1 Tuyết rơi ngập trời, ở ngoại ô thành phố, nóc một tòa nhà bị tuyết phủ đầy
Bíp-
Máy ghi âm của điện thoại trong phòng khách hoạt động, bắt đầu thu lại lời nhắn.
2 Tống Lăng Tâm nằm mơ.
Trong giấc mơ, mẹ cô khỏe mạnh, ba cô cũng có dáng vẻ khỏe mạnh. Còn cô là học sinh tiểu học, lưng đeo cặp sách, trên người mặc đồng phục áo sơ mi trắng cùng váy carô, mang giày da nhỏ màu đen bóng loáng.
3 Mỗi ngày sau tết không có chuyện gì, kỳ nghỉ cuối cùng cũng tới lúc kết thúc.
Tống Khải vì có trận thi đấu lớn nên bắt đầu đi tập huấn, ra ngoài ở cách nhà khoảng 2 tiếng đi xe, ngay cả cuối tuần cũng rất ít khi về nhà.
4 Ngày đó, chỉ là một buổi chiều mùa hè bình thường. Tống Lăng Tâm hẹn bạn học cùng thảo luận báo cáo, sau khi tụ họp xong, lại bị hai đứa bạn thân kéo đi dạo phố.
5 Edit & Beta: mkhoi
Bài báo được đăng, gây dư luận rầm rộ.
Các cầu thủ nổi tiếng được tập hợp lại cống hiến cho đất nước, không ngờ trong thời gian tập huấn, do trợ lý huấn luyện viên dẫn đầu đến khách sạn mua vui.
6 Edit: lephngoc
Beta: mkhoi
Tuy rằng tin tức tạm thời qua đi, nhưng lại giống như có mạch nước ngầm bắt đầu tuôn trào, khiến cho lòng người bất an.
7 Edit & Beta: mkhoi
Tống Khải quỳ ở thư phòng một ngày một đêm.
Anh từ trước đến nay chưa từng hạ mình, bất kể có đối mặt với kẻ địch hùng mạnh, thậm chí là bản thân chịu các vết thương lớn nhỏ, tập bóng vất vả, hay áp lực của cả nước… Dù gặp tình huống gì, trong mắt anh, chưa bao giờ có hai chữ nhượng bộ.
8 Edit & Beta: lephngoc & mkhoi
Phải mất bao lâu? Một tháng, hai tháng, một năm, hai năm, hay là cả đời?
Tống Lăng Tâm cũng không biết. Những ngày của cô như thể đã chết lặng, dường như mất đi sức sống.
9 Edit: lephngoc
Beta: mkhoi
Một ngày nọ, vẫn là ngày làm việc bận rộn bình thường, bận đến nửa đêm mới được tan làm, trở về chổ ở.
Đưa Tống Lăng Tâm trở về, là một vị thương nhân quảng cáo trẻ tuổi.
10 Edit: lephngoc
Beta: mkhoi
Tống Khải không thể cứ như vậy mà quay về khách sạn rồi nằm xuống ngủ liền, có vô số cảm xúc cuồn cuộn trào dâng trong lòng, anh cần phải đi, để bình ổn lại những suy nghĩ hỗn loạn một chút.
11 Edit & Beta: mkhoi
Kết thúc
Sau đó không biết là bao lâu. Vào buổi chiều bình yên của một ngày nào đó.
Thư phòng nhà họ Tống ở lầu hai, lúc này cửa phòng he hé.