81 Lạp Lạp nghe xong, chua chát nhìn về phía Linh Tiểu Giới: “Ta cũng bị phong ấn lại rồi, cái này chúng ta cần chờ sau khi chủ tử đạt tới cảnh giới Tử Tông mới có thể giải trừ phong ấn.
82 Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, ánh sáng màu bạc bao kín phi đao lại, lưỡi dao sắc bén bị sương mù màu trắng làm mềm nhũn, cư nhiên bị cong vẹo. Xung quanh càng ngày càng an tĩnh, Mộc Ngư hừ lạnh một tiếng, phất tay áo lên, tiếng thanh đao rơi xuống inh ỏi, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên: “Thật xin lỗi, Lăng đại thiếu, món đồ này có phải quá yếu ớt hay không?”Lăng Vân Vụ kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt như gặp quỷ: “Không, không thể nào, ngươi thật sự chỉ là trung kỳ Tử Linh?” Hắn vừa mới đi vào sơ kỳ Tử Linh, coi như chênh lệch một cấp bậc cũng không thể trong nháy mắt đã phá giải phi đao trận, tuyệt đối không có khả năng.
83 Vũ Nhạc nghe hắn nói, hơi trợn mắt, rồi sau đó đăm chiêu nhìn tỳ bà trong tay, nghĩ thầm trong lòng: “Vấn Tình? Tiểu Giới? Là có ý gì? Cái gì mà Thượng Cổ nhạc khí? Ta chỉ là tùy tiện lấy ra một thứ thôi mà?”Linh Tiểu Giới không biết phải nói gì, trên trán chảy xuống ba vạch đen, khóe miệng giật giật yếu ớt nói: “Thượng Cổ thần khí chia thành tám loại, theo thứ tự là: Kim, Bối, Ti, Trúc, Bào, Da, Ngà, Giác; mà tỳ bà của người thuộc về “Ti”, Long thủ tỳ bà lợi hại nhất, tên gọi “Vấn Tình”, có điều hắn nói rất đúng, nó rất nổi tiếng.
84 “Ha ha, ngươi yên tâm, ngươi không có cơ hội này đâu. ” Giọng nói thánh thót như chuông ngân của Cung Tuyết vang lên, êm tai lại dễ nghe. Khi Nam Cung Ngọc Thần nhíu mày nhìn về phía nàng, con ngươi đen mở to, đợi hắn kịp phản ứng thì đã quá trễ, mảnh phi đao hình thoi đã phá tan lá chắn, mãnh mẽ đâm vào ngực của hắn.
85 Qủa Nhiễm phẫn nộ thấy Tả Nguyên Kỳ hồi lâu không phản ứng, không chút nghĩ ngợi liền tát thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của hắn, gã sai vặt đứng bên cạnh sợ hãi hô lên, nghĩ muốn ngăn cản nhưng không kịp.
86 Tiết Bảo Phượng nhìn Yêu Vấn Thiên không quay đầu lại đi thẳng ra cửa, nhất thời toàn thân bà ta run cầm cập, móng tay từ lúc nào đã cắm vào trong thịt cũng không có cảm giác, đôi mắt xếch lộ sát ý và ngoan độc: “Tiểu tiện nhân, hai năm trước ta có thể trừng trị ngươi, hai năm sau, ngươi cũng đừng mơ tưởng sống yên thân.
87 “Ngươi…Đồ tiện nhân, ngươi thấp hèn giống mẹ của ngươi, một dạng không biết xấu hổ, A a a…Ngươi dám đánh ta? Ngươi cư nhiên dám đánh ta?” Kế tiếp, bà ta không chịu nổi còn chưa nói xong đã bị Vũ Nhạc hung hăng tát một phát.
88
89 Nhưng mà, khi tin tức tức truyền tới tai Vũ Nhạc, nàng chỉ lười biếng cườicười: "Ta không có hứng thú với Yêu Cung, chàng hãy thu lại đi?" Dứt lời, nàng nhíu mày nhìn về phía Thiên Duật Dạ bên cạnh, Thiên Duật Dạ hơi rũ mắt xuống nghĩ một lát rồi gật gật đầu: "Cũng được, tuy hiện giờ thế lực của Yêu Cung đã suy yếu không ít, nhưng thế lực này cũng không thể khinh thường.
90 Qủa Nhiễm khẩn trương nuốt nước miếng, nghiêm túc gật đầu: “Tiểu thư, ta nghe rõ rồi. ”“Tốt, ta hô ba hai một, muội buông chân. Như thế, muội buông chân nhanh một chút, nếu chậm sẽ làm cho cơ quan rối loạn.
