41 “Vâng, chương trình trang phục xuân hè của phụ nữ đã kết thúc. Tiếp theo là thời trang áo cưới xuân – hè với chủ đề “Thiên trường địa cửu”. “Áo cưới luôn mang vẻ đẹp tôn quý, trong cuộc đời mỗi người con gái luôn hi vọng được mặc trên mình bộ váy cưới rồi cùng người mình yêu tay trong tay tiến vào lễ đường.
42 Lâm Tuyết Y vẫn còn căng thẳng, hưng phấn thì ngọn đèn sân khấu bỗng nhiên bừng sáng. Khán đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Không ngờ bên bộ phận quan hệ xã hội đã không ngăn được giới truyền thông chỉ có thể để cho nhà thiết kế nói về sự thành công của buổi biểu diễn.
43 Đang thu dọn đồ đạc, Tuyết Y nhìn Vân Dương gặp được ánh mắt tán dương của anh. Anh cười nói với cô: “Tuyết Y, em xem năng lực của em rất tốt còn làm cho lão đại để ý nữa.
44 “Tư Hào, anh sẽ đi thử váy cưới với em thật sao? Anh sẽ không gạt em chứ?” Tần Ngữ Tâm cẩn thận hỏi, sợ hắn lại thay đổi. Trước đây nghĩ Hoắc Tư Hào ly hôn là sẽ ngay lập tức kết hôn với mình, nhưng hết lý do này đến lý do khác việc kết hôn bị trì hoãn, giống như nghe thấy sấm mà không thấy mưa, đã hoãn được nửa năm rồi.
45 “Giám đốc Vu, nếu không nể mặt ông tôi đã không gặp người này, ông xem đơn đặt hàng đã xếp cao như núi rồi, tôi sợ làm đến sang năm mới hết được mà các đơn đặt hàng không ngừng tăng lên.
46 “Tuyết Y, anh xin lỗi vì những điều anh đã làm trước kia, nhưng bây giờ anh không có lựa chọn khác. ” Hoắc Tư Hào cố nén cảm xúc của hắn, thấy cô rời đi liền vội vàng túm lấy tay cô.
47 Tại Luckpub, Hoắc Tư Hào nằm dựa vào sofa khuôn mặt tuấn tú cau lại. Người này lại có vấn đề về phụ nữ sao? Ba người cười ăn ý bưng rượu đi đến chỗ hắn.
48 Không khí làm việc tại tập đoàn Hoắc thị chỉ có thể dùng một câu để hình dung “Gió thổi mây bay trước cơn giông bão”. Tổng giám đốc của bọn họ – Hoắc Tư Hào nhìn giống như ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào, nhân viên trong công ty trừ thư kí đều sợ tới mức ai cũng đều câm như hến.
49 “Thiết kế Lâm có người tìm chị” Trợ lý đi đến bên cạnh Tuyết Y nói. “Ai vậy?” Cô cũng không ngẩng đầu lên mà trả lời. “Người đó nói là bạn của chị. ” Trợ lý trả lời.
50 Lâm Tuyết Y thật không ngờ Hoắc Tư Hào sẽ dùng cách này để ép cô. Thì ra hắn cũng hiểu cô là người thiện lương dễ mềm lòng , không chấp nhận được việc người khác phải vì mình mà chịu khổ.
51 Cố nén nước mắt xuống, quyết sẽ không rơi một giọt vì anh nữa……. Đang loanh quanh trong bếp Tuyết Y nghe thấy tiếng nhạc điện thoại vang lên, vội vàng chạy đến nghe.
52 Đèn đỏ dừng xe. Hoắc Tư Hào vừa lái xe vừa nói chuyện điện thoại. Không quen biết? Thật hay cho câu không quen biết. Cô muốn đem quá khứ quên sạch sao? Từ sau lần hắn và cô từ biệt, hắn vẫn luôn muốn tìm cô để nói chuyện thẳng thắn, về phần nói chuyện gì thì thật ra hắn cũng không rõ.
53 Cảnh Nhất Phi đã đi làm ở D. C được mấy ngày rồi. Nói là đi làm nhưng giống lãnh đạo xuống nông thôn thị sát hơn. Hầu như anh chỉ ngồi ở văn phòng chờ nhân viên trình lên các tư liệu và báo cáo.
54 “A Xảo, mình phải làm sao bây giờ? Hai ngày nay Hoắc Tư Hào cứ quấy rầy mình, hôm nay Cảnh Nhất Phị lại nói thích mình. Không phải mình làm gì sai chứ?” Lâm Tuyết Y đang nằm trên giường vẻ mặt chán chường nói chuyện điện thoại với A Xảo.
55 “Xin lỗi, tôi muốn tìm nhà thiết kế Lâm, cô có thể thông báo cho cô ấy biết được không. ” Hoắc Tư Hào không kiên nhẫn nói với người trợ lý đang ngăn cản hắn.
56 “Ngữ Tâm sao em lại ở đây?” Hoắc Tư Hào lướt qua Lâm Tuyết Y đi đến bên người Tần Ngữ Tâm. Tại sao cô ấy lại có mặt ở đây, chẳng nhẽ cô ấy biết hắn đến tìm Tuyết Y sao?“Tư Hào sao anh lại ở đây?” Cô ta đứng dậy, giọng run run hỏi hắn.
57 Thấy Lâm Tuyết Y đóng tập tài liệu lại Cảnh Nhất Phi đi đến bên cô mỉm cười ôn hòa nói: “Đã hết giờ làm rồi em xong việc chưa?” Anh mời em đi ăn tối, tiện thể chúng ta bàn về vấn đề kia.
58 Hai người im lặng đánh giá nhau, đều thể hiện tính bá đạo. Trong tình thế giương cung bạt kiếm như vậy hai bên không ai chịu nhường ai. Cảnh Nhất Phi nói xong không hề nhìn Hoắc Tư Hào xoay người cúi đầu hỏi Lâm Tuyết Y: “Chúng ta có thể đi rồi chứ?” Anh vừa nói tay cũng rất tự nhiên khoác lên vai cô, ánh mắt thâm tình giống như trong phòng chỉ có hai người vậy.
59 Tần Ngữ Tâm đặc biệt tỉ mỉ chuẩn bị, thân mình vừa tắm xong đi ra, quanh người chỉ quấn chiếc khăn tắm cố ý để lộ hết cơ thể. Lòng cô có chút căng thẳng.
60 “Cố nén nước mắt xuống, quyết sẽ không rơi một giọt vì anh nữa……. ”Đang nằm trên giường xem tạp chí thì di động của cô đổ chuông. Màn hình hiển thị “Tổng giám đốc”.