81 - Ôi, lão huynh, ngươi cũng đã xuất hiện, ta đang tìm ngươi đây!Ngẩn người một thoáng, lập tức trên khuôn mặt của Trầm Côn xuất hiện một nụ cười hì hì đầy chất bỉ ổi.
82 Trầm Côn rùng mình một cái thật mạnh, bóp chặt cổ tên kỵ sĩ quát:- Nói cho ta biết, phụ thân ta tham ô cái gì? Có chứng cớ gì?- Cái này, ta cũng chỉ là chấp hành quân lệnh, không thể giải thích rõ được!Kỵ sĩ chậm rãi giải thích.
83 Cái mặt già nhăn nheo của Triệu Hồng đỏ ửng lên, hắn vừa nói không chịu cứu người thì Trầm Côn liền nào, nhất thời ít nhiều có chút xấu hổ. - Nhất đẳng nam tước, Đãng Khấu tướng quân Trầm Côn bái kiến nguyên soái, bái kiến Lô đạo trưởng, bái kiến Kha Tây lão tiền bối, ah, bái kiến tiểu quận chúa.
84 Bên ngoài, mọi hành động truy bắt thành viên Trầm gia cơ bản đã chấm dứt. Càng ngày càng nhiều dân chúng hội tụ trước cửa thành chủ. Một phần nhỏ dân chúng đến để xem náo nhiệt.
85 Tô An Chi sửng sốt. - Lão đệ chắc chắn là chưa từng nghe qua, ngự thú quân do Thú Tôn Lý Mục xây dựng, là một trong sáu cánh cấm quân được xây dựng rất cơ mật.
86 Ông!Máu huyết trong người Hà Sơn cơ hồ tất cả xông lên đầu, thiếu chút nữa xuất huyết mà nổ tung. Bên cạnh hắn, Tô An Chi tuy đã cố gắng trấn tĩnh nhưng mồ hôi vẫn đọng từng giọt từng giọt to như hạt đậu trên trán, nhìn trường bào trên người Trầm Côn.
87 Quan trọng nhất là, trong tiền thưởng còn có ba tờ linh phù - toàn bộ là đại trận hộ thân Hoàng nguyên đỉnh phong!Uy lực của Linh Phù này, Trầm Côn cũng đã thử qua.
88 Trang viên Tô gia, hậu hoa viên. Trầm Côn hướng về phía hai tên lính ngự thú quân cầu khẩn:- Lão huynh, xin ngươi tìm kỹ một chút. Ta có thể khẳng định chắc chắn là nó ở trong này.
89 Trầm Côn đang say giấc nồng, hắn cứ nghĩ tiếng đàn hắn nghe được là của A La. Nhưng giây lát sau hắn liền nghĩ ra, trong quan niệm của A La, đánh đàn làm bẩn ngón tay nàng, là hành vi xấu xa không thể tha thứ.
90 - Bắc đẩu, tụ linh!Trầm Côn khẽ hét một tiếng, đột nhiên, sau lưng hắn cây cối đất đai khô héo, dường như sao trời cũng mất đi ánh sáng. Linh khí của vạn vật trong thiên địa cuộn cuồn tới bên cạnh Trầm Côn, chỉ thấy trán, ngực, hai vai, hai đầu gối, còn cả miệng, bảy vị trí xuất hiện bảy tiểu hắc động, không ngừng hấp thu thiên địa linh khí vào nội thể.
91 - Ồ, đại sư trông người rất quen đó. Khi người khác đang kinh hãi, Thiết hòa thương đột nhiên đi vòng quanh người Trầm Côn, ông ta dụi dụi mắt, vỗ mặt, thình lình nhảy dựng lên chỉ vào mũi Trầm Côn:- Là lão, là lão!- Lão Thiết, không được vô lễ!Trầm Phù Đồ vội quát.
