21 Trần Quân cảm thấy cả người khô nóng lên. Khó chịu trong,từng cảm giác dưới thân càng thêm hừng hực. Một cỗ dục từ trong tâm trí tuôn ra bao phủ toàn thần.
22 Trần Quân một lần nữa chuyển động thân hình. Cự vật Trần Quân đã tiến vào thật sâu tới cửa tử cung của thiếu nữ rồi.
thiếu nữ áo xanh mị nhãn như tơ, qua một lúc nàng đã bớt đau đớn, ngược lại ở sâu bên trong nàng có một cỗ thỏa mãn không thể tả nổi.
23 "Cô nương, ngươi xem như vậy đi? Ngược lại ta dáng dấp khá tốt, nàng thấy ta đẹp trai gả cho ta đi, dù gì chúng ta cũng đã làm chuyện ấy, yên tâm, ta sẽ không buông bỏ nàng và sẽ luôn chăm sóc nàng hết đời này.
24 Trần Quân có chút nhắm mắt lại, ý thức cũng đã trực tiếp tiến vào trong thức hải.
Khi Trần Quân đi vào chỉ thấy nơi đây vô biên vô hạn, khắp nơi là tối tăm mờ mịt một mảnh, khó có thể thấy rõ, nhìn thấy giống như một cột trụ của trời [Vĩnh Hằng Tinh Thần Trúc] to lớn vô cùng, trong mắt lóe lên một đạo ánh sáng.
25 “Thổ Linh Tức Nhưỡng đúng là loại tốt mà ” Trần Quân nhìn trước mắt hết thẩy cảm thấy chấn động và cũng hết sức ngạc nhiên.
Đột nhiên, Trần Quân con mắt hơi đơ.
26 Nơi cửa thành, từng hàng ngang binh sĩ thắt lưng buộc thanh đao, người mặc chiến giáp với gương mặt hung thần át sát đang đứng ở đó.
Những người này đã trải qua chiến trường nên trên người biểu hiện ra sát khí dày đặc,làm những người dân bình thường đi trên đường phải rụt rè và sợ hải.
27 Lúc này nhà bếp đã chuẩn bị mang đồ ăn lên, vì nhà họ Lê giàu nhất trong thành nên đồ ăn rất là phong phú.
Ngồi chờ khoảng một lúc,thì nhà bếp đã mang thức ăn lên bàn.
28 Đêm đã tới, Trần Quân và Nhã Uyên ra ngoài hiên sau gia tộc, nhìn ngắm khoảng bầu không gian yên lặng của đêm khuya.
Thiên nhiên tươi đẹp,Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần.
29 Lại qua một đêm, sáng sớm Trần Quân vừa mới thức dậy rửa mặt xong liền ngồi luyện công.
Hắn dùng một cây linh dược luyện thể bên trong Linh thổ, cây linh dược này đã lên nhị giai linh dược tên là tùng mạch thảo.
30 Vọng Thụ lâu nằm cách Thụ Kiều không xa. Nó có một tầng lầu, là kiến trúc cao nhất ở Thụ Kiều nhai.
Ngồi ở tầng ba và bốn nhìn qua cửa sổ, có thể thấy toàn cảnh của Thụ Kiều, bởi vậy gọi là Vọng Thước lâu.
31 "Lê gia?"
Đoàn Hỏa Hỏa kinh ngạc một chút.
MỘ Dung Phục cùng Chưởng quỹ ở một bên thì là sắc mặt biến đổi không ngừng, trong lòng mỗi người điều có sợ.
32 "chỗ này quá nhỏ! Sẽ làm người vô tội bị thương, đi ra ngoài đánh" Trần Quân nói với Mộ Dung Phục.
"Được! Ra ngoài thì ra ngoài, ta đâu có sợ" Mộ Dung Phục hồng hồn hô.
33 Giết người!
Ý nghĩ này tại Trần Quân trong đầu thoáng hiện!
Đây là lần đầu tiên hắn giết người, sắc mặt có chút tái nhợt, thân thể có chút run rẩy, hắn cũng đã từng thấy qua người chết, nhưng là những người kia cũng không phải hắn giết, ngày hôm nay hắn lại tự tay giết người.
34 Hô!
Sức gió kịch liệt xoáy lên, người đàn ông kia sắc mặt dữ tợn, tay phải hiện lên hình ưng trảo, hung hăng đánh tới ngực Trần Quân, dùng tu vi Huyền Đồ hậu kỳ của hắn, một chiêu này nếu là đánh thực, Trần Quân sẽ phải trực tiếp nằm xuống.
35 Người đàn ông chật bò dậy vội vàng hét lớn:
"ngươi không được giết ta, nếu giết ta ngươi sẽ gặp họa sát thân"
Chẳng biết lúc nào Trần Quân đã đến trước người hắn một mét, lấy con dao phây sau lưng, sau đó tiêu sái xoay người, góc cạnh của dao phây hóa thành lợi nhận bén nhọn hướng cổ của người đàn ông xẹt qua.
36 kinh đô Hoa lư, phía đông bắc Đoàn Gia.
Đoàn gia là một gia tộc mới thành lập chưa đầy 70 mươi năm nhưng lại so sánh với gia tộc lâu năm thì phát triển quá nhanh.
37 Thành Cổ Tư! Lê Gia, trong thư phòng Lê Quang.
"đem bức thư này tới tận tay người đó! Nhất định phải tận tay"
Lê Quang đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ hướng người Áo đen che mặt nói rất là nghiêm túc.
38 Ba người vừa đi vào trong phòng Trần Quân đột nhiên dừng lại.
"Các nàng đi nói với gia Đinh chuẩn bị một thùng tắm to nha"
Trần Quân nhìn hai thiếu nữ cười cười nói.
39 Nhìn hình ảnh hai nàng quấn giao ở chung với nhau Trần Quân mỉm cười hạnh phúc. Sống ở hiện tại hắn biết con gái luôn muốn người mình yêu là của riêng mình, nhưng bây giờ thấy hai nàng không tranh dành nhau thì hắn đã Mãng nguyện.
40 Trần Quân không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, cảm giác không ngờ lại không như tiếng rên thống khổ, mà ngược lại giống như tiếng rên sung sướng thỏa mãn lúc được người ta đấm bóp vắt hơi vậy.