tắc thế à, bảng tên lớp tôi không có gắn vàng đâu, còn không mau vào đi.
16 Hàn Phong ngáp dài, vẻ mặt lưòi biếng càng tăng thêm phần quyến rũ mê người, ngón tay thon dài xoa xoa mái tóc mềm mại, giọng nói lạnh lẽo cất lên:- Vào lớpCơn giận của siêu nhân tổng quản đã đạt đến level max.
17 Reeeng. . . Tiếng chuông hết giờ, tiếng học sinh cười nói, tiếng sách vở sột soạt, từng âm thanh hỗn độn ghim vào màng nhĩ, lông mày thanh tú nhíu lại.