1 An Nhược Tố chịu áp lực tám lần từ người nhà, không phải đối tượng kết hôn không tốt, mà căn bản cô dự định kết hôn, cho nên luôn luôn nghĩ các loại biện pháp khiến các đối tượng nam không muốn liên lạc với cô nữa.
2 Nụ hôn của Sở thiếu thô bạo, ngang tàng, không cho cự tuyệt, có thể nói là đánh lên, môi Tố Tố không tránh được, sau khi về đến nhà không tránh thoát ánh mắt lão mẹ, vẫn hy vọng cô nhanh chóng kết hôn lão mẹ theo bản năng cảm thấy có bạn trai, ra sức truy hỏi, gặng hỏi đến mức mi mắt cô muốn nhắm lại, mơ màng ngủ.
3 Nửa tháng sau, tháng 3. Thời tiết ấm lên, sau sự kiện cường hôn đã qua nửa tháng, Tố Tố cũng không đem sự việc đó cũng để ở trong lòng khỏi làm ình khó chịu, nhưng mà cũng không khá hơn, mẹ lại trăm nghìn cay đắng giới thiệu đối tượng cho cô nữa.
4 Thượng có chính sách, hạ có đối sách, cô cũng không tin không đối phó được, anh hãy đợi đấy. Tố Tố tránh không thoát, chỉ có thể bị đồ lưu manh này dùng sức mạnh kéo đi vào trong khu nhỏ không thể nào hiểu rõ, môi trường tốt, vừa nhìn thì biết người bình thường không thể ở chỗ này.
5 Tố Tố nói chào tạm biệt qua loa rồi hốt hoảng mà chạy, không tồi Sở Lăng Xuyên này cũng không cố ép gì cô, tùy ý cô quá giang rời khỏi. Vốn, Tố Tố lại vẫn lo lắng, ba mẹ có thể hay không biết việc này, dù sao anh trai Sở lưu manh này cùng ba là người quen cũ, không chú ý nhắc tới, cô liền xong đời, nguyên nhân xong đời có hai cái, cái thứ nhất là, ba có cảm thấy cô là người mất quy tắc, cái thứ hai, là sợ lão mẹ tập trung tinh thần làm mối cho cô cùng Sở cái gì thiếu này.
6 Lúc Tố Tố dùng khay mang ba ly trà lên, đã khôi phục bản chất dịu dàng, đem ly trà từng cái đặt ở trước mặt ba mẹ và Sở Lăng Xuyên, ánh mắt rơi vào trên người Sở Lăng Xuyên, có lòng tốt nhắc nhở anh: "Nếm thử xem đi, đây chính là trà ba tôi cất kỹ, trên thị trường rất khó mua được, hôm nay anh lời rồi".
7 Lúc này cửa phòng ngủ đẩy ra, Tố Tố quay đầu nhìn lại, thấy lão mẹ mặc áo ngủ đi tới, Tố Tố biết, mẫu thân đại nhân khẳng định là tới làm tư tưởng công tác cho cô, cô mềm mỏng làm nũng: "Mẹ, đừng nói với con là đề cập tới anh ta phải không?".
8 Lúc Tố Tố hóa đá ở nơi đó, đội trưởng ban nấu ăn và đội trưởng ban thông tin vọt ra, cười hi hi ha ha một tay lấy túi trong tay Tố Tố đi tới, xoay người rời đi.
9 Hai người không nói cái gì nữa, Sở Lăng Xuyên giúp Tố Tô bưng nước vào, Tố Tố lau mặt, xóa đi mệt mỏi, cũng nghỉ ngơi đủ rồi, tinh thần cũng tốt hơn, cô bị một binh lính đưa quay về trở lại.
10 Tố Tố sau khi trở về từ chỗ Sở Lăng Xuyên, đồng chí Lý Nguyệt Hương lần này vui mừng, mặt mày rạng rỡ. Đã nói rồi, con rể tốt như vậy, như thế nào có thể chạy, nhất định là duyên trời định, muốn chạy cũng chạy không được.
