21 Lạc Chỉ Y nghe Mặc Sĩ Tuyệt Ca nói xong, chấn động trong lòng. Quả thật ngày hôm nay nàng đã lộ ra quá nhiều tâm tình chân thật.
Lời nói vừa ra khỏi miệng đồng thời cũng làm Mặc Sĩ Tuyệt Ca sửng sốt.
22 "Hừm, tốt. Đưa bao quần áo cho ta. "
Lạc Chỉ Y tuy rằng rất hài lòng với biểu hiện của Mặc Sĩ Tuyệt Ca, thế nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài chút nào.
23 Quản gia nghe thấy tiếng thét chói tai của Lâm Vận Nhi liền bước nhanh muốn đi vào nhưng lại có một đạo bóng người màu xanh lục còn nhanh hơn, ở bên cạnh hắn chợt lóe lên tiến vào phòng.
24 Sau khi Ly Phong đi không lâu liền có mấy thị vệ đi đến hoang viên, rất rõ ràng, Lạc Chỉ Y đã bị giam lỏng, mà những thị vệ này là đến trông coi nàng.
25 "Vương gia, nếu như vương gia thật sự không bỏ xuống được vương phi thì chính ngài nên tự mình đi thôi, để vương phi biết rằng vương gia thật sự rất quan tâm nàng, như vậy, càng tốt đẹp hơn.
26 Ly Phong, Thượng Quan Thu Minh, Hoa Tưởng Dung cùng Ly Mộ đều biết nguyên nhân, vì lẽ đó bốn người cũng rất ăn ý, tựa tiếu phi tiếu ngồi đó, ý tứ rất rõ ràng, bọn họ là chuẩn bị xem cuộc vui.
27 Hôm nay là sinh thần của Ly Phong, mới sáng sớm thì đã có tân khách tới cửa, Ly Phong nhìn trong đám tân khách không có bóng hình của phụ tử Lạc gia liền nhíu mày, chính mình hôm qua không phải bảo bọn họ nhất định phải tới sao? Nếu như hôm nay bọn họ không đến, chờ một lúc nữa người phụ nữ kia đến không nhìn thấy sẽ rất thương tâm đi! Thở dài một tiếng, gọi quản gia, để hắn đến Tướng Phủ mời người.
28 Tại hoa viên của Phong vương phủ, dòng người tấp nập, tân khách đều đã đến gần đủ, Ly Mộ cũng mới vừa đến.
Ánh mắt Ly Phong thỉnh thoảng dời về cửa hoa viên.
29 Ly Phong ôm Lạc Chỉ Y trở về phòng của hắn, lấy nước giúp nàng lau sạch vết máu khô ở khóe miệng. Hắn đặt nàng trong ngực một cách mềm nhẹ, dùng gò má của chính mình cọ xát khuôn mặt nhỏ của nàng thấp giọng nỉ non:
"Y, nàng là đang trừng phạt ta sao? Phạt ta không có thấy rõ sự thật nên trách oan nàng? Nha, đúng rồi, còn phạt ta đêm đại hôn đó đã ném nàng vào hoang viên, làm nàng nhận hết tất cả oan ức? A, hình như ta còn đánh nàng mấy chục đại bản.
30 (*) Chương này khẩu vị nặng, thỉnh cân nhắc trước khi đọc, editor sẽ không chịu trách nhiệm về tinh thần.
Lâm Vận Nhi đã bị dọa đến không còn biết gì nữa.
31 Hai ngày sau, chính là ngày chôn cất Lạc Chỉ Y.
Trong Phong vương phủ một mảnh bi thảm.
Ly Phong chuẩn bị quần áo tươm tất cho Lạc Chỉ Y từ rất sớm, hắn mặc cho nàng cẩm phục màu đỏ tươi, cùng khoản cùng sắc với hồng y trên người hắn.
32 Lạc Chỉ Y nghe Mặc Sĩ Tuyệt Ca nói xong thì khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, một nụ cười gằn xuất hiện ở trên mặt, nàng đã đạt được mục đích rồi.
Kế hoạch lúc trước của nàng chính là "chết đi" ở trước mặt người trong thiên hạ, hoàn toàn thoát ly thân phận chướng mắt kia, làm cho nàng có đủ thời gian khai quật ra bí mật trên thân thể này.
33 "Ha ha ha. . . Được, ha ha ha. . . "
Mặc Sĩ Tuyệt Ca tiếp tục chiêu bài của hắn là "cười xấu". Chết tiệt, hắn có thể không ăn nói cẩn thận sao? Hắn biết trong thiên hạ này, ngoại trừ nàng thì cũng không có một người nào có thể sử dụng ngân châm giải độc, giả chết, hại người.
34 Một phút sau, Thu Nhi không tiếp tục kiên trì được nữa:
"Tiểu thư, Thu Nhi mệt quá a!"
Ai kia vô cùng đáng thương mà nhìn Lạc Chỉ Y nói.
"Hừm, mệt thì đừng học nữa, để một mình tiểu Ca chậm rãi "chơi" đi, lại đây, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
35 Sáng sớm ngày hôm sau, Lạc Chỉ Y đã thức dậy, ha ha, kể từ ngày hôm nay nàng chính là Y Tiêu Dao.
Nàng đi tới trước gương đồng, vừa mới cởi bỏ chiếc mặt nạ trên mặt thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
36 Ngón tay thon dài của Lạc Chỉ Y nhẹ nhàng nắm lấy cái mũi khéo léo của Thu Nhi.
Trong giấc mộng, Thu Nhi cảm giác không được tốt, đôi mi thanh tú nhăn lại nhưng mặc nhiên không tỉnh, chỉ có điều miệng nhỏ hơi mở ra, dùng miệng để hô hấp.
37 Đến gian phòng của Điệp di, Lạc Chỉ Y dặn Thu Nhi cùng Mặc Sĩ Tuyệt Ca chờ ở ngoài cửa, rồi một mình vào trong.
"Ngươi là?"
Điệp di nhìn Lạc Chỉ Y bước vào phòng, nghi ngờ hỏi.
38 Ánh mắt Lạc Chỉ Y lóe lóe, bộ hồng y kia cùng với bộ hắn mặc ngày "chôn cất" nàng có kiểu dáng y hệt nhau. Bên tai nàng tựa hồ lại vang lên những câu nói mà Ly Phong đã ôn nhu nói nhỏ ngày ấy, trong lòng bỗng dưng có một tia ngột ngạt, rầu rĩ.
39 Tại thư phòng bên trong phủ Thừa Tướng, Lạc Viêm Băng giơ tay vỗ trán, Y a, hài tử đáng thương, bây giờ lại bị như thế. . .
"Cốc cốc cốc --"
Một tràng tiếng gõ cửa đánh gãy tâm tư của Lạc Viêm Băng.
40 Lạc Chỉ Li thấy Mặc Sĩ Tuyệt Ca không để ý tới mình thì cũng không tức giận, ha ha, người trong giang hồ đều biết La Sát các Các chủ Mặc Sĩ Tuyệt Ca mặt lạnh kiệm lời, vô tình thích giết chóc, quả nhiên không sai a!
Trong đôi mắt hồ ly của Lạc Chỉ Li chợt lóe sáng, nhấc bộ tới gần cửa thư phòng.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 15