61 Mình ác độc chỉnh hắn nhiều thứ như vậy, hắn sẽ dễ dàng bỏ qua cho mình sao?
Nhất thời, trông mong nhìn Dư Thúy, nói: "Nương, Tô vương gia đó. . . .
62 "Cảm ơn vương phi nương nương đã khen!" Dương Xuyến Xuyến cố làm ra vẻ cúi đầu, biểu hiện ra ngoài vẻ mặt e lệ, nhìn chằm chằm nhìn giầy mình, nhỏ giọng đáp lời.
63 Lại bị mẫu thân mình tinh mắt nhìn thấy, gọi với lại: "Cẩm Lý. . . . . . Con trở về thật đúng lúc!"
"Mẫu phi phải về cung xem phụ vương con, bây giờ Xuyến Xuyến trước hết ở lại vương phủ một chút, mấy ngày nữa, mẫu phi đón nàng tiến cung.
64 Dương Xuyến Xuyến lại đi trước một bước mở miệng nói: "Ta là nể mặt vương phi nương nương, mới miễn cưỡng ở lại. "
Lúc nói những lời này, trên mặt lại vẫn mang theo vài phần không dao động.
65 Tô Cẩm Lý mỉm cười nói xong: "Dương cô nương, một khi đã như vậy, thì đêm nay. . . . . . "
"Vương phủ sẽ dùng nước trà chiêu đãi cô nương rồi. . . .
66 Tô Cẩm Lý nghe nói như vậy, nhất thời nhíu nhíu mày.
Nhưng mà, vẫn gật đầu, phân phó người chuẩn bị xe, đi đến hoàng cung.
Ban đêm.
Trong hoàng cung, đèn lồng lớn màu đỏ được treo cao lên, soi chiếu hoàng cung trang nghiêm mà yên tĩnh.
67 Rõ ràng là cái vương phủ này, có mẫu phi ngầm chống lưng.
Mẫu phi nói gặp phụ vương, kỳ thật chính là vì để cho Dương Xuyến Xuyến tiến cung ăn cơm.
68 Tô Cẩm Lý nghe nói như vậy, đột nhiên hoàn hồn.
Đối diện với Dương Xuyến Xuyến, nhìn ánh mắt sáng quắc của nữ tử, trong mắt đột nhiên loé lên tia cười.
69 Đột nhiên, Tô Cẩm Lý quay mặt đi, cười giống như ánh sáng Mặt Trời mùa xuân ấm áp:
"Dù sao vương phi của bổn vương đã ít đi, có người thay thế bổ sung, cũng không cần.
70 "Nhưng bổn vương không quen nhìn bộ dạng ngươi cao cao tại thượng như nữ vương như vậy!"
"Cho nên, bổn vương quyết định đấu với ngươi một trận!"
"So với những tiểu cô nương khá yểu điệu, đấu với nữ vương vẫn tốt hơn!"
"Cho nên - - "
"Nữ nhân, nếu muốn gả cho bổn vương, cũng phải có năng lực nhất định, nhìn ngươi có thể gánh vác được hay không!"
Tô Cẩm Lý nói xong những lời này, ánh mắt đẹp không gì sánh nổi mang theo vài phần cao ngạo.
71 Tô Cẩm Lý chậm rãi từ từ uống một ngụm rượu hoa quế.
Động tác không nhanh không chậm, giống như hình ảnh tua chậm.
Trên trán lão quản gia, mồ hôi đọng lại thành từng giọt lớn nhỏ xuống.
72 Tô Cẩm Lý híp mắt, rồi sau đó thần bí chớp chớp mắt với Trương quản gia, lời nói thay đổi, mang theo vài phần sắc bén, gằn từng chữ, hung hăng nói: "Lão Trương, thật sự không hiểu, hay là giả vờ không hiểu?!"
"Lão Trương đừng tưởng rằng bổn vương không biết, hôm qua vì sao nữ nhân đáng chết kia có thể tránh được một kiếp, chắc chắn là ngươi nói cho vương phi nương nương!"
"Bổn vương tính ra lão Trương hiện tại cũng rất lớn tuổi rồi.
73 Nhất thời, Trương quản gia đi đến trước mặt Tô Cảnh Lương, đột nhiên quỳ xuống, giọng điệu mang theo vài phần cảm kích: "Nô tài cung nghênh thái tử, công chúa - - "
Tô Cảnh Lương gật gật đầu, vừa muốn đi vào trong đại sảnh.
74 -->Nhìn toàn bộ xung quanh, phát hiện bốn bề vắng lặng, hơi hơi cong môi.
Nàng biết tính tình Tô Cẩm Lý, ghét nhất là bị người khác thao túng tư tưởng của hắn!
Bị Hoàng thượng hạ chỉ ép đính hôn, ngoài mặt Tô Cẩm Lý không muốn từ hôn, nhưng đáy lòng nhất định lại muốn từ hôn!
Trên gương mặt đơn thuần mà sạch sẽ của Tô Sơ Tâm hiện lên một tia cười lạnh.
75 -->Nhất thời, ánh mắt sáng lên, nói với Tô Sơ Tâm: "Cảm ơn công chúa. . . . . . "
"Xin công chúa tránh đi, đừng để hun khói lửa cháy làm công chúa bị sặc.
76 -->Chính hắn cũng không hiểu nổi vì sao lại đi đến chỗ này.
Đi đến chỗ này, còn lựa chọn im lặng nhìn toàn bộ.
Đã quên phải giúp nữ tử trong kia, cũng không có bất cứ hứng thú muốn biết Tô Sơ Tâm nói gì với nàng.
77 -->Cuối cùng Dương Xuyến Xuyến cũng làm xong bữa tối.
Vừa vặn vào lúc này, Tô Cẩm Lý cũng phái người truyền lời thúc giục đến đây.
Dương Xuyến Xuyến vỗ vỗ tay, hài lòng nhìn đồ ăn mình làm.
78 Hắn giận. . . . . .
Nhưng mà, vẫn còn duy trì sự bình tĩnh nhất định!
Dù sao, nữ nhân này ở trước mặt mình, cũng sẽ không hung hãn được bao lâu nữa!
Hắn nhịn.
79 " Vô liêm sỉ!" Tô Cẩm lý cuộn chặt tay, vừa muốn phát tác, lại nhìn thấy Tô Cảnh Lương đột nhiên cầm lấy chiếc đũa, nhẹ nhàng gắp chút đồ ăn đưa vào trong miệng.
80 Tức giận nói: "Thật khó ăn! Hương vị quá nhạt nhẽo! Bổn vương không thích!"
"Ồ?" Tô Cảnh Lương ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Tô Cẩm Lý, trách cứ nói: "Cẩm Lý, khẩu vị của đệ từ xưa tới nay đều thích nhạt, hôm nay.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 95
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 37