41 Editor : pemichio. Beta : Song Ngư nhi. "Đừng gảy nữa!" Huyết Đại cau mày không vui nói. Nghe tiếng của nàng nói, Bách Hợp mới buông lỏng hai tay đang che lỗ tai của mình ra, ngay sau đó tiếng đàn cũng dừng lại theo.
42 Editor: pemichioBeta: Song Ngư Nhi“Dạ, Bách Hợp sẽ xuống nghỉ ngơi ngay, tiểu thư, người cũng nên đi nghỉ sớm một chút. ” Thấy Huyết Đại gật đầu một cái, nàng liền lui ra ngoài, thuận tiện cũng đóng cửa lại.
43 Editor : pemichio. Beta : Song Ngư nhi. "Ngươi đến tìm ta có chuyện gì?" Nhìn vẻ mặt của nàng ta cũng biết là nàng ta đã bị mình hù sợ nên lúc này, Huyết Đại mới hơi thu lại hơi thở của mình, mặc dù nàng đã cố ý thu liễm nhưng vẫn không cách nào thay đổi hơi thở lạnh lẽo toát ra từ trên người, tựa như mùa đông khắc nghiệt không có một tia nhiệt độ nào.
44 Editor: pemichioBeta: Song Ngư Nhi"Ý là trên mặt chũ, ta không nói cái gì là uy hiếp hay không uy hiếp, chỉ cần ngươi an phận một chút thì sẽ không có bất kỳ chuyện xảy ra.
45 Editor : pemichio. Beta : Song Ngư nhi. "Phụ thân, sao người không thử suy nghĩ theo một góc độ khác? Thượng Quan công tử không thích Tam muội là bởi vì muội không chỉ là kẻ ngu mà còn nổi danh là một hoa si.
46 *Con thú dữ và dòng nước lũ, tức là ví như những tai họa ghê gớm, đáng sợ. Editor: pemichioBeta: Song Ngư nhi“Tam tiểu thư! Lão gia tìm người!” Thấy tình cảnh này, hắn lại đến gần thêm một bước, hơn nữa còn tăng thêm âm lượng, quát to một tiếng, dù là người điếc chỉ sợ cũng sẽ bị thanh âm của hắn làm cho kinh sợ, mà người đang ngồi trên xích đu kia rốt cuộc cũng có động tác, nhưng phản ứng đó lại ngoài dự đoán và tưởng tượng của hắn.
47 Editor : pemichio. Beta : Song Ngư nhi. "Dạ, dạ, nô tài đi ngay. . . " Hắn không ngừng. Vẻ mặt sợ hãi của tên nô tài kia bị Thượng Quan Cẩn Nam thu vào trong mắt khiến hắn không khỏi nhíu mày.
48 Editor : pemichio. Beta : Song Ngư nhi. "Hiện giờ ta không rảnh, đợi khi nào ta rảnh thì sẽ tới đó. " Bọn họ mà tìm nàng thì làm sao có thể là chuyện tốt đẹp gì chứ? Chắc chắn không có ngoài việc bọn họ không muốn đại tiểu thư của mình phải gả ột kẻ tàn phế, nên bắt nàng gả thay.
49 Editor: Pemichio"Ngươi rốt cuộc cũng chịu tới rồi sao? Ta còn tưởng rằng ngươi muốn ta tự mình qua mời mới chịu tới đây. " Hai chữ “tự mình” được nhấn cực kỳ mạnh, Ôn Hải Thiên lập tức vội vàng quát, ông chưa từng tức giận như ngày hôm nay, lá gan của nha đầu này thật đúng là không nhỏ, lại dám không đem người phụ thân như ông để ở trong mắt, ông nhất định phải tìm cơ hội dạy dỗ lại nó thật tốt mới được.
50 EDITOR:pemichio"Ý của Thượng Quan công tử là sao?" Đối với lời nói của Ôn Uyển Nhi nàng không rãnh để ý, nhíu mày hỏi nam nhân đã ra được quyết định kia.
51
52 Người đến người đi trên đường cái lúc này càng thêm ta tấp nập, tất cả đều hướng về phía kiệu hả chỉ chỉ chõ chõ ,âm thanh liên tiếp vang lên bên tai không dứt, tất cả những lời đó không có gì ngoài lời châm chọc, mặc dù như thế nhưng người trong kiệu hoa vẫn không nhúc nhích chút nào, mặt càng không tỏ vẻ gì,ngay cả chân mày đều chưa từng nhíu lấy một cái, từ khi kiệu hoa xuất phủ nàng liền hoàn toàn cùng những người kia đoạn tuyệt tất cả quan hệ, từ nay về sau đều không liên quan tới nhau.