91 Cái gì? Chẳng lẽ là thú một sừng trong truyền thuyết?“Cái gì mà thú một sừng? Các muội đều cẩn thận một chút, đây chính là thú ăn thịt người, toàn thân trên người đều có độc, nghìn lần đừng để bị chúng đụng vào.
92 “Tháp luyện ngục này quả nhiên danh bất hư truyền, cư nhiên lại làm cho ta gặp một lần tuyết lở, thế giới Huyền Vũ này quả thật tuyệt diệu!” Vũ Nhạc xoa xoa cánh tay đau đớn, nhìn cửa đá bị đóng chặt lại, nhịn không được cảm thán thế giới này thật kì diệu.
93
94 “Vô dụng? Sao có thể vô dụng chứ?”dღđ。l。qღđ Vũ Nhạc chớp chớp đôi mắt to sáng ngời, vô cùng khó hiểu nhìn lão nhân gia trước mặt. Tiểu lão đầu bạo rống về phía mỗ nữ: “Lão tử không có máu, bổ cái gì chứ?”Ách…Cục diện lập tức rơi vào xấu hổ, dღđ。l。qღđVũ Nhạc ngại ngùng vuốt vuốt chóp mũi, “Cái này, thật xin lỗi, ta không biết, vậy…Vậy ngài nói xem vãn bối nên làm thế nào?”Tiểu lão đầu nắm chặt quả đấm, nhìn khuôn mặt xinh đẹp quá trớn của Vũ Nhạc, cuối cùng vẫn nhịn xuống: “Có đan dược chữa thương không?”Vũ Nhạc vừa nghe lão nói,dღđ。l。qღđ vội vàng lấy ra Bổ Khí đan từ trong người: “Đây, cái này có tác dụng chứ?”Lão nhân gia giơ tay túm lấy, cũng không thèm nhìn nàng một cái, há mồm đưa luôn vào trong miệng.
95 “Khen thưởng? Chờ ngươi thắng rồi nói sau!” Mộc Linh nhíu nhíu lông mày đáng yêu, nó cũng không nhận ra thất bại của mình. Vũ Nhạc cố tình bĩu môi, lắc lắc tay: “Như vậy sao được? Nhất định phải nói rõ trước mới được, vậy đi, nếu ta thắng ngươi thì ngươi phải theo ta, thế nào?”“Theo ngươi? Nghĩ tốt quá rồi đó, bản thân ta tự do tự tại đã quen, không thể chịu nổi ràng buộc.
96 Thiên Duật Dạ mỉm cười, cung kính hữu lễ trả lời: “Vân viện trưởng khách khí, đã quầy rầy, xin hãy thông cảm!”“Xú nha đầu, muội coi chúng ta là người chết sao?” Nhạc Mộ Dương nhìn thấy muội muội nhà mình bị tên nam nhân anh tuấn kia ôm vào lòng, nhất thời mất hứng quát lên.
97 Nhạc Thanh Sơn sâu kín nhìn bọn họ một cái, hơi gật đầu: “Thôi, tự các ngươi thương lượng với nhau đi!”Vũ Nhạc vừa nghe ông nói, mỉm cười làm nũng: “Cám ơn phụ thân đã hiểu.
98 “Tiểu Vũ nhi, nàng vẫn gây chú ý như vậy, mặc dù vẻ ngoài có chút thay đổi nhưng vẫn không ngăn được khí chất ngạo nghễ của nàng!” Vừa mới ngồi xuống, Nạp Lan Diễm lập tức híp mắt, phe phẩy cây quạt, chăm chú ngắm nhìn Vũ Nhạc.
99 Ở trong luyện tháp Địa ngục bốn năm, đội Anh Túc dùng thực lực áp đảo thuận lợi tốt nghiệp, mà nơi ở của các nàng trực tiếp chuyển từ khu nhà trệt sang khu biệt thự, không biết làm biết bao người ghen tị muốn chết.
100 Vũ Nhạc vừa nói xong, năm người thâm sâu nhìn nhau, đều thấy được sự trung thành trong mắt mỗi người, Tu La dẫn đầu đứng lên: “Khởi bẩm môn chủ, thuộc hạ là Thiên Huyền đường chủ của La Sát Môn, chủ yếu phụ trách bốn mạng lưới quan hệ tổ chức của La Sát Môn, hiện nay dưới trướng ta có 1000 người.