1 Đại học T.
Một buổi lễ tốt nghiệp long trọng xưa nay chưa từng có đang được tiến hành bên trong.
Sở dĩ nói xưa nay chưa từng có là bởi vì buổi lễ chỉ vì một người mà cử hành.
2 "Tiểu thư, tiểu thư, tỉnh lại đi a, tiểu thư, người nhanh tỉnh lại đi a! Tiểu thư, đừng bỏ lại nô tỳ a. . . "
Thật ồn ào, ai dám quấy rầy nàng ngủ?
"Câm miệng! Ồn chết đi được!"
Lạc Chỉ Y mở mắt ra, lại nhắm lại, chờ chút, nàng không phải giẫm phải quả táo chết tiệt, sau đó ngã sấp xuống rồi sao?
Lẽ nào đây là bệnh viện?
Nàng lại mở mắt ra.
3 "Hoang viên? Ta là khí phi (*)? Ngươi là Thu Nhi đúng không? Đem hết những chuyện trước đây đều nói cho ta nghe"
(*) Khí phi: vương phi phế vật.
Nếu đã chiếm thân thể này, đương nhiên phải làm rõ chuyện trước kia của chủ nhân khối thân thể này, cũng phải thật phòng bị, nếu không sau đó chết như thế nào cũng không biết.
4 "Tiểu thư, ngươi đói bụng sao? Thu Nhi đi lấy ngọ thiện"
Bất tri bất giác đã sắp đến buổi trưa, bởi vì hoang viên cách nhà bếp khá xa, vì lẽ đó đến sớm một chút sẽ lấy được ngọ thiện, đến trễ thì sẽ không có đồ ăn.
5 "Vương gia, ngài phải vì Vận Nhi làm chủ a, hức. . . hức. . . "
Lâm Vận Nhi không cam lòng ở chỗ của Lạc Chỉ Y ăn quả đắng, cố ý đem y phục của chính mình xé đến rách rách rưới rưới, làm cho tóc ngổn ngang không thể tả, chạy về phía trước.
6 Từ lần kia từ phòng khách trở về thì đã qua bốn ngày, những ngày qua Lạc Chỉ Y không nhàn rỗi, mỗi ngày nàng đều luyện võ công, có điều làm cho nàng kinh hỉ chính là thân thể này trước đây đã từng luyện qua công phu, hơn nữa có nội lực rất mạnh.
7 "Ngươi đã trúng Hóa Công Tán rồi"
Trở lại hoang viên, Lạc Chỉ Y đem thiếu niên đặt lên giường.
"Mục đích của ngươi. "
Thiếu niên lạnh lùng nói, thanh âm giống như từ trên đỉnh Tuyết Sơn theo gió mà đến, mang theo từng tia cảm giác mát mẻ nhưng cũng như rất bồng bềnh phiêu lãng.
8 Ngoài phòng truyền đến hàng loạt tiếng bước chân, có người đến!
Lạc Chỉ Y mở mắt ra, trong con ngươi chợt lóe lên tinh quang mơ hồ, nhanh đến mức khiến người ta không bắt được.
9 "Trở về rồi?"
Lạc Chỉ Y nằm lỳ ở trên giường, nhìn Mặc Sĩ Tuyệt Ca, cái tên này đến rất đúng hẹn.
"Hừm, ngươi. . . "
Mặc Sĩ Tuyệt Ca nhìn Lạc Chỉ Y nằm lỳ ở trên giường, muốn hỏi nàng bị làm sao, thế nhưng quan tâm chuyện của người khác hắn xưa nay chưa từng làm, không biết nên nói thế nào, nói được nửa câu thì ngưng, không còn đoạn sau, vẻ mặt có chút không tự nhiên.
10 Lạc Chỉ Y trở lại trong phòng, đem cây đàn để xuống, đếm đếm ngân phiếu trong tay, ân, cũng không tệ lắm, có 50 vạn.
"Thật là người có tiền a, toàn bộ đều là đại gia.
