101 Trên xe ngựa của Thiên Duật Dạ phá lệ còn có Thần Vương,Qủy Vương và Yêu Vương. Bốn Vương cùng ngồi trong một không gian làm Vũ Nhạc cảm thấy vô cùng quái dị, nhất là từ khi lên xe ngựa, bốn người bọn họ cư nhiên lại nhất trí im lặng làm Vũ Nhạc cảm thấy hình như đã có việc lớn xảy ra, “Các ngươi…Không phải là nên nói gì đó sao?”Thiên Duật Dạ thâm trầm nhìn Vũ Nhạc, cuối cùng không nói gì, cúi mắt xuống.
102 Thiên Duật Dạ thâm sâu nhìn hắn một chút, ý cười hiện lên trên môi: “Phòng ngừa chu đáo? Nhiều năm qua, Thần cung của ngươi buông tay chưa? Qủy cung buông tay chưa? Yêu cung buông tay chưa? Khôngcó phải không? Như vậy đương nhiên Tu La cung của ta cũng không buông tay.
103 Chờ chút, hắn vừa mới nhắc tới “Ngữ nhi”, là Ngữ nhi mà nàng quen sao? Nghĩ tới thiếu nữ áo vàng nhìn thấy trong khách điếm kia rất giống Diệu Ngữ, Vũ Nhạc khốn khổ mở miệng: “Không, không biết, Ngữ nhi theo như ngươi nói, tên đầy đủ, khụ, tên đầy đủ là Diệu Ngữ?”Nghe thấy cái tên này, thân thể to lớn của Yêu bỗng dưng cứng đờ, ngay cả cánh tay chuẩn bị đánh Vũ Nhạc cũng ngừng lại, lạnh lùng nhìn lướt qua Vũ Nhạc, khắp người tản ra vẻ âm u: “Cái tên này, ngươi xứng được gọi sao? Xứng sao?”“Đợi một chút, nói như vậy, nàng chính là Diệu Ngữ đúng không? Ta, ta có thể biết mình đã làm gì nàng được không?” Vũ Nhạc thật sự không thể tin chính mình có thể ra tay độc ác với người khác, nhất là nữ nhân kia, lại là bạn thân của nàng.
104 Thiên Duật Dạ lắc đầu: “Nếu như ca ca nàng có thể tìm được thì cũng không cần tìm nàng mười kiếp để báo thù rồi. ”“Cái gì? Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ lúc ấy hồn phách của nàng ấy bị đánh tan?” Vũ Nhạc nghĩ tới khả năng này, quay đầu nhìn về phía bốn người Nạp Lan Diễm, khóe miệng Hoa Lưu Băng gợi lên nụ cười dịu dàng nhìn Vũ Nhạc: “Cũng không phải, lúc đó nàng ấy chỉ đơn thuần là đã chết, nhưng lại không có cách nào điều tra ra.
105 Nhìn vẻ mặt cảm kích của Vũ Nhạc, Thiên Duật Dạ cười cười nhẹ xoa đầu nàng, dịu dàng nói: “Có phải rất cảm động không?”Vũ Nhạc gật đầu, khóe môi Thiên Duật Dạ nhịn không được nhếch lên: “Nếu như vậy, nàng phải đối tốt với ta một chút!”Nghe vậy, trên trán Vũ Nhạc chảy xuống ba vạch đen: “Ta không đối tốt với chàng sao?”Thiên Duật Dạ cười lớn, vội vàng hỏi: “Không phải tốt, mà là quá tốt, nàng nói xem?” Mắt thấy Vũ Nhạc chuẩn bị nổi bão, hắn vội nói: “Được rồi, đi ăn cơm, tất cả mọi người đang chờ rồi.
106 Thiên Duật Dạ biết Vũ Nhạc lo lắng điều gì, nhưng mà kiếp này của nàng có kết cục thế nào, ai cũng dám. Trời cao định từ trước, việc trước mặt bọn họ có thể làm chính là chờ đợi, sống qua cả ngàn năm huống chi là vài thập niên này.
107 Thiên Duật Dạ nhìn gương mặt như hoa như ngọc trước mắt, đáy mắt hiện lên cảm xúc vô cùng phức tạp: “Vũ nhi, nàng có biết đám người Qủy đi làm chuyện gì không?”Lúc này Vũ Nhạc mới nhớ hình như đã lâu không nhìn thấy đám người Hoa Lưu Băng, chẳng lẽ.
108 Động tác mài thuốc của Linh Tiểu Giới ngừng lại, đôi mắt tím cụp xuống, ánh mắt thâm sâu, “Tất cả thuận theo tự nhiên. ”Nghe Linh Tiểu Giới dè chừng nói, Đồ Lạp Lạp chống cằm, ngồi xếp bằng xuống, nói thầm: “Thuận theo tự nhiên sao…”Nửa đêm, cả người Vũ Nhạc đột nhiên nóng bừng bừng, khiến Linh Tiểu Giới và Lạp Lạp kinh sợ không ngừng lấy nước lau thân thể.
