1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Sói Tâm Thần
Beta: Shan Z
Tiêu Lăng Nguyệt (ảnh chỉ mang tính chất minh họa)
“Ánh sáng và bóng tối, ở thời đại Chiến quốc chiến loạn khó phân, chúng ta kết bạn cùng tìm Ngọc Tứ Hồn, quay về 500 năm trước.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Sói Tâm Thần
Beta: Shan.
3
Bầu trời xanh thẳm, mây trắng chậm rãi bay, ánh mặt trời tươi đẹp chiếu xuống mặt đất, tạo nên một vẻ sáng lạn.
Như bị thời tiết đẹp bên ngoài hấp dẫn, một cô gái mặc trang phục pháp sư thanh lệ, đứng yên trước cao môn của thần xã mà lẳng lặng nhìn ra phương xa.
4
Mặt trời chiều bắt đầu chìm về phía tây, mặt trăng nhô lên.
Trên sườn núi, một bóng dáng trắng như tuyết chậm rãi đi tới, phía sau là vầng trăng tròn vĩ đại dần dần rõ ràng.
5
Gió thổi qua rừng cây, nhánh cây của thần mộc cũng dần vươn lên, sàn sạt tấu lên những khúc ca vang rừng rậm.
Tóc dài màu trắng tung bay trong gió, nam yêu áo trắng lại ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào thiếu niên đang ngủ say trên thần mộc.
6
(Mọi người cứ cho là chị Nguyệt lúc múa tế thiên là như thế này đi)
Sắc trời đã trễ, một vầng trăng cong soi sáng trên cành, tản ra sự tịch mịch lạnh như băng.
7
“Róc rách —-” Tiếng nước chảy nho nhỏ, ở thời điểm giữa trưa nóng bức hiện ra vài phần trong trẻo.
Ở dòng sông bên ngoài thôn, một pháp sư áo trắng quần đỏ nửa ngồi nửa quỳ trên bờ.
8
Nhà bị tàn phá, tên bay khắp nơi, lửa lớn hừng hực thiêu cháy đống tàn tích còn lại.
Vẫn tiếp tục giết hại, phản kháng vẫn chưa ngừng lại.
Tiêu Lăng Nguyệt cưỡi trên lưng ngựa, đấu một chọi ba, anh dũng chém giết ba sơn tặc.
9 Ánh mặt trời sáng sớm cũng không quá gay gắt, giọt sương trong suốt đọng trên cành lá, giữa nắng sớm sáng lấp lánh. Hoa dại ven đường được mặt trời chiếu xuống liền ào ào nở rộ, yên lặng toả hương thơm ngát.
10
Hoàng hôn chính là thời khắc yêu ma hoành hành, lửa đỏ tịch dương che kín bầu trời, kiều diễm như máu.
“Thật sự là mạnh mẽ, không hổ là Sesshoumaru sama!” Trong bụi rậm rậm rạp chui ra một con tiểu yêu màu xanh, ánh mắt đầy sùng bái nhìn tuyết y nam yêu.
11 “Nóng, nóng, nóng, nóng quá!” Một tiểu yêu màu xanh dè dặt cẩn trọng đi trên đường đá bị nóng đỏ “Nơi này thực làm người ta khó chịu, ngay cả tảng đá trên đất cũng bị thiêu.
12
“Ò ùm — –”
Mọi người còn đang trầm mặc, từ trên trời truyền xuống tiếng trâu rống. Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một lão già cổ quái cưỡi con quái trâu ba mắt, khiêng một cái chuỳ to lao thẳng xuống mặt đất, cuộn lên một trận đất cát mù mịt.
13
Lúc chạng vạng, mệt mỏi trở về, giữa trời chiều mờ nhạt truyền đến vài tiếng quạ kêu.
Ruộng nước giao thoa trên đường nhỏ một cô gái áo trắng quần đỏ cưỡi tuấn mã màu đem chậm rãi đi tới.
14
Màn đêm buông xuống, một đống lửa trại dấy lên ở chỗ sâu nhất trong rừng, toả ánh sáng hồng ấm áp về bốn phía.
Dựa vào thân cây sau người, Sesshoumaru nhắm mắt yên tĩnh nghỉ ngơi.
15 Ánh mặt trời sáng sớm nghịch ngợm chui qua khe hở trong rừng, chiếu vào thảm cỏ xanh biếc, hoa dại nở rộ đón gió phấp phới, bướm hấp dẫn mà nhẹ nhàng bay lượn.
16
Hắn tên là Kagewaki.
Nhưng mà thiếu thành chủ hắn lại có một thân thể yếu ớt hơn so với mọi người, tất cả chỉ vì hắn có một thân thể có thể hấp dẫn yêu ma.
17 Mặt trời từ phía Đông chậm rãi nhô lên, ánh mặt trời ấm áp nhuộm đỏ cả đất liền. Trên sườn núi mênh mông bát ngát trăm hoa khoe sắc, gió thổi nhẹ qua, mang theo hương hoa nồng đậm từng đợt từng đợt thổi tới phương xa.
18
Đêm dài thanh tĩnh, một vầng trăng cao cao ở trên bầu trời, khu rừng rậm rạp bất chợt truyền đến vài tiếng nói.
“Ai~ Sesshoumaru sama, ngài chậm một chút a!” Một cô bé mặc kimono bó gối ngồi bên lửa trại, bĩu môi oán giận ra tiếng.
19
Mặt trăng tròn mà đỏ đột ngột hiện lên giữa bầu trời, trong bóng đêm yên tĩnh tựa hồ đang có cái gì đó lặng lẽ diễn ra.
Một thân ảnh tuyết sắc lẳng lặng đứng ở trên đồi núi cao, khẽ nâng đầu ngắm nhìn vầng trăng tròn quái dị trên trời.
20
Gió đêm mang theo hơi lạnh thổi tan sương mù, trăng tròn huyết sắc lại nhô lên, chiếu màu sắc quỷ dị xuống mặt đất.
“Linh — – linh — –” Âm thanh chuông đồng trầm thấp tịch mịch vang lên ở hướng toà thành to lớn, xa xưa mà thâm trầm.