81
--> “Diễm bang nội quy điều luật thứ hai, đối với bất kỳ kẻ đào binh giết không tha, theo như tôi đọc thỉnh nhớ lại đối với kẻ trong tình hình nguy cấp lại chạy khỏi Diễm bang như Vương đà chủ, đây chính là biểu hiện của kẻ đào binh.
82
83
-->
Triển Thất vừa dứt lời thì Văn Nhân Mạc và Thích Thiên đều cùng nở nụ cười, không khí cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Cốc cốc, cốc cốc cốc, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, là ám hiệu, để phòng ngừa có người mạo danh người của Diễm bang.
84
85
--> Editor: White Silk-Hazye
Khi cửa chính Bạch bang bốc cháy đã bị người của Triển thất phái đến chặn lại, bây giờ những người sống ở đó cũng chỉ có thể chết cháy trong chính trận hỏa hoạn mà chính họ chuẩn bị.
86
87
--> Tiễn Kỳ vừa nghe Thích Thiên nói như vậy lập tức uống hết ly rượu đó, nhưng rất nhanh cô đã cảm thấy không được bình thường, ở bên trong này là gì a, cả người giống như bị thiêu đốt vậy.
88
89
--> Sau khi hai người cùng nhau lên đỉnh nhưng Văn Nhân Mạc còn chưa thỏa mãn, đã tích tụ hơn hai mươi năm anh hận không được lập tức bồi thường lại tất cả.
90
91
--> "Văn Nhân Mạc anh muốn làm gì. "
Vừa nhìn thấy Văn Nhân Mạc tháo bỏ áo ngủ duy nhất trên người cô ra thì Triển Thất cũng không nhịn được bây giờ cô đang đau đến nỗi muốn giết người, nếu còn làm thêm một lần nữa thì cô sẽ ngủm mất.
92
93
--> “Lão đại, nói cho em nghe một chút chuyện của anh trước đây được không?”
Triển Thất biết Văn Nhân Mạc với Thanh Long bang có liên quan với nhau, nhưng quan hệ cụ thể ra sao thì cô không biết, thoạt nhìn như kẻ thù, còn có vị nhị bang chủ trước kia là ai, có thân phận gì mà lại được Văn Nhân Mạc đối đãi như vậy.
94
95
--> Hai người ôm nhau nói chuyện cả đêm, về quá khứ của bọn họ, còn nói về một tương lai tốt đẹp sau này, quan hệ của bọn họ so với trước kia thì càng thêm thân mật, những khó khăn trước mắt cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
96
97
--> "Thực ra thì lá thư mời này cũng không phải là do Thanh Phong trại gửi đi, ma chính tôi cũng không có gửi thư mời gì cho các vị. "
Tần Thiên Khải vừa nói xong thì phía dưới liền náo loạn, có ý gì, không phải là do bọn họ mời sao?
"Không phải là ngài mời thì làm sao lại đứng ở đây mà đón chúng tôi, hơn nữa trong thư mời gửi cho chúng tôi còn có đường lên núi.
98
99
--> Đối mặt với uy hiếp xung quanh Triển Thất không thèm để vào trong mắt, một tiếng huýt sáo xung quanh xuất hiện vô số huynh đệ trang bị đầy đủ vũ khí, ngẩng đầu, cực kì ngạo mạn.
100