109 Nhìn thấy nữ nhân nhà mình không hề che giấu lửa giận, Thiên Duật Dạ tự biết mình đuối lý sờ sờ mũi. Yêu Vũ Mị oán hận trợn mắt nhìn hắn, không nói gì.
110 "Gia, Tiên Vương tới. " Giọng nói trầm ổn của Tiêu Đồ vang lên bên tai. Thiên Duật Dạ nhíu mày nhìn lại, trên bầu trời xanh biếc hiện ra bóng dáng tuyệt mĩ màu trắng.
111 ''Cái này, ta bày tỏ tán thành. '' Hoa Lưu Băng dịu dàng cười một tiếng, đôi mắt phượng hẹp dài chứa đựng mong đợi nồng đậm.
Quỷ Vực lạnh lùng liếc Thiên Duật Dạ một cái: ''Chúng ta nỗ lực nhiều như vậy, cuối cùng cũng được hồi báo.
112 '' Đại lục Tiên Vực còn rất nhiều chuyện chưa giải quyết xong, nếu trong ba ngày không đủ, thì muộn vài ngày nữa chúng ta rời đi cũng được. '' Nhìn thấy Yêu Vũ Mị đang do dự, đáy mắt Thiên Duật Dạ rủ xuống,cân nhắc một chút rồi nghiêm túc nói.
113 ''Nếu nói đến tới đây, chắc muội cũng biết chuyện chúng ta phải rời đi, bởi vì muội là người thuộc đại lục Tử Minh, cho nên ta không có cách nào mang muội cùng đi, muội.
114 Hai ngày sau, Yêu Vũ Mị, Thiên Duật Dạ, Hoa Lưu Băng, Quỷ Vực, Nạp Lan Diễm cùng với bốn người Cung Tuyết và tám người Tù Ngưu cùng biến mất ở bầu trời đại lục Tử Minh để đi lên Đại lục Tiên Vực.
115 Lần nữa tỉnh lại đã là sáng sớm ngày hôm sau, Yêu Vũ Mị miễn cưỡng duỗi lưng một cái, chậm rãi ngồi dậy, nhìn mọi thứ trong phòng đều quen thuộc, không nhịn được nở một nụ cười hài lòng.
116 Thiên Duật Dạ nhướng lông mày: "Ngươi đường đường là Thần vương điện hạ, ai có thể bức tử ngươi? Ngươi là cố ý tới đây quấy rối phải không? Cút nhanh lên, lão tử không hoan nghênh ngươi.
117 Thiên Duật Dạ bước thật nhanh tức giận đùng đùng đi tới, thấy nàng nhàn nhã nằm ở đây phơi nắng, lập tức cơn giận không có chỗ phát tác: "Không phải là nàng đang ngủ sao?"
"Ta đang ngủ mà, chỉ là chàng xông vào, đánh thức mà thôi.
118 "Sao ta dám đùa với chàng được chứ?" Trong lòng Yêu Vũ Mị gào thét, thằng nhãi này, tạm thời bỏ qua cho chàng, trước tiên lấy lòng chàng sau đó bản tiểu thư sẽ tính toán nợ cũ với chàng thật tốt.
119 Trong phòng tiếp khách an tĩnh khác thường, sau khi Thiên Duật Dạ và Yêu Vũ Mị đi vào, tự cung tuyết đưa lên trà bánh sau, bốn người cứ trầm mặc như vậy.
120 Sau khi tiễn Yêu cùng Diệu Ngữ, tâm tình Yêu Vũ Mị rất sa sút, Thiên Duật Dạ sợ nàng ở nhà buồn bực, vì vậy quả quyết mang nàng ra ngoài du ngoạn.
Hôm nay, hai người đi ngang qua khu vực Yêu Tộc thì dừng lại ở một thôn nhỏ không tính là phồn hoa rồi quyết định ở lại dùng cơm trưa, đột nhiên nhìn thấy tất cả nam nữ già trẻ cùng chạy về một phương hướng, hiếu kỳ nổi lên, Yêu Vũ Mị không để ý tới việc đang ăn cơm, kéo Thiên Duật Dạ chạy theo, cho đến phía trước một hồng lâu cao ba tầng, nhìn xung quanh là các chàng trai cô gái mà mắt của bọn họ lộ ra mừng rỡ và những dải lụa đỏ, đèn lồng màu đỏ, cộng thêm thảm và những bộ trang phục đỏ thì Yêu Vũ Mị mới chợt hiểu ra, cười hì hì nhìn Thiên Duật Dạ: "Xem ra là cô gái nhà nào ném tú cầu chọn phu quân rồi !"
Thanh niên đứng ở cửa nhìn cặp nam nữ quái dị bên cạnh một cái, vừa định mở miệng nói chuyện, lại nghe thấy người vây xem xung quang hô lên: "Ra rồi, ra rồi.