61 Thư Chí Hoa đang nói rất hăng thì lại bị tiếng xe tải từ bên ngoài chạy tới át đi. Bà Thư Mai ngồi trên sô pha vừa nghe thấy tiếng xe tải liền lập tức nhảy dựng lên thất thanh gọi chị Kim: “Mau gọi điện cho bên quản lý vật tư, hỏi xem chỗ bọn họ còn có quy củ gì không vậy, lại cho cả xe tải vào đây, tưởng đây là chợ à.
62 “Em đi trước. ” Thật lâu sau, Giản Ái rút lui trước. Hóa ra cô ở trong lòng bà Thư Mai trước giờ vẫn chỉ là một cái gai, dựa vào cá tính của bà ấy cùng với tình trạng sống chung với cô hiện thời, chắc sẽ không chịu được người khác châm lửa, chỉ cần đốt một mồi lửa là lập tức khai mào chiến tranh.
63 Đêm khuya, một mình bà Thư Mai ngồi im lặng ở đại sảnh, Thư Chí Hoa ngồi cùng bà chỉ nghĩ đến việc bị Diệp Thắng Kiền tịch thu quần áo là trong lòng lại thấy vô cùng không cam tâm, chị ta nói: “Chẳng lẽ Giản Ái mang thai là giống như cầm kim bài miễn tử cho dù sau này cô ta chống đối lão già như cô cũng được à!”Bà Thư Mai vừa nghe liền vội vàng che miệng chị ta lại: “Tuy dượng con đã đi ngủ, nhưng con cũng phải be bé cái giọng một chút đi.
64 Sơn Kê sau khi cất lời thề ngày hôm sau liền ngay lập tức tự mình dẫn người đi theo dõi Diệp Tu. Diệp Tu vừa đúng lúc lại phải đến công ty Phi Điểu. Vừa đến liền chạm mặt bà Thư Mai đang dẫn theo Thư Chí Hoa vênh váo tự đắc đi nhận chức.
65 Sơn Kê ở trong toilet thối đến ngạt thở gọi điện thoại, bên kia Thư Chí Hoa uốn éo trở về phòng đấu giá, thấy Diệp Tu lại lần nữa thắng được một bộ kim cương màu phấn thì lại không khỏi ghen tức tận trời.
66 Giảm giá 5% là bao nhiêu tiền? Bà Thư Mai ngẫm nghĩ một chút sau đó lập tức nhảy dựng lên: “Tu Tu, cái gì, con nói chị họ con bị bắt cóc. ”Diệp Tu vừa cầm remote chuyển kênh vừa nói: “Đúng ạ!”“Chí Hoa của tôi!” Bà Thư Mai lập tức bủn rủn ngã xuống ghế: “Con bảo cô làm thế nào mà nói với ba mẹ con đây chứ.
67 Buổi sáng, Diệp Tu còn đang mơ màng thì bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Sợ đánh thức Giản Ái, anh cầm di động đi ra ngoài ban công. “Con trai, bọn bắt cóc lại gọi điện thoại đến đòi năm trăm ngàn.
68 Xe chở Giản Ái rẽ gió mà đi, xuyên qua những bóng nắng len lỏi qua tán lá cây đan xen vào nhau, cô về tới nhà họ Diệp, bà Thư Mai ngồi trên sô pha sắc mặt ảm đạm, chỉ ngắn ngủn mấy ngày mà trên gương mặt luôn được chăm sóc kỹ lưỡng của bà đã xuất hiện vẻ già nua.
69 Lúc này có ai đó đẩy của ra, Vương Tư ngẩng mặt lên, lấy lại tinh thần: “Người tới rồi?”Từ lúc hắn gọi điện cho bà Thư Mai, đám đàn em của hắn đã tập trung ở xung quanh nhà họ Diệp để chờ đợi.
70 Diệp Tu bề ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng chiếc xe anh lái lại chẳng khác nào tên bắn lao vùn vụt về phía trước, tiếng gió bên ngoài cửa sổ xe nghe vun vút, lốp xe cũng phát ra những tiếng keng kéc.
71 Bà Thư Mai vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, hơi giật mình nhìn con trai đã đi ra khỏi nhà, đi không hề quay đầu, sau khi sực tỉnh, bà mới từ trên ghế nhảy lên, gào thét với cái bóng của con trai: “Con đứng lại đó ẹ! Thái độ của con là gì đấy hả?”“Con nó đã quyết tâm ra đi rồi thì bà có gọi nó thế nào cũng vô dụng.
72 Giản Ái vuốt bụng đi từ trong nhà hàng ra nói: “Ăn no quá rồi! Giờ lại chẳng muốn động đậy nữa. Hay mình lên xe đi luôn đi!”Diệp Tu đỡ thắt lưng cô nói: “Vẫn nên vận động nhiều một chút.
73 Nhìn di động kêu bộp một tiếng, Giản Ái vừa muốn chìa tay ra bắt lấy thì Diệp Tu đã đánh một cái bốp vào tay cô. “Ấy đau em. ” Giản Ái làm nũng nói: “Em đâu có muốn nghe, chỉ là muốn tắt máy giúp anh thôi mà.
74 Buổi tối, Giản Ái đứng trước tấm gương trong phòng tắm ngắm mãi không rời: “Chậc chậc! Dáng đẹp quá, đường cong đẹp quá!”Diệp Tu ở trong phòng khách cầm laptop xem giấy tờ thở dài, cảm giác của vợ anh đối với dáng người đã không còn thuốc nào cứu được rồi.
75 “Ba!” Cái điện thoại đột nhiên bị vung lên khiến Giản Ái giật mình. Diệp Tu nhân lúc cô ngẩn người mà kéo cô ngồi xuống. “Con gái ông mới đi đứng quầy, con trai mới đến câu lạc bộ đêm làm bảo vệ ấy.