41 “Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Độc Cô Sương không thể nhịn được nữa, cuối cùng run giọng hỏi ra tiếng. “Nàng là gió, ta là cát. ” Ánh xanh trong mắt Hướng Tiểu Vãn không giảm, mặt hưng phấn lại mong đợi nhìn chằm chằm Độc Cô Sương.
42 Vẻ mặt Hướng Tiểu Vãn ngưng tụ. “Cái gì một trăm tám mươi chiêu?”Độc Cô Sương ấp úng nửa ngày, thật không giải thích được. Nhũ mẫu lại không biết quyển sách này, người nhất định chưa có xem.
43 “Sương nhi, quyển bí kíp kia, con có thể cho nhũ mẫu mượn xem một chút không? Ta bảo đảm xem xong liền trả lại con. ” Hướng Tiểu Vãn đè xuống hình ảnh uy phong xưng bá giang hồ thoáng hiện trong đầu, đi từng bước về phía Độc Cô Sương.
44 Nàng nhìn chằm chằm gian phòng Hướng Tiểu Vãn, giật mình. Tu vi của tiện nhân này lại đạt đến trình độ đáng sợ như thế, lúc này mình hoàn toàn che giấu hơi thở, coi như là Độc Cô Diễm cũng tuyệt đối không thể phát hiện tất cả động tác của nàng rõ ràng như thế, Hướng Tiểu Vãn đáng chết này làm sao có thể biết, loại cảm giác đó giống như nàng ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ nàng ta đã luyện thành Thao Hồn Thuật?Lãnh Nguyệt, thân hình nữ tử thần bí che cái khăn đen không khỏi run lên, đáy mắt thoáng qua giật mình, liên tiếp lui về phía sau mấy bước.
45 Bốn nữ nhân này giống như nhìn thấu ý định của Hướng Tiểu Vãn, rối rít rời đi không dám trêu chọc nữa. Hướng Tiểu Vãn hừ hừ một tiếng, tiếp tục ngâm nga ca khúc không biết tên đi tới Hiền Nhân cư.
46 Trong chớp mắt hai tên thị vệ tiến lên, hung hăng giữ chặt nàng. Hướng Tiểu Vãn ngơ ngác đứng yên tại chỗ, để mặc hai thị vệ áp giải nàng, ánh mắt không di chuyển nhìn chằm chằm Độc Cô Ly, vẻ mặt không thể tin được, cùng với.
47 Độc Cô Sương vừa nhìn vừa đi đến bên cạnh Hướng Tiểu Vãn, ánh mắt dừng lại ở cái trán sưng đỏ của nàng, ánh mắt bé chợt lóe lên, giật giật cái miệng nhỏ nhắn, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói, xoay người rời đi.
48 Đột nhiên, một con chuột gầy trơ xương như củi từ góc tường ươn ướt bò ra ngoài, hai ba lần liền nhảy đến trên người Hướng Tiểu Vãn. Thân thể Hướng Tiểu Vãn chấn động, da đầu tê dại, da gà nổi lên.
49 Hướng Tiểu Vãn kéo bả vai ra, ngẩng đầu lần nữa, nước mắt trên mặt nàng biến mất, mang theo vẻ cười khúc khích Độc Cô Sương quen thuộc. “Sương nhi, nhũ mẫu cũng biết con tốt nhất, bất quá Sương nhi à, sao con hai tay trống trơn tới đây, không phải là nên mang một ít thịt cơm sao?”Mặt Độc Cô Sương kéo ra, móc ra cái chìa khóa trộm được mở khóa, quát: “Ngươi cho là tiểu gia ta rất rỗi rảnh hay sao, bớt sàm ngôn đi, mau chạy ra đây, một hồi bị cha phát hiện ta liền thảm.
50 Nữ nhân áo đen thần bí thấy thần sắc Hướng Tiểu Vãn như vậy lại mạnh mẽ lui mấy bước đáy mắt càng thêm có kinh hoảng thoáng qua. Nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn hồi lâu cuối cùng lạnh giọng nói: “Cửu Anh ngươi đừng ở chỗ này giả thần giả quỷ nữa, ngay từ lúc ta tới đã hạ độc ở trên người ngươi, ngươi không thể nào có cơ hội đánh trả đâu.
