121
122 Kỳ Lân lĩnh mệnh đi tìm bà đỡ, không bao lâu liền dẫn theo mười mấy bà đỡ đi vào.
Những bà đỡ này mấy ngày trước đã được chiêu vào cung để đợi đến ngày Tuyết Đại sinh.
123
124 Sau khi Tuyết Đại tỉnh lại, nhìn quanh phòng cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Kỳ quái, rõ ràng nàng nghe được có tiếng gì đó, như thế nào bây giờ lại không nghe thấy?
Nếu không có việc gì thì lại ngủ tiếp vậy, nghĩ xong thì giơ tay vuốt ve hai quả trứng rồng bên cạnh, phút chốc lại rụt tay về.
125
126 Mà hai đứa nhóc cũng rất thích bám lấy nàng, ban ngày có thể tìm những người khác chơi đùa, nhưng buổi tối lại luôn dính lấy đòi ngủ cùng nàng mới chịu yên tĩnh ngủ say.
127
128 Edit + Beta: Saki
“Nhìn cách bọn chúng ăn mặc, không phú thì quý, bộ dáng hai đứa cũng rất đẹp, còn nhỏ mà tư thế đã oai hùng bức người như vậy, trưởng thành nhất định sẽ cực kỳ khó lường.
129
130 “Huynh cũng thấy có chút quen mắt, hình như là đã thấy qua ở đâu. . . ”
Tuyết Hoàng cúi đầu suy tư một hồi, có chút nghi hoặc nói.
Âm thanh của hai đứa đã được đè đến thấp nhất, nhưng vẫn không thoát khỏi tai nam tử áo đỏ, chỉ thấy hắn cười nói: “Ta cũng thấy hai nhóc nhìn rất quen mắt, có thể nói cho ta biết tên của hai nhóc không?”
Đang lúc Tuyết Hoàng muốn mở miệng, hắn lại nhắc nhở: “Không được lại nói dối, thúc thúc muốn nghe lời nói thật.
131 “Ca ca, sao huynh lại ngốc thế, chúng ta không để cho mẫu thân biết là được chứ gì? Hơn nữa muội thấy vị thúc thúc đó rất thuận mắt, hắn cho ta cảm giác cực kỳ thân thiết, muội rất thích hắn, nếu như mẫu thân không thích hắn, vậy thì chờ ta trưởng thành sẽ gả cho hắn, tóm lại không thể để người khác chiếm tiện nghi được.
132 Nam nhân cũng không trả lời nữ tử, hắn đang hừng hực khí thế tiếp tục chiến đấu hăng hái.
“Ừm. . . Thiên Tà, cầu xin ngài, Tường Nhi. . . Ưm, chịu không nổi nữa.
133 Dạ Khuynh Thành nhận lấy dược, nghi hoặc nhìn hắn, muốn biết ý tứ của hắn là gì.
“Khuynh Thành, ngươi trước cứ uống viên thuốc này, sau khi uống thì ngươi sẽ lấy lại được trí nhớ, nhưng là sau khi khôi phục trí nhớ rồi ngàn vạn đừng kích động, ta có chút chuyện muốn nói với ngươi, được không?”
Thiên Tà khẩn trương nhìn hắn, sợ khi Dạ Khuynh Thành nhớ lại toàn bộ rồi sẽ lại đối xử với hắn lạnh lùng như trước đây.
134 “Hai đứa vừa mới nói cái gì? Nam nhân áo đỏ kia tên là gì?”
Nghe hai đứa trẻ nói xong, Ly Nặc kích động nhảy cẫng lên, níu chặt áo tiểu nha đầu kích động hỏi.
135 Edit + Beta: Saki
Trong đại điện náo nhiệt, Dạ Khuynh Thành mặc hỉ phục màu đỏ thẫm, sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm trong đám khách khứa như đang tìm ai đó.
136 Edit + Beta: Saki
Đây là câu trả lời của hắn, ý của hắn là “ta không hận ngươi nữa, nhưng ta cũng sẽ không vì trả ơn cứu mạng của ngươi mà thích ngươi”.
137 Edit + Beta: Saki
Tiểu nha đầu ôm lấy tay Dạ Khuynh Thành, gắt gao ôm chặt, sợ nếu buông lỏng thì phụ thân sẽ biến mất, bọn họ vừa mới nhận nhau, không thể để phụ thân lại rời đi, bọn chúng nhất định phải đưa phụ thân về với mẫu thân, để cả nhà bọn họ được đoàn tụ hạnh phúc.
138 Edit + Beta: Saki
Áo trắng của Kỳ Lân nhiễm đầy máu, phối hợp với gương mặt trắng bệch của hắn, ấy mà đẹp một cách thê lương.
“Ừ, ta cũng không biết vì sao luôn luôn thích khi dễ ngươi, nhìn đến bộ dáng tức giận đến giậm chân của ngươi, ta lại rất vui vẻ.
139 Trong Huyễn Hải Long cung, nam tử áo đỏ phong hoa tuyệt đại thần thái lười biếng ngồi trên chủ tọa, phượng mâu khép hờ, từ trên cao nhìn xuống đám đại thần Long tộc đang quỳ dưới đại điện.
140 Dù cho âm thanh của hắn có lạnh như băng nhưng nữ nhân cũng không hề sợ hãi, chỉ là nàng vẫn không nhúc nhích như cũ, rất lâu sau mới mở miệng nói: “Muốn giải dược không phải là không thể, ngươi chỉ cần xốc khăn voan cho ta ta liền đưa cho ngươi, nếu không thì dù có chết ta cũng sẽ không giao giải dược, dù sao cũng có ngươi chết cùng, ta cũng không thiệt thòi.