61 Trong nháy mắt Độc Cô Diễm bị nắm, trên mặt lóe lóe thần sắc cổ quái. Hắn khẽ rũ mắt xuống, liếc chỗ bị Hướng Tiểu Vãn bóp một cái, khi nâng mi lên thì trong con ngươi lại chớp động một loại vui thích.
62 Độc Cô Diễm không chần chờ nữa, cúi đầu ngậm trái cây hấp dẫn kia, dùng sức mút, mà một cái tay khác của hắn, vẫn không quên xoa nắn bên mềm mại kia của Hướng Tiểu Vãn.
63 “Ba. . . ” Một âm thanh lanh lảnh vang lên, trên mặt Độc Cô Diễm xuất hiện một vết đỏ. Hướng Tiểu Vãn sửng sốt, vội vàng rút tay về: “Ngươi. . . là hắn thật sao?” Nàng cũng không biết vì sao, lúc này, trong ánh mắt mình hiện lên một vẻ mặt đầy thương yêu, trong khoảnh khắc đó, sự sung sướng làm người ta lóa mắt.
64 “Đại ca, đệ muốn ngồi lên bả vai của huynh. ” Cậu nhóc quá thấp, trừ cái đầu của ba người phía trước, căn bản là cái gì cậu cũng không thấyĐộc Cô Ly liếc cậu nhóc một cái, không thèm nói gì liền ôm nhóc lên.
65 Thiếu gia, tiểu thư? Chẳng lẽ năm dã hài tử này chính là tiện chủng mà thê tử đáng chết của Độc Cô Diễm lưu lại?Đáy mắt lạnh lùng thoáng qua một tia ác độc, nhưng rất nhanh, ác độc kia tản đi, ngược lại biến thành kinh hoảng và đau lòng.
66 Quản gia ở một bên nhìn, lẳng lặng không nói gì, cả kinh mồ hôi lạnh liên tiếp, thầm nghĩ, Tam công chúa này, rất đáng sợ. Chung Ly Yến cũng không có lập tức rời đi, mà là vòng một vòng, nàng núp ở sau núi giả phủ tướng quân.
67 Độc Cô Diễm bị hành động của Hướng Tiểu Vãn, giận đến lui về phía sau mấy bước. Hắn ổn định thân thể, quyết định hôm nay nói gì cũng muốn giáo huấn thật tốt năm đứa nhỏ này, cho dù là Hướng Tiểu Vãn cũng không thể ngăn cản hắn, nếu không hắn - người cha này ngày sau ở trong lòng năm đứa nhỏ, căn bản không có uy tín có thể nói.
68 Buổi trưa, Hải Nhi đang cầm bó hoa, bước vào Thanh Thủy cư. Hoa này là do sáng sớm nàng đi hái, tính đặt ở trong phòng Hướng Tiểu Vãn, để cho nàng ấy có tâm tình tốt.
69 Liên tiếp ba ngày, Hướng Tiểu Vãn thấy Độc Cô Diễm đều tránh xa, Độc Cô Diễm mỗi lần như thế, liền mượn năm hài tử ra để gặp Hướng Tiểu Vãn, kể từ đó, Hướng Tiểu Vãn chỉ có nhắm mắt đi đối mặt Độc Cô Diễm, mỗi lần ngồi chung một chỗ, trong đầu Hướng Tiểu Vãn sẽ nhớ tới hình ảnh YD đó, nàng vừa nghĩ tới tay của mình bị Độc Cô Diễm làm thành công cụ phát tiết, trong lòng của nàng cũng rất khó chịu.
70 Đèn lồng óng ánh, một nam một nữ tựa như mang theo gió đạp trăng đi tới, nam tuấn mỹ như thiên thần, nữ tuyệt mỹ như tiên tử, đèn lồng óng ánh phát sáng cùng ánh trăng, tựa hồ lúc hai người xuất hiện trong phút chốc, màu sắc ảm đạm, chỉ vì phụ trợ hai người này.