51 Nữ nhân áo đen kia lạnh lùng cười một tiếng, từng bước tiến tới gần Hướng Tiểu Vãn. “Cửu Anh tiện nhân, đừng mơ tưởng hù dọa ta, ngươi cho ta là con nít ba tuổi sao, bằng thực lực của tiện nhân ngươi, nếu như độc đã giải, ngươi đã sớm giết ta rồi, làm sao còn có thể nói nhảm nhiều như vậy.
52 Hướng Tiểu Vãn bị tát đến hai mắt nhìn thấy sao, một tia máu từ khóe miệng trào ra, bên má phải sưng đỏ không thôi. Mẹ nó, mới vừa rồi đánh má trái, bây giờ đánh má phải, hôm nay là ngày gì, hai bên mặt đáng thương của nàng.
53 Trên đường tới đây, nàng thật sắp phiền chết, nàng trước kia cũng đã được nghe nói sát chiêu lợi hại nhất của Cửu Anh chính là dài dòng, bất kể cao thủ có lợi hại tới đâu, chỉ cần bị nàng ta quấn lấy, không quá một ngày, sẽ bị giọng nói không dứt của nàng ấy làm cho phiền chết, nghe nói năm đó Lãnh Băng Băng đệ nhất cao thủ danh chấn giang hồ, chính là bị tiếng nói của Cửu Anh này làm cho phiền đến mổ bụng tự sát tại chỗ, còn nghe nói, trong nháy mắt Lãnh Băng Băng chết, trên mặt chẳng những không có thống khổ, ngược lại là vẻ mặt giải thoát.
54 Hướng Tiểu Vãn nhìn Độc Cô Diễm, sắc mặt biến hóa. ”Tướng quân ngài cho là ta hại Sương Nhi?”Độc Cô Diễm không đáp, chỉ lạnh lùng khẽ hừ một cái, ánh mắt liếc về Thu Hồng mặc một bộ áo đen.
55 Một đôi tay mạnh mẽ, vòng ngang qua eo của nàng, kịp thời vịn nàng. Thân thể Hướng Tiểu Vãn cứng đờ, mặt tái nhợt, sâu kín nhìn về Độc Cô Diễm, một gương mặt xinh đẹp, không có chút thần thái nào.
56 Ngày thứ hai, độc của Độc Cô Ly được một người thần bí giải, vừa tỉnh dậy liền la hét đòi Hướng Tiểu Vãn làm canh cá. Hướng Tiểu Vãn thân mang tội, không chịu làm, né tránh Độc Cô Ly, khiến cậu khó chịu, lập tức tìm đến gian phòng của Hướng Tiểu Vãn ở.
57 Hướng Tiểu Vãn không nhịn được run rẩy, trên sắc mặt chợt nhợt nhạt hẳn, quỳ gối trước mặt Độc Cô Diễm:”Nô tỳ đáng chết, xin tướng quân thứ tội. ”Đầu nàng cúi thấp sát đất, vẻ bất an cùng toan tính còn hiện lên trong đôi mắt đẫm nước mắt, thân thể Hướng Tiểu Vãn bổ nhào về phía trước, cúi sát xuống.
58 Thân thể Hướng Tiểu Vãn run lên, từng trận tê dại đánh tới: “Tướng, tướng quân, nam nữ khác nhau, đừng đừng đừng dựa vào gần như vậy được không?”Lại gần một chút nữa, nàng sợ nàng vạn nhất cầm giữ không được, vậy liền không tốt?Hai tròng mắt của Độc Cô Diễm chợt lóe lên, bên môi cười càng thêm tà khí.
59 “Tướng quân, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?”Huyền Thanh dừng hồi lâu, cuối cùng lên tiếng hỏi. Ngay lúc này, đáy mắt của Độc Cô Diễm, lại hiện lên một tia ánh đỏ yếu ớt không thể nhận ra.
60 Liên tiếp ba ngày, thái độ của Độc Cô Diễm đối với Hướng Tiểu Vãn cũng làm cho nàng kinh sợ không dứt. Nếu như nói Độc Cô Diễm rống với nàng như trước, hoặc là hung dữ với nàng, cũng không khiến cho nàng thấy đáng sợ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 21