1 Tính theo thời gian của Ma giới, bây giờ đã là chạng vạng, nữ chủ nhân tương lai của Ma Cung đã đợi ở phòng ngăn trong sảnh đường gần hai canh giờ, Qủy Ảnh đại nhân đứng đầu ma cung dường như lật tung toàn bộ Ma Cung, cũng không tìm được Ma tôn Luật Tàn Thanh của bọn họ.
2 Hôm nay là ngày nam chủ Triệu Họa Lân trở về từ nhân giới.
Trong lòng Quỷ Ảnh đã sớm tính xong nội dung vở kịch, không bao lâu nữa, nam chủ liền muốn cám dỗ nữ nhân Ma tôn cưới về hôm qua, sau đó bị Ma tôn phát hiện, sau đó nam chủ sẽ nhận lại người thân rồi đoạn tuyệt với Ma tôn, từ đó bắt đầu một màn ngược thân ngược tâm.
3 Quỷ Ảnh có một thói quen, bên hông của hắn luôn giắt một thanh đao, giống như điều này sẽ làm hắn cảm thấy an toàn hơn, nhưng thật ra hắn cần phải biến bản thân thành một vũ khí đủ sắc bén, cắt đứt cuống họng hoặc là đâm thủng ngực người khác vì Luật Tàn Thanh, hỏng kiếm mẻ đao cũng sẽ không tiếc.
4 Luật Tàn Thanh nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, hơi nhíu mày: “Hắn đang làm gì vậy?”
Mính Yên trầm mặc một hồi, đáp: “Luyện tay.
5 “Chúc mừng nha, tráng sĩ. ” Triệu Quân Linh bày ra vẻ mặt nghiêm túc chính trực: “Là hỉ mạch. ”
“…. ”Quỷ Ảnh xoay chén trà trong tay, mặc dù không nói chuyện nhưng lại có ý bảo “Ngươi nói thêm câu nữa ta liền quất ngươi.
6 Chuyện gần đây khiến Quỷ Ảnh đau đầu có rất nhiều, nội dung câu chuyện vốn phải tiến triển bình thường, chỉ vỏn vẹn trong mấy tháng lại như ngựa hoang chạy nhanh vì bị trĩ….
7 “Đại nhân…. . ” Quỷ Ảnh bưng chén thuốc, đứng ở bên cạnh Cố Nguyên trì, ngâm ở trong nước trì đen như mực là Luật Tàn Thanh, sắc mặt có chút tái nhợt.
8 Ba năm chớp mắt trôi qua, lúc Quỷ Ảnh nhận được tin tức Triệu Họa Lân thoát khỏi vực sâu Ma giới, bên trong Ma giới đã bắt đầu nổi loạn, tiên giới và đạo sĩ tán tu nhân giới hợp tác tiến hành tiêu diệt Ma tộc, Luật Tàn Thanh bị ba vị Ma tôn vây công, trọng thương hôn mê bất tỉnh, tình cổ của y mặc dù đã giải nhưng kịch độc trong cơ thể lại bị người ta dẫn ra bạo phát, quân mai phục thích khách xung quanh đều nhìn chằm chằm, nhất thời lành ít dữ nhiều.