1 Chính là trong khi phiền chán chờ đợi tác giả một bộ truyện trọng sinh, mạt thế viết tiếp, cô nằm tưởng tượng ra nếu bản thân là một nhân vật trong truyện đó thì thế nào? Cô sẽ 'may mắn' là một nhân vật phụ trọng sinh trở lại thời kỳ trước khi mạt thế diễn ra, cũng giống như nữ chính biết mọi chuyện diễn ra thế nào, chuẩn bị hành trang kỹ càng cho bản thân, rồi cũng sẽ phát hiện bản thân có dị năng, không cần mạnh như nữ chính vì cô chỉ cần an ổn sống trong thời mạt thế, mà còn ở bên coi diễn vở nam nữ chính tài sắc vẹn toàn, tỉnh nồng ý đậm thế nào.
2 Đáng tiếc, chẳng có gì xảy ra!Mạc Vân thở dài, đúng là thân phận tiểu nhân vật có khác, chẳng có cái gì hết. Chán ngán, cô nhìn chiếc hoa tai bất động trong bàn tay mình, mặt mũi buồn xo.
3 Một bóng người cao lớn bước vào trong nhà, ánh nến le lói dập dềnh thoáng chiếu ánh sáng mờ nhạt lên người ông kia. Mạc Vân có thể thấy rõ, ông không già như cô tưởng, mái tóc hoa râm cùng chòm râu kiếm rung rinh trên miệng chỉ khiến ông trở nên đáng tin cậy hơn mà thôi.
4 Sau đó bọn họ ở căn nhà trong rừng chuẩn bị cho cuộc di chuyển sau đó. Mạc Vân cũng đã biết tên người ông, Mặc Cố, là do nghe Tiểu Na nói, chứ ông coi cô là một kẻ không đáng để ông giới thiệu thân thế.
5 Mạc Vân hiểu, với tính cảnh giác cao độ của ông cụ họ Mặc kia thì không dễ gì cho người lạ vào nhà, vì thế nếu ông cho họ vào thì một là ông quen họ, hai là ông muốn đạt được thứ gì đó từ họ, chứ không thể nào là lòng độ lượng thuần túy.
6 Mạc Vân chứng kiến toàn bộ tình cảnh vừa rồi cộng thêm chút hiểu biết ngắn ngủn về Mặc lão gia thì dù có ngu dốt cũng có thể lờ mờ đoán ra thân phận của ông, chỉ gọn trong hai chữ: sát thủ.
7 Những tia đất sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì tự động tan rã. Cả căn phòng đều lặng im như tờ, không có ai động đậy, cũng không có ai lên tiếng. Cứ như vậy mãi một hồi lâu, người đầu tiên thức tỉnh là Tiểu Na, giọng cô bé run rẩy:- Chuyện này.
8 Mạc Van biết từ sau khi chiếc hoa tai biến mất, cơ thể cô cũng có những biến đổi dị thường nhưng những biến đổi đó chưa từng rõ rệt như vậy. Một dị năng giả bình thường khi hấp thụ được nguồn năng lượng lạ kia sẽ bộc phát dị năng dù nhiều hay ít, dù là hệ tự nhiên hay biến thể, đều khá rõ ràng.
9 Mạc Vân và Mặc Quân Kiệt là những người đầu tiên chú ý đến những tiếng gào đó. Nếu Mặc Quân Kiệt đọc vị được sự việc xung quanh nhờ gió thì Mạc Vân là nhờ vào thính giác đột biến của cô.
10 Tại đây, chuyện Mạc Vân tạm dừng để chúng ta quay về với ngày mạt thế diễn ra trong câu chuyện này. Một trận mưa sao băng vào ngày 10 khiến thiên hạ đổ xô ra ngoài xem náo nhiệt, và đây cũng là chủ đề trung tâm cho các cuộc bàn tán của đại bộ phận thanh thiếu niên trong lớp học ngày hôm sau.
11 Trương Tịnh, Hàn Tiêu và Giao Viễn không ngạc nhiên trước hậu quả do cơn mưa như trút một ngày kia để lại. Toàn bộ đường xá ách tắc bởi những xác xe còn lại do chủ xe không thể chịu nổi áp lực nước phải bỏ của chạy lấy người.
12 Giao Viễn nhanh chóng trở về nhà, mẹ cậu vẫn chưa về, hẳn bà lại vùi đầu vào công việc để quên đi việc mình bị bỏ rơi. Giao Viễn không hề cảm thấy mẹ mình sai, bà vốn là người có mọi thứ, luôn đứng trên vị trí đỉnh cao cho nên việc bà muốn có một thứ gì bằng được dù có phải dùng thủ đoạn thế nào là có thể hiểu được.
13 Mạc Vân trong mơ màng cảm thấy cơ thể xóc lên từng hồi, cô biết mình vẫn đang ngồi trên chiếc xe chạy trốn nhưng cô vẫn chưa tỉnh lại. Cô đang ở đâu đó trong cơn mơ của mình hay của khối thân thể này, hoặc là của cả hai.
14 Mí mắt nặng trĩu khiến Mạc Vân không thể mở mắt ra nổi nhưng các giác quan khác lại hoạt động mạnh mẽ một cách khác thường. Mạc Vân cảm thấy mình đang nằm trên một mặt sàn cứng, cơ thể dường như vẫn đang di chuyển, vậy là cô đang nằm dưới sàn chiếc xe đã cứu cô lên rồi.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 364
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn
Số chương: 93
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 47