21 Trướng khí tràn ngập bên trong tòa thành càng lúc càng nồng, Sesshoumaru liếc mắt nhìn hai cô gái đang đánh nhau, hơi hơi nhíu mi, ánh mắt vô tự không tự chủ mà ánh lên một tia lo lắng lơ đãng.
22
Linh lực đang không ngừng cạn kiệt…
Sắc mặt Tiêu Lăng Nguyệt dần dần bắt đầu chuyển sang trắng bệch, chỉ có thể vô lực tựa đầu trên vai tuyết y nam yêu, cắn chặt môi dưới, cố nhịn không rên rỉ ra tiếng.
23
Sáng sớm, ánh mặt trời sáng lạn không hề keo kiệt mà toả ra ánh sáng lấp lánh, phủ lên mặt đất thêm một tầng hoa tươi đẹp.
Núi đá dưới đáy vực có khe suối theo thượng du mà đổ qua, mang theo cánh hoa cùng hơi thở núi rừng cỏ cây.
24
Dòng suối chảy róc rách, gió thổi hiu hiu.
Quỳ gối ngồi trên thảng đá bên suối, tầm mắt Sesshoumaru lơ đãng nhìn cô gái đang chậm rãi ăn sơn ma (ai biết cái này là gì không) nướng.
25
Đêm nay lại là đêm trăng tròn. Ánh trăng mềm như nước dịu dàng chiếu xuống, trời đất một mảnh mông lung.
Ở giữa sơn lĩnh, sương mù lượn lờ dâng lên trong ôn tuyền, tạo thành một màn sương trắng trên mặt nước.
26
Sesshoumaru….
Nhìn tuyết y nam yêu lỗi lạc đi xa, cô gái xinh đẹp cũng không lên tiếng giữ lại.
Nàng biết hắn đang tức giận nhưng lại không tìm ra lí do tức giận của hắn.
27
Trời tờ mờ sáng vẫn điểm xuyến vài ngôi sao nhỏ, trăng sáng đã biến mất, chỉ còn lại bóng dáng mờ nhạt.
Sương mù dày đặc trong rừng tan dần, mang theo hơi lạnh nhè nhẹ.
28 Trên đỉnh núi được kết giới bảo vệ là một toà thành to lớn tĩnh mịch, nơi nơi tràn ngập hơi thở âm thầm. Cho dù ánh nắng có tươi sáng đến đấu, chiếu đến đó lại biến thành mây đen tầng tầng, yêu khí bốc lên tận trời.
29
Dưới bầu trời xanh thẫm tràn ngập nắng vàng, không hiểu sao lại phảng phất một cỗ hơi thở âm lãnh, ngay cả gió cũng trở nên hỗn loạn.
Nâng chiếc gương chứa linh hồn trước ngực, Kanna toàn thân trắng như tuyết buông tha cho cô bé đang bị khống chế, để cô bé vô lực ngã xuống mặt đấy, sau đó hướng về phía pháp sư đã bị hút đi linh hồn kia.
30 Trơ mắt nhìn bọn Naraku biến mất trên bầu trời, trên người Sesshoumaru đột nhiên như có sát khí, khuôn mặt thật bình tĩnh xoay người, cao ngạo bước về hướng ngược lại mà đi.
31
“Ô tức là tịnh, tịnh tức là ô; thiện tức là ác, ác tức là thiện; sinh ra được là tử, tử cũng sinh; bạch người trong lòng thổ địa thượng, Bạch Linh sơn chính là cao tăng gia…”
Giọng nói thanh thuý hát lên bài ca dao thần bí, làm người khác suy ngẫm.
32 Bên trong kết giới sương mù bao phủ là một chốn hoang vu, ngay cả một gốc cây ngọn cỏ cũng không phát triển được. Ai có thể ngờ núi Bạch Linh thanh tịnh như vậy sẽ có ngày như bây giờ, hoang vu như chốn địa ngục.
33 Yêu khí dơ bẩn, hỗn tạp đầy chướng khí kia tràn ngập cả núi Bạch Linh. Một đám yêu quái xấu xí chạy toán loạn khắp nơi, trên không trung xa xa truyền đến tiếng yêu quái rống lên, dường như chúng cũng không chịu nổi tà khí dày đặc như vậy.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dưới núi Bạch Linh Sơn, chướng khí vờn quanh mặt đất không một ngọn cỏ.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cung điện Đông hải, cấm địa hồ tộc, một toà cổ tháp cao ngất đứng sừng sững, phảng phất vẻ thần linh ở chốn nhân gian.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Đông Thần Thần
Beta: Lâm Mạn
Dưới màn trời âm u, gió thu hào với tiếng nước chảy róc rách, làm người khác rùng mình.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Đông Thần Thần
Beta: Lâm Mạn
Một màu đen bao phủ trên bình nguyên.
38 Sương ngày càng dày, cơ hồ che phủ tất cả mọi vật trước mắt. Tiêu Lăng Nguyệt nhảy xuống khỏi lưng ngựa, mặc kệ con ngựa buồn bực dậm dậm chân tại chỗ, có chút bất an hí hí.
39
Trời thăm thẳm, đất mênh mông.
Trời vẫn mê mê trầm trầm như trước, không thể nhìn thấy ánh mặt trời tươi đẹp ngày xưa. Cũng như tâm trạng nàng lúc này, trời u ám.
40
Màn đêm bao trùm khắp nơi. Ánh trăng không quá rực rỡ, e lệ trốn trong mây giấu mặt. Mây ở phía chân trời nhẹ nhàng trôi về phương xa theo gió đêm.
Đêm đã khuya.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 79