121 Edit: Tịch NgữDáng vẻ này rất dịu dàng, dung nhan xinh đẹp làm say lòng người, giống như tuyết trắng bay xuống trong trời nắng, rõ ràng lạnh lẽ thấu xương, lại không nhịn được nghĩ rằng nếu mình chạm vào nó, nó sẽ mềm mại ra.
122 Edit: Tịch Ngữ“Bẩm chủ tử, mọi chuyện đều làm xong. ”Thủy Lung nghe Lục Quyển đáp, trước cùng Trưởng Tôn Vinh Cực ăn trưa, sau hỏi thăm chỗ Lâu Thiến Trúc và đám người Vương Kim.
123 Edit: Tịch Ngữ(N: Cái tên chương ta edit bừa nha, không hiểu rõ câu đó. )Buổi trưa rất nhanh trôi qua. Thủy Lung gặp đám người Lâu Thiến Trúc, chuẩn bị cùng nhóm thương nhân Đổng Bật đi tuần tra công trường, thảo luận chuyện liên quan đến sự phát triển của thành Nam Vận, xong xuôi liền trở về phủ thành chủ.
124 Edit: Tịch NgữĐêm nay nhất định không bình an, mặc kệ là Thủy Lung, Du Ngôn hay là nhóm thương nhân Đổng Bật. Trời tối gió lạnh, một bóng đen im lặng xông vào nơi ở của Du Ngôn, không bao lâu liền có một trận gà bay chó sủa.
125 Edit: Tịch NgữLần này Thủy Lung và Trường Tôn Vinh Cực trở về, chỉ dẫn theo một chút người ngựa, liếc nhìn tình thế của bọn họ, không ai nghĩ tới người ngồi trong xe là vương gia và vương phi của một nước.
126 Edit: Tịch NgữTrưởng Tôn Vinh Cực lộ ra ánh mắt nhàm chán lướt qua Bạch Thiên Hoa, lại liếc mắt nhìn qua Thủy Lung. Cuối cùng không hề có ý giải thích nhẹ nhàng lùi về sau, cách xa cửa vào đại sảnh, không tiếng động rơi xuống khoảng sân rộng rãi ở đại viên.
127 Edit: Tịch NgữTrải qua một trận hài hước, cuối cùng Bạch Thiên Hoa cũng được như ý nguyện bước vào phủ Võ vương. Thật ra, Thủy Lung không có thờ ơ với cậu em trai này, nhìn nàng thường bắt nạt hắn thật ra là một loại luyện tập.
128 Edit: Tịch NgữSắc mặt Thủy Lung biến hóa đột ngột, rõ ràng nàng không ngờ, kẹo vừa vào miệng là kẹo mềm, còn là loại kẹo mềm đặc biệt dính răng. Nàng mới dùng sức nhai, kẹo mềm liền gao gắt dính lên răng, khiến nàng cảm thấy không quen.
129 Edit: Tịch Ngữ──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────“Ta biết, ta biết, dựa vào diện mạo xấu xí của tiện nhân Bạch Thủy Lung làm sao giữ được trái tim Võ vương gia?“Vì sao không có Bạch Thủy Lung, lại xuất hiện một con tiện nhân khác!”Chu Giáng Tử cáu giận mắng chửi, giọng nói thanh thúy ngây thơ, nếu như bỏ qua nội dung chửi bậy trong lời nói của ả, chỉ nghe âm thanh và dáng vẻ tức giận của ả, trái lại khiến người ta cảm thấy bốc đồng đáng yêu.
130 Edit: Tịch NgữYên Lam không ngờ Thủy Lung sẽ từ chối một cách gọn gàng, dứt khoát như vậy. Nhưng chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, khi thấy rõ vẻ mặt của Thủy Lung, ngược lại bà cảm thấy không có gì ngạc nhiên hết.
131 Edit: Tịch Ngữ“Nghe nói, hôm qua, Bạch tướng quân tự mình đến phủ Võ vương tìm Võ vương gia lí luận…“Không biết Bạch tướng quân và Võ vương gia nói cái gì, lúc Bạch tướng quân đi ra vẻ mặt ông ấy rất quái dị.
132 Edit: Tịch Ngữ“Bạch, Thủy, Lung?”Lời nói nhẹ nhàng, giọng điệu mờ mịt lại mang theo chút khó tin. Tất cả mọi người đều bị tiếng gọi này làm sợ hãi, nhìn xung quanh lại không phát hiện bóng dáng của Bạch Thủy Lung đâu.
133 Edit: Tịch NgữĐầu mùa đông, nước trong hồ rất lạnh, trên người lại mặc nhiều quần áo dày. Đột nhiên rơi xuống nước khiến cả người Chu Giáng Tử sững sờ.
134 Edit: Tịch NgữBạch Thủy Lung không có bị vứt bỏ, tin đồn ái thiếp mới của Võ vương tan thành mây khói, cái gọi là ái thiếp mới, từ đầu tới cuối Võ vương gia chung tình chỉ có một mình Bạch Thủy Lung.
135 Edit: Tịch NgữTrong mắt phần lớn hoàng tử, công chúa, hành động của Trưởng Tôn Vinh Cực chính là không để hoang thất vào trong mắt, không hề kiêng nể ở trước mặt làm hoàng thất mất mặt.
136 Edit: Tịch NgữĐội ngũ trùng trùng điệp điệp đi tới, trận thế xa xỉ phồn hoa. Màu sắc vàng, đỏ, xanh xinh đẹp mà cao quý khiến người ta lóa cả mắt, chỉ thấy hai hàng cung nữ theo hầu, chính giữa là kiệu liễn của thái hậu, hoàng thượng và hoàng hậu.
137 Edit: Tịch NgữLúc nãy, Trưởng Tôn Vinh Cực và Thủy Lung nói chuyện không lớn không nhỏ nhưng đủ cho người bên cạnh nghe. Mặc kệ thái hậu hay hoàng thượng đều biết Thủy Lung không có chuẩn bị quà tặng, Trưởng Tôn Vinh Cực lại dùng giọng điệu không thèm để ý nói hắn có chuẩn bị, nhưng không biết quà tặng có chuẩn bị qua loa không.
138 Người đàn ông áo nâu nói cái gì đó, ngoại trừ Trưởng Tôn Vinh Cực, không ai thấy được. Nhưng, câu trả lời của Trưởng Tôn Vinh Cực hoàn toàn không hề giấu giếm, đừng nói đám người của thái hậu, chỉ cần người có võ công, người có thính giác hơi nhạy đều có thể nghe được.
139 Lúc Bạch Thiên Hoa đến gần nhà xí của nữ giới, không nhìn thấy bóng dáng của Thủy Lung đâu. Dưới ánh mắt kì lạ của nhóm quý nữ đi ra đi vào, mặt hắn có dày đi nữa cũng cảm thấy nóng, thầm nghĩ: Chẳng lẽ tỷ tỷ lẻn trốn đi chỗ khác chơi rồi sao, nhưng dọc đường đi cũng không thấy bóng dáng tỷ ấy.
140 Edit: Tịch NgữBốp ----Trưởng Tôn Lạc Dần đập bàn, mặt lạnh như băng nói ra từng chữ một: “Ngươi nói cái gì?”Thủy Lung bình tĩnh nhìn Trưởng Tôn Lạc Dần, nhẹ nhàng nói: “Ta nói, thích khách ám sát ta nói, chủ mưu phía sau chính là…”“Được rồi.