11 Một câu Sở Lăng Xuyên như kích thích ngàn tầng sóng. Mặt Tố Tố lập tức đỏ lên, tay khẽ run rẩy, chiếc đũa rơi xuống trên bàn. Lời này có ý tứ gì a, giống như bọn họ đã làm chuyện ám muội gì vậy.
12 Tố Tố rời giường rửa mặt xong mang theo giấy tờ chứng nhận cùng Sở Lăng Xuyên đi cục dân chính, hùng hổ đi lĩnh giấy kết hôn, thời gian đi trên đường không tới nửa giờ đã đến, tốc độ này cũng nhanh quá đi.
13 Đoàn xe rước dâu trên đường đi đến khách sạn khá thu hút nhiều người nhìn, Tố Tố ngồi ở trong xe thậm chí có chiều hướng muốn ngủ, chớp chớp ánh mắt buồn ngủ, lén lút véo bắp chân mình mới miễn cưỡng chống đỡ, mất ngủ hại người a.
14 Thời điểm Sở Lăng Xuyên tỉnh dậy đã là hơn 5 giờ sáng, trời còn chưa sáng, trong phòng ngọn đèn mờ nhạt nhu hòa, mắt nhận ra chữ hỷ đỏ trên vách tường, làm cho anh có hoảng sợ, trong đầu tràn ngập ý nghĩ , anh đã kết hôn , đây là phòng tân hôn của anh cùng Tố Tố.
15 Sở Lăng Xuyên ở trong phòng nghiêm trang nhảy lò cò, cảm thấy thể lực hao rất nhanh, Tố Tố nhân cơ hội liền kéo thân thể đau xót đi nhà vệ sinh rửa mặt, chải đầu vì sao nói là đau xót, hôm qua cô không phải bị anh đạp một cước thôi đâu.
16 Tố Tố bị Sở Lăng Xuyên đặt ở trên giường lớn màu đỏ, đệm giường nhìn qua rất mềm mại , ấm áp , mà trên người cô thân thể cứng rắn của anh đang ôm chặt lấy cô, đột nhiên cô cảm thấy mình quá nhu nhược thật sự không chịu nổi một kích động.
17 Buổi sáng Ngày hôm sau,thời điểm Tố Tố tỉnh lại , Sở Lăng Xuyên không ởnhà, Tố Tố rời giường, nhìn đến đầu giường có tờ giấy,trên viết:Anh đi ra ngoài chạy bộ , thuận tiện mang bữa sáng về, bảo bối nhỏ, nhớgiúp anh pha nước tắm.
18 Tố Tố đi vệ sinh vụng trộm nở nụ cười rồi tắm qua,đem khăn tắm màu trắng bao quanh mình, do dự một chút mới mở cửa đi ra ngoài, vừa mở cửa liền thấy Sở Lăng Xuyên đứng ở cửa, ánh mắt như hổ rình mồi nhìn chằm chằm cô.
19 Ảnh chụp có chút cũ, hẳn là chụp cách đây đã lâu. Ảnh chụp nam nhân ,có làn da trắnh, đeo kính, nhìn qua rất nhã nhặn nho nhã, tuy rằng bộ dáng coi như anh tuấn, nhưng Sở Lăng Xuyên nhìn thế nào cũng đều cảm thấy nam nhân trong ảnh này không vừa mắt, làm cho anh nhớ tới rắn hổ mang, tuy bề ngoài hiền lành nhưng độc vô cùng.
20 Sở Lăng Xuyên quay trở về đơn vị, Tố Tố cũng bắt đầu đi làm lại. Tuy rằng kết hôn , có gia đình chăm lo , nhưng bởi vì Sở Lăng Xuyên không ở nhà, cho nên vài ngày nay cô đều về nhà mẹ đẻ ở , vì cô không thói quen ở một mình, lại thêm nữa, cô không biết nấu ăn, cho dù biết nấu ăn, có một mình, nào có tâm tình nấu cơm.