21 Lâm Tuyết Y nhìn hành lý của mình, sau khi kiểm tra lại không thấy thiếu thứ gì nữa, cô đóng vali lại. Suy nghĩ một chút rồi mang đơn ly hôn để vào thư phòng của Hoắc Tư Hào rồi kéo vali đi xuống lầu.
22 Nghe xong những lời hắn nói, hai mắt cô trừng lớn kinh ngạc nhìn hắn. Trong lòng cô thở dài. Thật khó khăn mới có thể chấp nhận ly hôn, vậy mà cũng không cho cô ra đi một cách yên bình.
23 Lâm Tuyết Y không bao giờ nghĩ tới hắn có thể nói ra những lời như vậy, sắc mặt nhất thời đỏ bừng, phẫn nộ nhìn hắn :”Anh là đồ ma quỷ. ”“Trước kia không phải cô mỗi ngày đều hi vọng tên ma quỷ này đến ăn cô sao?” Hoắc Tư Hào cười như không cười, châm chọc.
24 Hoắc Tư Hào cảm thấy mình như muốn nổ tung, hắn nâng hai chân Lâm Tuyết Y lên, cả người nằm lên trên bàn, tay và miệng đều không ngừng hoạt động, di chuyển xuống dưới.
25 Sau khi ra khỏi công ty, thật vất vả mới thoát khỏi sự đeo bám của Tần Ngữ Tâm, Hoắc Tư Hào chạy như bay đến khu Tín Nghĩa, nơi có quán Luck Pub của bạn hắn.
26 Rượu bị người ta lấy mất, Hoắc Tư Hào đành mang thuốc lá ra hút. Mi tâm hắn nhíu lại, nàn khói thuốc lượn lờ trước mặt bỗng dưng làm hắn nhìn thấy hình bóng Lâm Tuyết Y ôn hòa, nhanh nhẹn rồi cuối cùng lại là vẻ mặt dứt khoát, cả hai dáng vẻ đan xen vào nhau.
27 Trước mắt hắn lại hiện ra hoàn cảnh lần đầu tiên gặp Lâm Tuyết Y ở bệnh viện. Cô cao khoảng 1,67m, chỉ nhìn qua đã nhận thấy là một người con gái dịu dàng, yêu kiều, duyên dáng.
28 Hoắc Tư Hào ngồi trong văn phòng nhìn chồng tài liệu chất cao như núi, nhất thời không biết phải làm thế nàoKhông biết từ bao lâu tâm tình của hắn luôn nặng nề, việc này làm ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của hắn.
29 “Tư Hào, anh về rồi à?” Tần Ngữ Tâm thấy Hoắc Tư Hào trở về, vui vẻ ra đón. Từ lúc Hoắc Tư Hào chính thức ly hôn với Lâm Tuyết Y thì Tần Ngữ Tâm liền chuyển đến sống tại Hoắc gia với Hoắc Tư Hào.
30 “Quyết định như vậy đi” Tần Ngữ Tâm mặc dù không cam lòng nhưng cũng không dám nói thêm nữa vì sợ làm hắn mất hứng. “Tư Hào, anh sẽ vĩnh viễn yêu em như bây giờ chứ?” Tần Ngữ Tâm nằm úp sấp trên người hắn, tay nhẹ nhàng vuốt ve.
31 Lâm Tuyết Y hơi xoay người, chăm chú mở bản vẽ trên bàn ra nghiên cứu. Lúc thì cô nhíu mi suy nghĩ, khi thì tô tô vẽ vẽ, đôi khi lại khoa tay múa chân.
32 “Được rồi, nhà thiết kế của tôi ơi, đã 8 giờ rồi đấy, em không thấy đói sao? Chúng ta đi ăn cơm thôi. ” Vân Dương nhìn đồng hồ, cũng không còn sớm nữa liền giục Tuyết Y đi ăn cơm.
33 “Tuyết Y, bây giờ em định như thế nào?” Vân Dương quan tâm hỏi Tuyết Y, nhưng trong đó rõ ràng có chút chờ đợi. Từ khi học đại học anh đã yêu cô nhưng sau đó anh đi nước ngoài nên bọn họ mất liên lạc.
34 Trước đây có một vị tướng tác phong nhanh nhẹn, quyết đoán. Trong một lần đánh giặc, hai bên giao chiến vô cùng ác liệt. Bất ngờ, vị chỉ huy kia bị đánh gãy một chân.
35 “Tuyết Y, Buổi tối cậu có rảnh không?” Đang vùi đầu trong đống tài liệu, Tuyết Y nhận được điện thoại của A Xảo. Cô kẹp điện thoại kẹo vào tai. “A Xảo, có chuyện gì à?” Tuyết Y hỏi thăm.
36 Giang Hạo chở Lâm Tuyết Y đi một đoạn đường dài cuối cùng cũng đến khách sạn Mây Trắng. Vừa bước vào cửa, A Xảo mặc kimono đang nói chuyện với nhân viên khách sạn nhìn thấy Tuyết Y đến, nhanh như gió chạy vọt đến.
37 Đang mải suy về người kia thì A Xảo và Giang Hạo đã dẫn người đó đến chỗ cô. Tuyết Y có chút giật mình, thấy thân ảnh kia đang đi đến gần cô, cô gấp gáp đứng lên.
38 Vì em Vy có việc riêng mà không thể beta tiếp được nên từ chương này đến hết thì em Cindy sẽ là beta. “Cảnh lão bản, không ngờ ngài cũng tới. ” Bên cạnh bỗng vang lên tiếng nịnh nọt.
39 “Chết rồi, đã hơn 6:30, nhanh dậy thôi. ” Lâm Tuyết Y hét lên rồi nhanh chóng chạy ra khỏi giường. Buổi sáng hôm nay có rất nhiều việc để làm, đến 2:30 chiều sẽ công bố kết quả buổi biểu diễn.
40 “Xin kính chào toàn thể quý vị. Chương trình thời trang mang tính toàn cầu của công ty trang phục nổi tiếng D. C tổ chức sắp bắt đầu. ”2:30 tiếng người dẫn chương trình vang lên.