21 Ngày mùa hè ban đêm vẫn oi bức muốn chết, mấy ngày nay trong Diễm Bang vẫn đấu đá lẫn nhau, ban ngày cũng không đấu ra kết quả gì, buổi tối hai bên đều tự chiếm giữ một bên uống rượu.
22 "Lão đại, lần này tôi giúp anh dọn dẹp sạch sẽ Diễm bang, có gì không tốt chứ. "Sau khi khắc phục xong hậu quả, Triển Thất cười tranh công với Văn Nhân Mạc, cô cần phải gạt một vố mới được.
23 "Hả, không biết bang chủ Bạch định chiếu cố tôi thế nào đây?"Triển Thất giữ chặt cổ họng Bạch Quang sau đó hài hước hỏi, trước khi bị bắt cô đã chuẩn bị mọi thứ, chỉ chút ít thuốc mê đó sao đó thể làm gì được cô, nói đến luyện chế thuốc mê, cô phải thuộc hàng cấp bậc tổ tông.
24 "Mọi người, ra chợ tìm cho tôi mười tên ãn mày, sau đó giam bang chủ Bạch và bọn họ chung một chỗ, đem túi thuốc hợp hoan cường lực này của tôi cho họ uống, sau đó để bọn họ hầu hạ bang chủ Bạch thật tốt, bang chủ Bạch, anh có hài lòng với sự sắp xếp của tôi không?""Mày.
25 "Bang chủ, chưỡng quỹ Lục của Lục gia cầu kiến, anh ta nói muốn gặp bang chủ và Triển gia. "Triển Thất nhíu mày một cái, tên cực phẩm bị cô đánh kia sao? Chưỡng quỹ Lục của Lục gia chính là Lục Hiên, hắn thích người khác gọi hắn là chưởng quỹ, cho nên tất cả mọi người đều gọi như vậy.
26 Văn Nhân Mạc ném cây súng xuống bàn như thể đang tránh ôn dịch, một lát sau mới nói tiếp. "Mạc Thành có hai bang phái lớn, một là Long Hổ Môn, cái còn lại là Phi Ưng Trại.
27 "Anh hùng cứu mỹ nhân? Tôi thích, đi, chúng ta đi xem một chút đi. "Sau khi Đại Ngưu tới Mạc Thành liền tới cứ điểm của Diễm bang ở Mạc Thành, nghiên cứu cách tìm được mật đạo Phi Ưng trại.
28 "Long Hổ Môn, Long mỗ, khỉ thật, lần đầu tiên làm anh hùng cứu mỹ nhân không phải đã cứu được con gái của lão đại Long Hổ Môn rồi đó chứ?"Triển Thất cảm thán trong lòng, cô muốn tìm ngọc bội, Long Hổ Môn là mấu chốc, cô còn đang nghĩ sau khi đến được Mạc Thành rồi phải làm thế nào để tiếp cận được Long Hổ Môn, không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy.
29 "Cái gì? Sao bọn họ lại tới, không phải còn bảy ngày nữa mới tới ngày giao hẹn sao?"Long Môn chủ vừa mới vui vẻ vì tìm được đầu mối, nghe được tin này thì giống như bị dội nguyên chậu nước lạnh vào đầu, lo lắng đi ra ngoài.
30 "Nhị bang chủ, ngài đã trở lại, ăn cơm chưa, hay để tôi dẫn ngài đi ăn trước?"Lúc Triển Thất trở lại Diễm Bang, Trương Khuê đang chờ ở cửa, nhìn sắc mặt hắn quái dị, không dám nhìn thẳng vào mắt cô, Triển Thất cũng biết là có vấn đề.
31 "Tiểu nương tử, để xem lần này còn có ai giúp được em. "Tên lưu manh nhìn sang Triển Thất và Diêm Xuyên rồi nói thêm một câu. Triển Thất thấy lần này người phía sau hắn tương đối nhiều, nghĩ rằng nhất định hắn muốn báo thù rồi.
32 "Triển Thất. ""Nhị bang chủ. ""Tôi không sao, tìm đường ra ngoài trước rồi hãy nói. "Lúc Triển Thất nhào tới đẩy Diêm Xuyên ra thì không thể tránh thoát khỏi khỏi ngọn phi đao, may là chỉ bị thương ở cánh tay, Triển Thất thấy người của Diễm bang chạy tới liền dẫn mọi người mở đường máu chạy ra.
33 "Anh làm gì thế? Mau đứng dậy đi. "Triển Thất bị hành động đột ngột của Tây Môn Vũ dọa sợ, cô không hiểu sao đột nhiên hắn lại thề thốt như thế. "Chủ tử, sau này cái mạng của Tây Môn Vũ tôi sẽ thuộc về cô.
34 "Chú, chú nên thẩm vấn đường chủ Triệu đi, cháu cảm thấy hắn là gian tế của Chu Tước Môn. "Triển Thất cẩn thận suy nghĩ lại mọi chuyện, đường chủ Triệu là đường chủ của Long Hổ Môn, đã không lo lắng chuyện ngọc bội, lại còn có tâm tư tìm cô gây chuyện, chỉ riêng điểm này thôi cũng đủ khả nghi rồi.
35 "Nhị bang chủ, ngài đã trở lại, Đại Ngưu, Đại Ngưu xảy ra chuyện rồi. ""Xảy ra chuyện gì? Giờ anh ta đang ở đâu? Không phải đã bảo các anh ra ngoài thành mai phục vào tối nay rồi sao?"Triển Thất và Diêm Xuyên vừa mới trở lại, Trương Khuê đã chạy tới.
36 "Người của Chu Tước Môn bị giết hết rồi à?"Triển Thất nghe Diêm Xuyên nói xong thì hết sức nghi ngờ, kế hoạch ban đầu của cô là hôm nay sẽ đi mai phục Chu Tước Môn, đoạt ngọc bội rồi giết bọn họ, không ngờ lại có người có cùng ý định với cô.
37 "Ngọc bội Chu Tước, đây là miếng của Long Hổ Môn, sao lại nằm trên tay anh, chẳng lẽ?"Bên trên mảnh ngọc bội này có khắc hình cánh Chu Tước, đây là ấn tượng đầu đầu tiên của cô đối với ngọc bội Chu Tước, giờ xuất hiện trên tay Lục Hiên, rất nhiều chuyện đều dần rõ ràng.
38 "Lão đại. "Lục Hiên thì hỏi xong thì im lặng chờ đợi Triển Thất trả lời, vừa nghe Triển Thất gọi "lão đại" thì tâm như chìm vào đáy cốc. Đang định hỏi nguyên nhân thì đã không thấy Triển Thất đâu nữa, bước ra ngoài nhìn mới thấy Triển Thất đang đứng trước mặt Văn Nhân Mạc, thì ra là anh tới đón cô.
39 Đối với việc Triển Thất chủ động ôm mình, Văn Nhân Mạc rất vui vẻ, cưng chìu vuốt tóc cô. Anh rất nhớ cảm giác được ôm cô vào ngực, nhưng Triển Thất chỉ ôm một chút rồi lui ra, ngửi được mùi hương còn lưu lại trong ngực khiến khóe miệng anh cong lên ngày càng cao, đồng thời cũng bắt đầu mong đợi với điều bất ngờ của cô.
40 Khuôn mặt Văn Nhân Mạc cách càng ngày càng gần, ngay khi anh định hôn lên thì Triển Thất lại đột ngột hét lớn. "Cuối cùng cũng tới, lão đại, bất ngờ sắp tới rồi.