101 Mặc dù Trưởng Tôn Vinh Cực ra tay không tiếng động, Thủy Lung không hề hay biết, thế nhưng dựa vào phán đoán cũng biết hắn động tay động chân. Phong Giản cố tình che giấu giúp Trưởng Tôn Vinh Cực, Thủy Lung làm bộ như không biết, lành lạnh nói: “Một con thỏ đủ ăn không?”Phong Giản lập tức nói: “Để thuộc hạ đi bắt thêm.
102 Bốn ngày đi đường cuối cùng cũng đến nơi. Lúc này, đám người Thủy Lung vẫn ở khu vực thuộc về lãnh thổ của Tây Lăng quốc, nhưng rất xa, xa hơn thành thị.
103 Edit: Tịch NgữThích Tu Kiệt lên núi chậm hơn Trưởng Tôn Vinh Cực một chút cũng thờ ơ chứng kiến cảnh này. Hắn không ngờ rằng Liêu Ngân lại sợ Trưởng Tôn Vinh Cực như vậy.
104 Edit: Tịch NgữLúc này, Lưu Vân còn không nhận ra, thì ả chẳng khác gì bị ngu ngốc còn điên khùng. Thì ra vị công tử thần tiên này không có ý với nàng, thế nhưng không thể so với nữ Vô Diệm bên cạnh hắn.
105 Edit: Tịch NgữBởi vì có mùi hương hấp dẫn, Thủy Lung không cần Trưởng Tôn Vinh Cực dẫn đường, tự giác hướng về phía đó mà đi. Nhiệt độ trong băng cốc rất thấp, thế nhưng Thủy Lung lại không có khó chịu, ngửi mùi thơm của trái cây kia khiến cơ thể nàng cảm thấy ấm áp, cảm giác rất thoải mái.
106 Edit: Tịch NgữTiếng chuông trong Lan Viễn sơn trang vang lên, Liêu Ngân sai người mọi người trong sơn trang triệu tập đến, sau đó giải thích đơn giản chuyện bảo vật ọi người biết.
107 Edit: Tịch Ngữ“Đây…là thiếu chủ của Lưu Vân Cốc?”“Trời! Ai mà to gan vậy? Dám ám sát thiếu chủ Lưu Vân Cốc. ”“Nói không chừng cô gái kia biết chuyện gì đó?”Mọi người vây xem đều biểu hiện vẻ không thể tin, khiếp sợ.
108 Edit: Tịch NgữBằng không thì… vứt bỏ ta một lần nữa sao?Lời này giống như lưỡi dao, sắc bén tựa như lăng trì tâm thần Túc Ương. Y mấp máy môi như muốn nói điều gì đó, thế nhưng chỉ yên lặng.
109 Edit: Tịch NgữMột tháng nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, đủ để rất nhiều chuyện xảy ra, cũng đủ để thay đổi nhiều cục diện. Mặc kệ bên ngoài biến hóa như thế nào, đối với dân chúng trong thành Nam Vân của Tây Lăng mà nói, mọi chuyện đều không liên quan đến họ.
110 Edit: Tịch NgữThủy Lung nhìn ba đứa nhỏ không dám thở mạnh. Vốn dĩ muốn giữ bọn nhỏ lại ăn cơm, bất quá chỉ là ý nghĩ chợt lóe mà thôi, chỉ vì thấy thích tính kiên nhẫn và bền bỉ chạy theo sau xe ngựa của các bé.
111 Edit: Tịch Ngữ“Đừng có đùa giỡn với ta. ”Mặc dù đây là lần đầu tiên Thủy Lung và Lâu Tử Hạng gặp nhau, nhưng dựa vào kí ức kiếp trước tiếp xúc với hắn cùng với sau khi nàng trở thành Bạch Thủy Lung, xem xét tất cả tình báo tin tức của hắn, khiến Thủy Lung cảm thấy Lâu Tử Hạng là loại người thâm sâu khó dò.
112 Edit: Tịch NgữThủ vệ trong phủ thành chủ thành Nam Vân đều là người của Thủy Lung, cũng chính là người lần trước nghênh đón Thủy Lung vào cửa. Đương nhiên bọn họ cũng nhìn thấy Thủy Lung dẫn ba đứa trẻ vào phủ.
113 Edit: Tịch NgữThủy Lung xuất hiện khiến toàn dân thành Nam Vân chấn động. Ban đầu bọn họ đều hít thở không thông, mặt dại ra, cả đám nín thở suýt tắt thở luôn, giật mình hoàn hồn mới thở hổn hển không ngừng.
114 Edit: Tịch NgữChiêu giết gà dọa khỉ này thật sự rất có hiệu quả. Mấy ngày tiếp theo, không khí trong thành Nam Vân dần dần thay đổi, dân chúng thành Nam Vân bắt đầu có sức sống.
115 Edit: Tịch NgữNhững ngày tiếp theo, thành Nam Vân vẫn trải qua cuộc sống bận rộn nhưng vui sướng. Từ khi Thủy Lung gặp Đổng Bật đã qua ba ngày, trong ba ngày Đổng Bật không có đi tìm Thủy Lung, Thủy Lung cũng không có cố tình đi tìm hành tung của Đổng Bật.
116 Edit: Tịch NgữNhững ngày tiếp theo, thành Nam Vân vẫn trải qua cuộc sống bận rộn nhưng vui sướng. Từ khi Thủy Lung gặp Đổng Bật đã qua ba ngày, trong ba ngày Đổng Bật không có đi tìm Thủy Lung, Thủy Lung cũng không có cố tình đi tìm hành tung của Đổng Bật.
117 Edit: Tịch Ngữ @macngulau@l@q@dMặt trời xuống núi non một nửa, Thủy Lung mới dẹp đường về phủ. Theo nàng cùng trở về đương nhiên là Ngõa Lặc Oa và đám người Lục Quyển.
118 Edit: Tịch Ngữ“Các ngươi…các ngươi lấn hiếp người quá đáng!”YaYa đỡ Đổng Bật, không cho Lục Quyển chạm vào, căm hận nói: “Không cần các ngươi giả mù sa mưa, ta sẽ tự đưa công tử đi trị liệu.
119 Edit: Tịch NgữĐường vào cửa thành, dân chúng càng tụ tập càng đông, tiếng ồn ào nghị luận càng lúc cang lớn. Thị lực của dân chúng rất bình thường, đa số đều không nhìn thấy rõ vẻ mặt của hai người đứng trên mái hiên, nhưng cũng thấy được tư thế vô cùng thân thiết của hai người.
120 Hai ngày nay, bầu không khí trong phủ thành chủ rất quái dị. Đặc biệt là có người đi ngang qua viện chủ của thành chủ, vẻ mặt liền rất kì quái. Cái loại ngươi biết, ta biết, trời biết đất biết, cố tình vẻ mặt lại ẩn nhẫn không nói, nhìn thế nào cũng cổ quái.