1 Edit: LenNiNi
beta: mèo lười
“Hừ. . . A. . . ” Đầu đau nhói, làm cho Tố Y không tự chủ được để khẽ hừ ra tiếng.
Mở mắt ra, nhìn một chút phòng ngủ xa lạ, “Đây là đâu a, ta không phải đã chết rồi sao?” Tố Y không tự chủ được thì thầm nói một mình.
2 Edit: LenNiNi
beta: mèo lười
Tố Y ở trên mạng âm nhạc tra được cái thế giới này so sánh cùng cái thế giới kia của mình, vẫn tương còn đối đơn điệu, phong cách cũng tương đối đơn độc.
3 Edit: huyền songg
beta: LenNiNi
Lên máy bay,cô cẩn thận xem lại trí nhớ của chủ nhân trước, đặc biệt là những trí nhớ có liên quan tới số tiền trò chơi hai năm kia.
4 edit: huyền songg
beta: LenNiNi
Nhìn về phía Lâm Tử Mặc gật đầu một cái, cô liền quay đầu nhìn xung quanh phòng, Tiểu Lý rốt cuộc cũng nhớ lại trách nhiệm của mình, đỏ mặt đối với Tố Y nói: “Trình tiểu thư, phòng này là loại phòng 120 mét vuông, đây là loại thang máy nhỏ nhất của chúng tôi, đối diện là đại mô hình 220 mét vuông, cô có muốn nhìn một chút không?”
“Vậy thì tới đối diện xem một chút đi.
5 edit: huyền songg
beta: LenNiNi
“Cô thấy sao? Như thế nào, có muốn cùng người nhà thương lượng mua bán lại một chút không? Nếu quyết định mua, chúng ta có thể cùng mua, hơn nữa tôi vẫn có thể tìm người, đại khái có thể ưu đãi giảm giá thêm 3% nữa.
6 Editor: Huyềnn Songg
Beta: LenNiNi
Chờ Tố Y gửi bản thiết kế qua, khoảng 5 phút sau, Lâm Tử Mặc liền gọi điện thoại lại cho cô.
“Thiết kế rất tốt, rất đẹp, tôi rất thích! Nhưng mà tôi muốn sửa lại một vài chỗ giống cô, cô có để ý không?” Lâm Tử Mặc cười hỏi Tố Y.
7 Edit: huyềnn songg
Beta: Linhnaly1910
Đến buổi trưa, Tố Y chọn đi chọn lại đến cuối cùng cũng vẫn mặc bộ áo lót màu trắng và một cái quần đùi ngắn.
8 Edit: LenNiNi
Beta: Giáng Thiên Tuyết
” Ngươi học âm nhạc nhiều năm như vậy a! Tố Y, dáng dấp của ngươi đẹp như vậy, lại còn học âm nhạc, tại sao không đi thi nghệ sĩ chứ?” Chu Thư Linh quay đầu bình tĩnh nhìn Tố Y.
9 Edit +beta: LenNiNi
Ở trong không khí như vậy, Tố Y cảm thấy mình đúng thật là một cô gái 18 tuổi, kiếp trước xa xôi chỉ như là một giấc mơ.
Chu Thư Linh cái loa lớn này cũng không để cho Tố Y thất vọng.
10 # chào mừng edit mới nè
~Edit: Lệ Hy
Beta: LenNiNi
“ Tố Y học muội, ta sắp lên sân khấu, tiếp theo là muội, học muội cố lên!” Mao Kiến Tân nói với xong Tố Y thì vội vàng chạy lên đài biễu diễn.
11 # tặng @ nhok Alone vàHằng Kòy đã ủng hộ truyện
~@. @ định beta nhưng chưa ccos thời gian thành ra đăng trước beta sau vậy. . .
Edit: Lệ Hy
beta: LenNiNi [đang làm +///+]
Tố Y nhìn thử, cảm thấy cũng khá được.
12 Edit: Lệ Hy
Beta: LenNiNi [cũng đang làm luôn ~]
“Trình sư muội!”
Tố Y đang chuẩn bị lên lầu liền quay đầu lại, chỉ thấy Lâm Tử Mặc mang theo hai người đứng trước cửa biệt thự.
13 Edit: LenNiNi
Beta: sẽ cũng cố sau #
Chờ hai người mua xong máy vi tính, sau đó ăn xong cơm tối rồi trở lại trường học, Tố Y mới phát hiện, mình lại quên hỏi Lâm Tử Mặc chỗ đậu xe ở nơi nào.
14 Edit: LenNiNi
Tâm tình Tố Y giờ khắc này sát định rất tốt, ngay cả khi Lâm Tử Mặc gọi mình là Trình học muội cũng không hề khó chịu trong lòng. Hai con mắt cười híp lại, giống như mèo trộm được thịt.
15 Edit: LenNiNi
Vừa xuống xe, trước mắt liền nhìn thấy bốn chữ to "giải trí Mộ Lâm". Xem ra kích thước công ty của chú nhỏ Lâm Tử Mặc cũng không nhỏ a!
“Toàn bộ toà nhà trước mắt điều là công ty của chú nhỏ anh à?” Tố Y quay đầu khen ngợi hỏi.
16 Edit: LenNiNi
” Được, đã biết. Học trưởng Lâm Tử Mặc!” Tố Y liếc trắng mắt, ở trên ghế ngồi thở dài nhẹ nhỗm một hơi.
Lâm Tử Mặc không nói gì, chẳng qua là quay đầu nhìn Tố Y.
17 edit: LenNiNi
Chờ hai người Tố Y và Thải Vi ra cửa, Lữ Bình mới nặng nề đặt mông ngồi xuống ghế!
Quá đáng sợ, mới rồi thiếu chút nữa bị khí thế của Trình Tố Y ép tới không thở được.
18 Edit: Lệ Hy
Sau khi Tố Y đi vào, phát hiện cơ bản người đều đến đông đủ. Sau khi kí tên, Tố Y bèn tìm một góc ôm đàn đàn ghi-ta ngồi xuống.
Mặc dù không ôm hi vọng với thẩm mỹ của thế giới này, thế nhưng khi nhìn thấy mấy nữ sinh mặc lễ phục khổng lồ diễn xuất, tiếp theo lại thấy mấy nam sinh toàn thân ăn mặc không theo trào lưu, Tố Y vẫn là không nhịn được đầu hắc tuyến.
19 Eidt: Lệ Hy
Ngày thứ hai, vừa mới ăn cơm tối xong, Hoàng Thải Vi đã thúc giục Tố Y thay quần áo trang điểm.
“Hiện tại mới không đến sáu giờ, vẫn còn hơn hai tiếng mà!” Tố Y nhìn đồng hồ nói.
20 Trên đài ánh đèn từ từ sáng lên. Sau khi Tố Y hơi khom người chào, phát hiện toàn trường một mảnh yên lặng. Không có tiếng vỗ tay, người chủ trì cũng không lên đài.