71 Toàn bộ suy nghĩ của Hướng Tiểu Vãn đặt trên người Tam công chúa kia, thầm nghĩ: “Thật là vật báu nhân gian hiếm có nha. ”Tam công chúa múa cử động thân thể, nhưng ánh mắt vẫn đặt trên người Độc Cô Diễm, dùng ánh mắt lẳng lơ câu hồn, mang theo ý chí quyết tâm, phảng phất hai tia chớp, bay vèo vèo về phía Độc Cô Diễm.
72 Hướng Tiểu Vãn nhảy xong đã lâu, bữa tiệc đều là trầm tĩnh giống như chết. Nàng sợ hãi đi về phía bàn tiệc của công chúa, âm thầm khấn, tiểu thuyết xuyên việt không phải là viết như vậy sao, nữ chủ lên đài biểu diễn một chút gì đó có ý mới, sau đó dưới đài thanh âm trầm trồ khen ngợi, chẳng lẽ là chỗ nào đó sai lầm?“Tốt, rất tốt.
73 Độc Cô Diễm hoàn toàn không thấy nàng ta, hắn kéo qua tay Hướng Tiểu Vãn, đang lúc mọi người lên tiếng nghị luận, chậm rãi đi ra chỗ ngồi của công chúa, hướng trước mặt hoàng thượng đi tới.
74 Trong màn đêm, một chiếc xe ngựa chậm rãi chạy ra Hoàng Thành, đi về phía phủ tướng quân. Bên trong xe ngựa, Hướng Tiểu Vãn vẫn an tĩnh không nói, lần này trong lòng của nàng rất loạn, từng chút Độc Cô Diễm hướng Hoàng thượng cầu hôn trong bữa tiệc, làm nàng vừa mừng vừa sợ, nhưng vừa nghĩ tới thân phận nguy hiểm của hắn, nàng liền vui mừng không nổi.
75 Gầm nhẹ một tiếng, Độc Cô Diễm nhào tới. “Uy, chàng làm gì vậy. . . Chàng đừng đưa vào, biến thái, khốn khiếp, lưu manh, dâm tặc, sao tay của chàng lại sờ chỗ kia.
76 Hướng Tiểu Vãn 囧, đối với năm tiểu quỷ này, nàng chỉ có thể dùng hai chữ thiên tài để hình dung. Độc Cô Diễm ở một bên cũng là nghe đến mặt tái đi, lông mày nhướng lên, vừa định muốn quở trách bọn chúng, lại thấy Hướng Tiểu Vãn ánh mắt sáng quắc nhìn mình chằm chằm, thật giống như mình phạm vào tội ác tày trời nào đó, lời quở trách liền không nói ra miệng được.
77 Hướng Tiểu Vãn rất ít thấy thần sắc Độc Cô Diễm ngưng trọng như thế, nàng đoán có thể có liên quan đến nam nhân mới vừa rồi Độc Cô Diễm thấy. “Ừ, ta không lên tiếng.
78 Ánh mắt bị ngăn cản, không thể dùng để trừng hắn, mà thân thể lại bị ôm thật chặt, không thể xoay người, cũng không thể lấy tay công kích, nhưng nàng có thể cãi lại.
79 “A. . . ” Đau chết nàng, trời đánh. “Ngao. . . ” Độc Cô Diễm cũng là gương mặt thống khổ, hơn nữa là vui mừng. Cái cảm giác bị bao quanh thật chặt, làm hắn mê muội muốn chết, động tác phía dưới càng mãnh liệt hơn, hắn dùng lực đụng vào, “này nọ í é í é” “này nọ í é í é”.
80 Độc Cô Sương vừa vào bên trong, nhìn qua chính là một màn này. Độc Cô Diễm ngồi ở trên giường, vẻ mặt xanh mét, ánh mắt nhìn chằm chằm bé, thật giống như bé vừa đoạt thứ gì của người.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100