92 Sự quật khởi của Trầm gia vừa mới thấy bóng dáng, lưỡng tông chiêu sinh bốn năm một lần đã bắt đầu rồi. Trong vòng nửa tháng, hơn một vạn thanh thiếu niên tại Đại Triệu phương bắc đều hội tụ tại Tân Nguyệt thành, cao thủ đại biểu cho mấy trăm tông môn cũng ở đây tìm nơi để tuyển sinh, lão bách tínhcảm thấy hoảng hốt, Tân Nguyệt thành đột nhiên trở nên nhỏ bé, ngẩng đầu một cái, chớp mắt một cái đều có thể nhìn thấy thế gia quý tộc tiếng tăm.
93 Ngọc tiên sinh tức giận tát vào mồm đệ tử, sau đó xin lỗi Trầm Côn:- Để tướng quân cười chê rồi. - Ngọc tiên sinh, lão ngay cả một đệ tử cũng không tuyển được?Trầm Côn kinh ngạc mở to mắt.
94 - Lão huynh, ta không phải loại người dễ bị dọa đâu, Triệu Hồng nguyên soái không nhắc việc mấy ngày trước với ngươi ư?Trầm Côn cười tủm tỉm nói. - Triệu Hồng?Chu Nhiên hiển nhiên không có quá nhiều ấn tượng.
95 - Tại sao ngươi lại ở đây?Trầm Côn cũng nói rất nhỏ. - Con mẹ nó chứ, thật là vớ được một mạng!A Phúc nuốt một ngụm nước bọt, run rẩy nói:- Đại thiếu gia, không nói gạt người, nơi này là nơi mà nô tài giấu tiền riêng, vừa rồi, khà khà, vừa rồi nô tài trộm một ít tiền từ phòng của người, định giấu ở chỗ này.
96 Chung hộ pháp cười lạnh một tiếng, hắn trói Trầm Côn vào một cây cột nhà, dao găm ở tay phải đâm vào trong mồm Trầm Côn, đặt dưới lưỡi hắn, cười lạnh nói:- Trầm Côn, chiêu này của ta tên là Độc long tỏa.
97 - Đúng rồi, hôn ước của con và Trầm Côn còn chưa có giải trừ mà!Công Tôn Viễn suy nghĩ, cười lớn lên:- Chưa giải trừ hôn ước là tốt, ha ha, Trầm Côn sau lưng có một tên Hắc kỵ sĩ lại còn có một vị sư phụ cường đại thế này.
98 Trầm Côn quay đầu lại tìm kiếm trong sơn động, nhưng đúng lúc này, trong đầu 'vù' một tiếng, toàn bộ ảo giác đều biến mất. Ngẩng đầu lên nhìn môt cái, trước mắt vẫn là con hẻm nhỏ ở Tân Nguyệt thành, bản thân mình vẫn duy trì tư thế khi nói chuyện với Vương Kiêu, nụ cười ở khóe miệng cũng không đổi.
99 Vùng núi phía bắc của đại lục có một vùng đất hoang vu, không hề có một ngọn cỏ, khắp nơi trên mặt đất chỉ toàn cát vàng. Có thể sống được tại nơi đây chỉ có võ giả nhân loại và yêu thú.
100 - Sư Phụ, Vô Ma Nhai và Ngọc Kiến Lâm quan hệ thế nào?Hắn liền nói thẳng ý nghĩ:- Đồ nhi vừa tới, nhất định không thể cho sư phụ ngài mất mặt, nhưng vượt qua loại kiểm tra rừng đao liệt tửu (liệt = mạnh) này có hơn ba cách, người muốn phải đồ nhi dùng cách dũng mãnh, hay là thông minh? Hoặc là không mềm không cứng, để lại cho Vương Thông một chút thể diện?Ánh mắt Ngọc tiên sinh sáng lên, các đệ tự Vô Ma Nhai nghe nói như thế đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Trầm Côn, liệt tửu đao sơn, đây là cách mà Ngọc Kiến Lâm dùng để uy hiếp người mới.