1421 Vừa mới giao phong, tuy rằng Đường Phong có hại nhưng lòng tin đánh chết đối phương tăng lên một chút, bởi vì hắn còn ba đòn sát thủ chưa sử dụng tới.
1422 Vào giờ khắc này, trong lòng vị hộ pháp của Chiến gia sinh ra ý niệm không thể né tránh trong đầu. Hắn thấy hoa mắt lên, trước mặt nào có trường cung tuyệt thế, chỉ có người thanh niên tên gọi Đường Phong dang lạnh lùng nhìn chính mình.
1423 Những người đó không dám tới bởi vì đã làm chuyện xấu, sợ rằng Đường Phong ra tay giết người. Mà Ngụy Trực có thể tới nói rõ hắn ở trong lòng đám hạ nhân Hồ gia cũng có địa vị nhất định, vừa lúc phù hợp với yêu cầu của Đường Phong.
1424 Liền tiếp lăn qua lăn lại suốt nửa ngày, ba chỗ giấu bảo của Hồ gia bị quét sạch sành sanh, Tiếu thúc vô cùng cảm khái: - Trách không được có người thích đánh cướp, loại công việc không làm mà hưởng vui vẻ như thế này thật khiến cho người ta muốn ngừng mà không được! Những tài bảo Hồ gia cất giấu suốt trăm năm bị lấy đi toàn bộ, hiện giờ chỉ còn cái linh mạch kia là cuối cùng.
1425 Ngụy Trực dẫn đầu một đám thị về đang đứng che ở cửa, cả dám vô cùng khẩn trương, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống, nếu như trước đây vào thời gian gia chủ Hồ Kỳ Tùng còn đang sồng thì không chừng những hộ vệ này sẽ trực tiếp động thủ để đè ép bạo động.
1426 Đường Phong xoay người nhìn thoáng qua, phát hiện trên quyển sách nhỏ có rất nhiều người đáng chết, đại bộ phận đều là họ Hồ, hẳn là đệ tử Hồ gia, nhưng cũng có một bộ phận là không phải, có lẽ là các hộ vệ của Hồ gia cáo mượn oai hùm, phò ta hai vị thiếu gia làm ác bên trong thành Cát Tường Phía sau tên của mỗi người đều liệt kê những hành vi phạm tội, lúc nào gian dâm, ở chỗ nào phạm tội gì, vô cùng rõ ràng.
1427 Từ đầu tới cuối chỉ mất thời gian hơn mười hơi thở, tất cả đám người của Hồ gia đều chết hết. Cách đó không xa truyền tới một loạt thanh âm nhanh như thiểm điện, còn có tiếng kêu thảm thiết của Hồ Vẫn vang lên.
1428 Trong lúc Đường Phong bắt đầu đông thủ thì bốn phương tám hướng cũng truyền tới cương khí ba động kịch liệt. Hướng đông, một tiếng phượng hót thanh thúy rõ to, Viêm Nhật Kiếm của Tần Tứ Nương hóa thành Hỏa Phương bay thẳng tới ngọn núi.
1429 Một khi nhân mã của Cổ gia và Trảm Hồn Tông tới thì sẽ là một hồi đại chiến, hiện giờ tốt nhất nên bảo trì tinh lực vào thực lực của chính mình tràn đầy.
1430 - Điểm này lão phu không biết, ta chỉ truyền lời! Đã nói xong, lão phu cáo từ! Tư Đồ Cừu nào có dám dừng lại, vội vàng nói một tiếng liền bỏ chạy. - Bắt hắn cho ta! Trong lòng Đường Phong khẩn cấp, sao để Tư Đồ Cừu chạy thoát? Lời nói vừa dứt liền rút ra một thanh trường kiếm phóng tới như thiểm điện, cả đám người nghe vậy lập tức hành động, chăm chú đuổi theo.
1431 Tiến triển thuận lợi như vậy khiến mỗi người đều có một loại cảm giác không đúng. Chiến gia vẫn âm thầm ẩn nấp không làm chuyện gì, dọc đường Cổ gia và Trảm Hồn Tông càn quét tất cả những gia tộc phụ thuộc Chiến gia, lúc ban đầu các gia tộc phụ thuộc bị công kích còn có thể hướng tới Chiến gia xin cứu viện, kỳ vọng vị gia chủ kia có thể phái cao thủ tới hóa giải.
1432 Một đêm đại loạn lần trước cho tới bây giờ đã qua hơn một tháng, hai lão tới đây là đang muốn kiểm tra thành quả nha. Thế nhưng, thế nhưng. . . Chuyện này đã được định trước là không có kết quả, vậy thì kiểm tra thế nào? Dù sao chính mình cũng không thể cầm một cái gối nhét vào bụng của đám nữ hài.
1433 Chắc chắn hắn sẽ không đáp ứng! Nếu như hắn đáp ứng thì mới là đứa ngốc, qua sông đoạn cầu, chuyện tình như vậy không phải Đường Phong không làm được.
1434 - A. . . Đám người Lại tỷ kinh hô, Cổ U Nguyệt không nhận ra hai nữ tử vừa mới xuất hiện không có nghĩa các nàng không nhận ra. - Hà Hương Ngưng, Trang Tú Tú! Phi Tiểu Nhã thì thào nói, người trước là đệ tử của Đại Tuyết Cung, người sau là tiểu thư Trang gia của Linh Mạch Chi Địa, trước đây đã sớm biết nhau.
1435 Ba một tiếng vang vọng, Hà Hương Ngưng bị đánh văng đi, thân thể mềm mại nặng nề ngã xuống dưới đất, không khỏi kêu thảm một tiếng. - Ta xxx! Trong nháy mắt Đường Phong sôi máu bốc lên đầu, cái cổ nổi gân xanh, hai mắt đỏ dậm, thân hình chợt lóe liền xông ra ngoài.
1436 Đường Phong hầu như sắp điên rồi, mặc dù có kình khí băng hàn của Diệp Dĩ Khô trấn áp chính mình, nhưng cũng không thể giúp tâm thần bình tĩnh lại. - Buông! Thanh âm run, thân thể căng cứng, trong mắt có hổ thẹn vô hạn và cừu hận khắc cốt minh tâm.
1437 Ha ha, nam nhân trở thành như vậy, coi như là một kỳ văn thiên cổ rồi. Nếu không phải lão tổ muốn lưu ngươi lại dùng, bản thiếu hận không thể lăng nhục nữ nhân của ngươi trước mắt mọi người, sau đó thiên đao vạn quả ngươi, để tiết mối hận trong lòng.
1438 Bịnh bịch bịch… Âm thanh kịch liệt truyền tới, trong đó còn hỗn loạn động tĩnh xương cốt gãy nát, mỗi một lần Đường Phong công kích đều có một tầng quang mang mắt thường có thể thấy được khuếch tán bốn phía.
1439 Một tay kéo theo Chiến Vô Song, chạy suốt vài vòng xung quanh phủ đệ Chiến gia, phía sau là bảy tám cao thủ Linh giai thượng phẩm, chỉ cần không phải người mù đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
1440 Tuy rằng trước khi đi Đường Phong không nói cái gì, nhưng hắn khẳng định tin tưởng nhóm người chính mình có thể thông qua một ít vết tích phán đoán được dự định của bản thân, bởi vì đã biết những người này đều là người thân nhất bên cạnh hắn, sao có thể không đoán ra tâm tư của hắn.