141 So với tối cuồng phong bão táp hôm qua thì tối hôm nay lại bình yên đến doạ người. Gió nhẹ thổi qua mấy cành liễu, vẳng vẳng đâu đó tiếng đàn, tiếng đàn trầm lắng chảy xuôi, ánh nắng chiều tà rơi vào giữa những cành cây, bóng cây lay động.
142 Đến khi làm xong chuyện này, quần áo cũng mặc vào, Lăng Tây Nhi không kiên nhẫn lầm bầm: “Kế hoạch thế là xong xuôi, không chậm trễ gì!” Đoan Tuấn Mạc Nhiên chỉ khẽ nhếch miệng cười, mặt khó nén vẻ đắc ý, chỉnh lại quần áo, hai người tiếp tục xuống núi, nhưng dưới chân núi lại đụng phải Long Thanh và Mộng Nhan, hai người quần áo không chỉnh tề, có hơi chật vật, kinh khủng hơn chính là bụng của Mộng Nhan lại hơi hơi nhô ra.
143 Phiên quốc. Đại Thuận ngồi ngay ngắn ở trên ghế rồng, đánh giá Long Thanh từ trên xuống dưới, kỳ thật không cần đánh giá, hắn đã từng bị nam nhân này vũ nhục, nam nhân này ngũ quan tuấn tú, bộ dáng tươi cười thật không phù hợp với nét mặt lãnh khốc kia.
144 “Cha, hắn chỉ là một hầu gia nhàn nhã không có quyền lực!”“Đó cũng là một hầu gia!”“Ừ…đúng!” Thượng Quan lão gia gật gật đầu. “Bổng lộc thật là ít ỏi!”“Diệt trừ Phiên quốc, ta được hoàng thượng ban cho!”Mắt Thượng Quan lão gia lập tức sáng lên.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23