1 Ngay từ lúc sinh ra, tôi đã cảm thấy lẽ ra tôi không nên xuất hiện trên thế giới này. . . . .
Gia đình người ta, có đầy đủ cả ba và mẹ.
Nhưng còn tôi.
2 Tôi đứng trước cửa nhà bà, phân vân có nên bước vào.
Từ lúc sinh ra tới năm tôi 16 tuổi, tôi gặp bà có vài lần, hồi tôi học lớp 3 bà có cùng bác Mộc lên thăm tôi và mẹ, cùng em gái.
3 Cứ vậy tôi quen được cậu ấy. Không biết khi đọc đoạn đối thoại của tôi và cậu ấy, mọi người sẽ nghĩ nó như thế nào nhưng đối với tôi, tôi thấy thật sự rất vui khi nói chuyện với cậu ấy - mối tình ảo mà tôi trân trọng.
4 Cậu ta đăng tus, thế nào mà tôi lại đi bình luận kết quả là cả hai lại oánh võ mồm trên Facebook
Đã vậy cậu ta còn gọi một câu "lão bà" hai câu "lão bà".
5 Ngay lúc tôi sắp bước vào cổng nhà bà, thì ông ấy cũng đi ra ngoài đứng trước cổng nhà bà, bàn tay tôi đưa lên cổng sắt run rẩy rụt lại.
Tôi biết cũng sẽ phải chạm mặt ông ấy nhưng.
6 Trên Facebook, mặc dù tôi nói chuyện với khá nhiều người nhưng chỉ có một vài người làm tôi thấy vui khi nói chuyện.
Nếu nói 2 người mà tôi hay trò chuyện trên Facebook nhất thì ngoài cậu ta ra còn có 1 người nữa.
7 Hôm đó là thứ 6 ngày 13.
Cái lúc mà tôi đang ngái ngủ thì điện thoại thông báo tin nhắn gửi tới, ngáp ngắn ngáp dài tôi lồm cồm ngồi dậy mở tin nhắn ra đọc.
8 Chương này, nói đôi chút về nhân vật phản diện trong truyện nhé mọi người. Truyện này có hai nhân vật phản diện.
************
Đã có ai cũng ước mơ giống như tôi, lớn lên mong muốn làm một nhà thiết kế, được mọi người biết đến những bộ trang phục mà mình thiết kế.
9 Lần này, tôi lên kế hoạch rất kỹ. Nghĩ đủ mọi lí do để được đi học. Năm học mới, tôi quen được một người bạn cũng xin đi học vẽ, vì vậy đây là lúc tốt nhất để tôi có thể được đi học vẽ.
10 Hôm nay là chủ nhật ngày 15 tháng 5
Tâm trạng tôi phấn khởi. Khoác ba lô lên người vui vẻ đi học vẽ buổi đầu tiên. Dự định là sẽ có 3 đứa đi học nhưng đến lúc đi lại chỉ có mình tôi.
11 Thị Nở - Chí Phèo, còn tốt hơn chúng tôi. Ít ra họ còn nhìn thấy nhau, còn được nói chuyện với nhau. Còn bọn tôi, nói chuyện qua mạng ảo, mặt mũi chẳng biết (à, tôi có thấy mặt cậu ấy một lần rồi, cậu ấy chụp ảnh đăng lên, đấy là lần duy nhất.
12
Một tuần không hề nói chuyện với cậu ấy, tôi cảm giác trôi qua rất nhanh. Thoáng cái đã đến buổi học vẽ thứ hai của tôi rồi.
Hôm nay chủ nhật ngày 22 tháng 6.
13 Hôm nay, trường tôi nghỉ học, ở nhà một mình quá buồn chán nên tôi định sẽ xuống chơi với bà. Tôi luôn muốn được nói chuyện với bà nhiều hơn. Bà hiền lắm, từ bé đến lớn tôi gần như nói chuyện với bà rất ít, tôi muốn những lúc rảnh rỗi ngồi nói chuyện tâm sự với bà.
14 Tôi ngồi trước bàn học, tâm trạng khó chịu trong lòng. Mặc dù là đã gửi tin nhắn cho cậu ấy, tôi biết chỉ một lát nữa thôi cậu ấy sẽ đọc được tin nhắn của tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất sợ hãi, từ lúc tỉnh dậy sau cơn ác mộng ấy.
15 Tâm trạng của tôi hôm nay không còn mệt mỏi, buồn bã như ngày hôm qua. Ngày hôm nay tôi tươi cười vui vẻ hơn trước cũng một phần vì sáng sớm đã nhận được tin nhắn từ một người.
16 Chương 15: Tra khảo Phần 1: Tôi thích cậu
Tôi bật cười, hóa ra cũng có ngày cậu ấy phải chịu thua tôi cơ đấy. Còn đang tính lên Facebook xem thử thành quả của tôi, thì nhỏ Trân đã từ đâu chạy vào:
"Ê! Vân tên Hạo đăng cái gì này!"
Tôi chồm người qua, nhìn vào màn hình điện thoại, xem ra cậu ta giữ lời phết, chưa đầy một phút mà đã đủ dũng khí để đăng rồi.
17 Nói chuyện với bé cả tối. Nhìn đồng hồ còn 15 phút nữa là đã 8h30 rồi, tôi gấp gáp, chạy đi tắm rồi quay lại bàn học. Thường thì tầm giờ này, chúng tôi thường hay nhắn tin cho nhau.
18 Tôi e ngại, có nên trả lời giải thích không nhỉ nhưng mà là cậu ta bày ra trò này mà. Sao tôi lại phải đi giải thích chứ, cậu ta mới là người nên giải thích mới đúng.
19 Chương 19: Thành thật- Phần 1 Tôi thích cậu
Buổi chiều, tôi đi học hè như thường lệ. Đám bạn thân nhìn tôi bằng con mắt ngờ vực, còn tôi lại bày ra khuôn mặt vô tội bước về chỗ ngồi của mình.
20
Hôm nay, tôi được nghỉ học chẳng biết làm gì cả. Chợt tôi nhớ ra còn vài bộ phim ma nổi tiếng mà tôi vẫn chưa xem, tôi quyết định sẽ xem nó, cũng như giết thời gian luôn.