81 Dương Xuyến Xuyến nhìn thoáng qua Tô Cẩm Lý, vừa lúc nhìn thấy gương mặt hắn.
Trên gương mặt xinh đẹp mang theo ý khẽ cười, đầu vươn về trước một chút, rồi sau đó, cánh môi khẽ nhếch lên, tiến đến bên tai Dương Xuyến Xuyến.
82 Tô Cẩm Lý nhìn trong bát mình toàn bộ đều là màu đỏ.
Đều là đồ ăn có ớt cay.
Nhất thời nhíu nhíu mày, nhưng mà, cực kỳ nhanh chóng, khôi phục một tia lạnh nhạt.
83 Hắn, hắn, hắn, vậy mà là cố ý!
Giả bộ yêu thương nàng!
Để hoàng thượng và vương phi nương nương yên tâm!
Đồng thời cũng khiến nàng chết nhanh hơn!
Dương Xuyến Xuyến nắm tay, vừa muốn nói chuyện.
84 Dương Xuyến Xuyến nhàm chán, vô tình đi tới một chỗ tối tăm.
Nhưng mà, Dương Xuyến Xuyến lại chớp chớp mắt, mới phát hiện, nơi đó đã có người chiếm nơi âm u tĩnh mịch này.
85 Dương Xuyến Xuyến dừng một chút, nói: "Chỉ là nhàm chán thôi, bên trong không quen ai, có vẻ có chút đột ngột, cho nên, mới muốn ra ngoài đi một chút.
86 Nhất thời, Dương Xuyến Xuyến không nói gì.
Không biết nên nói như thế nào.
"Mẫu thân. . . . . . "
Tô Cảnh Lương lại tự nhiên nói tiếp, ánh mắt có chút ảm đạm cùng mờ mịt:
"Ta đều đã quên hình dáng mẫu thân ta trông thế nào rồi!"
"Kỳ thật, thái tử, người không cần thương tâm như thế.
87 Không thể động tâm. !
Cũng không thể hành động!
Hắn có lỗi với người nào, cũng không thể có lỗi với Cẩm Lý. . . . . . .
Huống chi, mẫu hậu thích nhất là Tô Sơ Tâm, lúc nàng còn nhỏ nhận nuôi nàng.
88 Màn đêm buông xuống.
Tô Sơ Tâm tìm một lúc lâu, không nhìn thấy Tô Cảnh Lương.
Nhất thời, như là nghĩ ra cái gì, đi đến chỗ mình quen thuộc.
Nàng quên rồi.
89 Đều là nàng!
Đều là nàng!
Nữ nhân kia, nữ nhân gọi là Dương Xuyến Xuyến kia!
Cướp Tô Cảnh Lương của nàng đi!
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Tô Sơ Tâm không biết mình rốt cuộc đã chạy bao lâu.
90 Chỉ một khắc, đáy lòng Tô Cẩm Lí đã đầy phẫn nộ.
Hắn vẫn luôn cho rằng Tô Cảnh Lương yêu thương Tô Sơ Tâm. Cho nên, đối mặt với hai người lưỡng tình tương duyệt, hắn chỉ có thể buông tay.
91 “Trước nay đều không một ai có thể cùng chàng ấy đứng ở nơi đó, ngay cả ta cũng không ngoại lệ. ”
“Cẩm Lí, khi còn nhỏ huynh và ta đều biết, chỉ cần chúng ta chạy về phía đó, Cảnh Lương chàng ấy, chắc chắn sẽ nhanh chóng mang theo chúng ta rời đi.
92 “Những lời muội nói đều là thật?”
Tô Cẩm Lí hỏi một câu, đáy lòng thực phiền muộn.
Hắn tưởng, có lẽ nước mắt của nữ nhân trước mắt này, thật sự bật cứ lúc nào cũng có thể khiến hắn tâm hoảng ý loạn.
93 Sơ Tâm, vì nàng chuyện gì ta đều có thể làm!
Một bên như thế nghĩ, một bên Tô Cẩm Lí xoay người rời đi. Trong ánh mắt là minh diệt không chừng, lập loè ánh sáng quỷ dị.
94 “Lão Trương, còn thất thần làm gì? Người mang đến rồi sao?”
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc nhàn nhạt truyền tới từ sau lương Dương Xuyến Xuyến.
95 Khiến cho đầu óc Dương Xuyến Xuyến trong nháy mắt không thể theo kịp.
Nhịp tim tăng lên nhanh chóng!
Một nam nhân đẹp như vậy, tràn ngập hấp dẫn lớn như vậy.
96 Khi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc cùng ngu ngơ của Dương Xuyến Xuyến, bên miệng hiện lên một tia cười lạnh.
Hừ lạnh một tiếng: " Sao? Còn chưa đủ?"
Ngữ khí hơi châm chọc, mang theo vài phần nói mát.
97 Tô Cẩm Lý hắn để ý Tô Sơ Tâm, mà mình và Tô Cảnh Lương chỉ đơn giản là gặp mặt một lần, khiến cho nữ tử kia buồn mà rơi lệ, sẽ làm cho hắn điên cuồng như vậy!
Nhất thời, bên miệng Dương Xuyến Xuyến hiện một nụ cười làm như là không sao, mang theo vài phần châm chọc mở miệng:
"Ngươi cũng không cần phải làm như vậy, ta cũng không có hứng thú quấy rầy đến cuộc sống hạnh phúc của nữ nhân ngươi yêu quý.
98 "Vậy sao? Nếu vậy nam nhân trong thiên hạ muốn dùng như nào thì dùng!"
"Thế thì bổn vương không cần uổng phí!"
Nói xong liền bất ngờ chặn miệng Dương Xuyến Xuyến lại.
99 Nguồn trắng chương
100
Lông mày nam tử nhíu lại, nhàn nhạt nói một câu: "Dù sao ngươi sớm muộn gì cũng là người của ta. . . . . . "
Rồi sau đó, hung hăng ngăn chặn nữ tử lại.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88