61 Bầu không khí trong Huyền Lăng điện vừa im lặng lại chứa nhiều áp lực. Quần thần văn võ không dám thở mạnh, hôm nay, biết bao nhiêu người bởi vì chuyện đang diễn ra trước mắt mà bắt đầu có những suy nghĩ khác.
62 Cục xà phòng thơm có hình dạng con sư tử này nàng vẫn chưa có sử dụng, mua qua bán lại tặng cho hắn cũng không sao. May mắn, Thủy Lung không phải là người ưa thích mùi hương nồng nặc, hương thơm của cục xà phòng này chỉ thoang thoảng , mùi vị giống như mùi hương bạc hà mà Thủy Lung đang dùng.
63 Có lẽ Thủy Lung bẩm sinh có lòng dạ đen tối, đầu có nhiều ý nghĩ hư hỏng. Nếu nói theo cách của các anh em kiếp trước chính là phúc hắc. (*)(*) Bụng dạ đen tối, khó lường.
64 Edit: Tiểu NgữThời gian từng chút trôi qua, gia phòng nhỏ phía sau tấm bình phong cũng trở nên yên lặng như lúc ban đầu, không cảm giác được thời gian dần trôi mất.
65 “Không cần gấp, lô hàng hóa kia đã được chuẩn bị xong rồi. ”Lời này của Thủy Lung làm cho ba vị hoàng tử đều ngây người. Sau đó, Ngũ hoàng tử nhẹ giọng hỏi: “Không lẽ Bạch đại tiểu thư đã sớm đoán ra được chuyện này nhất định sẽ thành công?” Đồng thời cũng đoán được phụ hoàng chắc chắn sẽ làm khó?Câu kế tiếp hắn không nói ra, vị trí của hắn khiến hắn không thể tùy tiện nói chuyện như người khác được.
66 Bạch y công tử nói xong, đảo mắt nhìn quanh nhóm bằng hữu của mình một cái nhỏ giọng, nét mặt rất hưng phấn, giống như nghe được bí mật cực kì quan trọng nào đó.
67 Loan phượng thập bát thức. Thủy Lung thấy tên sách đen, trong lòng thoáng có dự cảm không tốt, tiếp tục mở sách ra xem nội dung bên trong, bỗng nhiên thấy bên trong toàn vẽ những bức tranh dành cho người trưởng thành, đúng như trong suy nghĩ, sách này dạy người hoan hợp sách vàng*(*Sách vàng: sách bậy, khiêu zâm.
68 Cái liếc này hình như chỉ là chỉ mang tính chất ánh sáng lướt qua, không có dừng lại ở trên người Mộc Tuyết quá lâu. Nhưng Mộc Tuyết lại hiểu rõ, cái liếc kia tuyệt đối không đơn giản như vậy, đối phương đang cảnh cáo nàng, cảnh cáo nàng không được nhiều chuyện, an phận thủ thường là được.
69 Thủy Lung được Trưởng Tôn Vinh Cực ôm vào trong phòng ngủ, đặt nàng xuống một chiếc giường nhỏ. Động tác của hắn vừa mạnh mẽ lại mềm nhẹ, cả người mang khí thế áp bức, làm người ta không dám phản kháng.
70 Phủ tướng quân. Bỗng nhiên Thủy Lung trở về phủ Bạch tướng quân, đến cả tâm tình của nô bộc làm cỏ cũng vô cùng phức tạp. Từ khi Thủy Lung rời khỏi phủ tướng quân, đối với phủ tướng quân mà nói đó là một cải biến khá lớn.
71 “Lung tỷ tỷ, tỷ cười gì vậy?”Lúc chỉ có hai người, Mộc Tuyết luôn tán dóc rất thoải mái. Thủy Lung cười nói: “Cười một Đại Miêu duy ngã độc tôn, vừa bá đạo lại kiêu ngạo, cuối cùng cũng học được cách săn sóc người khác.
72 Thân hình mềm mại nhỏ nhắn của nàng bị hắn ôm vào trong ngực, làm Trưởng Tôn Vinh Cực yêu thích đến nỗi không muốn buông tay, càng không kiềm chế được ôm chặt hơn, giống như là hận chính mình không thể đem thân thể của nàng nhét vào trong thân thể mình.
73 Phía tây nam thành Kỳ Dương, hướng về phía ngã tư đường. Con đường này ở trong thành Kỳ Dương không coi là phồn hoa, dòng người đi đi lại lại đa số đều là dân chúng bình thường, ít có người mặc quần áo sang trọng như tiểu thư công tử nhà giàu.
74 Một đêm. Gần một đêm. Ngày mới vừa bắt đầu, lời đồn nhảm trong thành đều biến mất, vẻ mặt đám dân chúng giống như mang theo kinh khủng, không ai dám nhắc lại chuyện bỏ chồng của dì Vệ.
75 Sau khi thái hậu đi, Thủy Lung cũng không có vội rời khỏi. Nàng nhìn xung quanh tẩm cung này, giống như không nhìn. Phát hiện xung quanh tẩm cung này rất sạch sẽ, rõ ràng cho thấy nơi này được quét dọn mỗi ngày, một chút bụi bặm cũng không có.
76 Editor: Tiểu NgữNhóm quý nữ ngươi nói một câu ta tiếp một lời, bọn họ đều nói tốt cho Giáng Tử, giống như Bạch Thủy Lung bất cứ lúc nào cũng có thể hại nàng ta,vẻ mặt Chu Giáng Tử vừa nóng nảy lại vừa bất đắc dĩ, con ngươi ngập nước thỉnh thoảng liếc về phía Thủy Lung, há miệng lại không nói ra được lời nào, giống như im lặng nói với nàng: Đây không phải là kết quả mà ta nghĩ, ta muốn giúp ngươi giả thích nhưng lại không biết phải nói như thế nào.
77 Tường Minh Cung, trong vườn sơn chi (cây dành danh), mùi hương thoang thoảng tràn ngập trong không khí, những đóa sơn chi màu trắng thanh nhã thoát tục làm cho người ta nhìn thấy không khỏi nhẹ lòng thanh thản, cả người thả lỏng.
78 Tầm mắt hai người nhìn nhau trong nháy mắt, trên đỉnh đầu nổ tung một tiếng ‘phanh’, thân ảnh Trưởng Tôn Vinh Cực nhảy xuống từ lỗ hỏng lớn, đứng ở trước mặt Thủy Lung, vươn tay nắm lấy tay nàng: “A Lung!”Thủy Lung không có giãy dụa, cố tình trêu ghẹo hắn: “Ta còn chưa trả lời có bằng lòng gặp ngươi hay không nha.
79 “Đế Duyên ăn cùng ta chứ?”Thủy Lung cố tình hỏi, sau đó liền thấy hai mắt Trưởng Tôn Vinh Cực lóe sáng lên trong chớp mắt. Nàng đã nói như vậy, tự mình bưng bình rượu lên, rót vào ly rượu không lớn không nhỏ của hai người, tiếp theo liền cầm đôi đũa lên gắp thịt ăn.
80 Lúc Trưởng Tôn Vinh Cực hoàn hồn, liền nhìn thấy nụ cười vui sướng của thiếu nữ trước mắt, đôi mắt lấp lánh như sao, tia sáng trong nháy mắt kia tựa như ngôi sao rơi xuống, nặng nề đánh vào đáy lòng hắn, buồn bực hết sức, run rẩy, sóng gợn thật lâu không biến mất.