53 "Không phải giống như ngươi nói nha? Ta thế nào nghe nói là Tam Tiểu Thư vì muốn thoát khỏi quan hệ với phủ tướng quân mới đồng ý gả cho Lục vương gia hay sao?" Hắn vừa nói như thế, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn, hàng trăm hàng ngàn vệt ánh mắt đều tụ tập đến trên người của hắn, chỉ kém không đục thành một cái động mà thôi.
54 Từ khi nàng bước vào cửa vẫn luôn có ba anh mắt bám theo bóng dáng của nàng, trong đó có một đạo là tới từ người luôn ngồi trên xe lăn Lục vương gia, hôm nay là tân lang, mình lần này phải gả cho người mà khi khoác vào một bộ hỷ phục cũng có thể hù dọa một đứa trẻ khóc lớnCụ, xem ra có chút sợ, một đạo khác đến từ Thượng Quan Cẩn Nam, nàng cũng không hiểu, hắn không phải rất ghét Tam Tiểu Thư Ôn Mạt sao? Hiện giờ lại nhìn chằm chằm nàng là muốn gì đây? Còn có một đạo ánh mắt khác nàng nhất thời không có đoán được, hình như người nọ chỉ là vô tình nhìn nàng nên không khiến một ai phát hiện , đợi đến khi nàng để ý đến cái khác thì ánh mắt kia sẽ ngoài ý muốn xem xét kỹ lưỡng nàng, thích xem xem đi, nàng cũng không có thời gian quan tâm nhiều.
55
56 "Chuyện này ta có thể đồng ý với ngài. " Chuyện này đối với cô gái khác tử mà nói có lẽ rất không có khả năng đồng ý, dù sao một ngày không công khai, đã nói lên nàng vẫn còn là người của vương phủ, không thể tiếp tục tìm đối tượng khác nếu không sẽ bị người ta gọi là làm cẩu thảCó đúng lễ giáo hay không đối với nàng mà nói cũng có ý nghĩa không lớn, nàng căn bản không có đem chút chuyện thế tục để ở trong mắt.
57 "Vương phi xin đi cùng thuộc hạ. " Nghe thấy chủ tử ra lệnh, Vô Tình mới dám xoay người lại, cung kính hướng về phía Huyết Đại nói, mà Huyết Đại chỉ gật đầu một cái sau đó xoay lưng đi ra ngoài theo hắn,vì không có quay đầu lại nên căn bản Huyết Đại cũng không biết phía sau nàng có một đôi mắt nhu tình tựa như nước vẫn dịu dàng nhìn chăm chú vào bóng lưng của nàng, cho đến khi không còn nhìn thấy góc áo màu trắng nào nữa mới thôi, lúc này mới than nhỏ một tiếng, có chút tự giễu cười cười, chợt hướng ngoài cửa kêu: "Thu Tâm!"Không bao lâu, thì có một nha hoàn đi vào, hướng về phía nam tử ngồi trên xe lăn hơi thi lễ, một mực cung kính nói: "Thu Tâm bái kiến chủ tử, không biết chủ tử có gì phân phó?""Ngươi đem cái này cầm đi tìm Diệu Thủ, hắn sẽ biết nên làm sao.
58 "Hải Đường cũng phản đối! !" Nha đầu này bị giam ở Say Nhan cư gần một tháng, đều sắp bị nghẹn điên rồi, chỉ thấy nàng lớn tiếng la hét phản đối, tất cả mọi người bị hành động thần kinh hề hề hà hà của nàng làm cho có chút không chịu nổi, dứt khoát hướng nàng liếc mắt xem thường, không để ý tới sự càn quấy của nàng nữa.
59 "Nàng đi một mình sao? Nàng hôm nay mới trở về, vì sao lại không nghỉ ngơi mấy ngày rồi hãy đi?" Huyết Đại rời đi gần một tháng, hắn vẫn luôn biết, thật không nghĩ đến hôm nay nàng vừa trở lại liền lại muốn tiếp tục đi hái Tuyết Liên, tính tình của nha đầu này cũng quá nóng nảy rồi.
60