11 Chờ sau khi Lạc Chỉ Y trang điểm xong, Thu Nhi mở cửa ra. Nhìn một mảnh trống không trong vườn, hai người há hốc mồm, ách, năng lực của quản gia thật là mạnh mẽ, đem cỏ dại nhổ đến sáng chói như thế.
12 Lạc Chỉ Y bị Ly Phong xách trở lại xe ngựa, bỏ ở trên nhuyễn giường. Ly Phong ngồi trên xe, nhắm mắt lại, hít sâu.
"Là oán hận ta sao?"
Ly Phong chờ sau khi tâm tình ổn định lại mới mở miệng hỏi.
13 Sau khi Lạc Chỉ Y đã đi, Ly Phong đem toàn bộ đồ vật trong phòng đều đập phá. Bốn người đi tới trong phòng hắn, nhìn thấy chính là cảnh tượng mảnh vỡ đầy đất.
14 Lạc Chỉ Y cảm thụ động tác mềm nhẹ của Ly Phong, nhìn đôi mắt ôn nhu, nghe âm thanh dịu dàng của hắn, trong lòng run lên, nháy mắt sững sờ, nhưng ngay sau đó thần trí tỉnh táo lại, vùi đầu vào trong lồng ngực của hắn mà không dám nhìn thẳng nữa.
15 "Ngươi. . . Ai! Ta tới cùng ngươi dùng bữa, ngươi từ buổi chiều hôm qua đến hiện tại cũng chưa ăn chút gì"
Ly Phong nghe thấy ngữ khí không ưa của nàng, tuy rằng tức giận không ngớt, thế nhưng ai bảo hắn lo lắng nàng đói bụng, ai bảo hắn không quản được trái tim của chính mình.
16 Năm ngày sau, tại hoang viên.
"Tiểu thư, ngươi nói hôm nay quản gia sẽ đến sao?"
Thu Nhi đứng ở cửa hoang viên, rướn cổ lên hướng ra phía ngoài nhìn xung quanh.
17 Lạc Chỉ Y lôi kéo Thu Nhi, từ cửa sau ra khỏi vương phủ, vừa ra khỏi phủ bước chân liền chậm lại, khôi phục bộ dáng thong dong.
"Tiểu thư, chúng ta đi đâu chơi a?"
"Trước tiên đi lấy quần áo mà ta bảo ngươi đặt may.
18 "Y!"
Ly Phong nhìn thấy đóa hồng mai yêu diễm kia, tim đã nhảy tới tận cổ, từ lầu hai phi thân xuống. Bốn người khác cũng phi thân theo.
Hồng y nữ tử vừa mới đánh ra roi thứ hai liền bị tiếp được ở giữa không trung, sau đó xuất hiện một đạo lực kéo mạnh mẽ, hồng y nữ tử "rầm" một tiếng liền bị quẳng xuống ngựa.
19 "Phong, ngươi đỡ Vương Phi. "
Huyệt đạo của nàng vẫn không được giải khai, chỉ cần nâng lên chân của nàng, nàng sẽ ngửa xuống về phía sau.
"Ừm. "
Ly Phong đi tới, ngồi ở bên người Lạc Chỉ Y, nhẹ nhàng đỡ lấy thân thể nàng.
20 Ly Phong nhắm mắt lại, cưỡng chế áp xuống nổi khổ trong lòng.
"Quản gia. "
"Vâng, vương gia. "
Quản gia vội vã đi vào Chủ Các.
Từ khi vương gia mang vương phi về chủ các, hắn cũng đã cùng theo đến đây rồi, bởi vì chỉ cần là chuyện của vương phi, vương gia sẽ không yên lòng giao cho người khác làm, lần này, hắn dự kiến trước không sai đi!
"Đi tìm chút y vật mềm mại, tìm một nha hoàn ngoan ngoãn chút, giúp vương phi thay y phục.