1 Núi Thanh Thành cao vót vạn trượng, tựa như lưỡi búa đột ngột từ mặt đất mọc lên, tầng lớp dày đặc, ngang dọc chằng chịt, nguy nga hùng tráng chống lên tận những đám mây trên trời.
2 Bởi vì sợ bước đi gây ra tiếng động quá lớn, Hứa Ngự Tiên đem đôi giày dính đầy bùn đất cởi ra, rón ra rón rén đi tới, vừa tiếp xúc gần với cột đá, một luồng hơi lạnh chạy thẳng vào trong tuỷ sống khiến thân thể nàng run rẩy.
3 Đuôi rắn ở giữa bắp đùi Hứa Ngự Tiên luật động, hai chân nàng loạng choạng kẹp chặt phần đuôi lại, nhìn giống như động tác khi giao hợp, lớp da bạch ngọc mát lạnh của con rắn không ngừng ma sát lên hoa huyệt non mềm của nàng, mật dịch trong suốt theo đó chảy ra ướt đẫm.
4 Quấn quanh đuôi rắn bạch ngọc là một thiếu nữ thân thể nằm ngang, hai chân hơi mở, giữa hai chân lộ tơ máu hoà lẫn cùng với tinh dịch trắng đục. Thiếu nữ nặng nề nâng mí mắt lên, hai mắt nhập nhèm nhìn chung quanh, đột nhiên giật bắn mình giống như bị kim đâm.
5 Bạch xà biến đổi thành mỹ nam
Edit: TrangQA830810
Hứa Ngự Tiên nắm tay Hứa Thiệu Nhung, dịu dàng an ủi " Ca ca, ta không có việc gì, tiên thảo cũng đã tìm được, tuy rằng chỉ có một cây.
6 Hứa Thiệu Nhung công vụ bận rộn, ở trong phủ được mấy ngày, liền phân phó gia đinh chiếu cố tốt cho muội muội, cùng Hứa Ngự Tiên rơi nước mắt chia tay.
7 Tiểu Huyền tràn đầy ghét bỏ khi nhìn thấy bộ dạng si ngốc ngơ ngác của Hứa Ngự Tiên, họ nhẹ một tiếng nói " Nếp sống của người Hàng Châu từ bao giờ trở nên trơ trẽn như vậy, một nữ nhân có thể chăm chú mãnh liệt nhìn một người nam nhân "
Hứa Ngự Tiên bị nói trúng tâm tư, lúng túng biện giải " Kia.
8 Vào ngày kế tiếp sau giờ ngọ Hứa Ngự Tiên nhanh chóng xuất phát, sau khi hỏi thăm đường đi xong, liền dọc theo con hẻm Du Gia đi tới. Kiến trúc ở Giang Nam rất cổ xưa, tường trắng ngói xanh tự nhiên sẽ cảm thấy hứng thú, dòng nước xanh ngắt trong veo uấn lượn quanh những hòn đá cuội.
9 Mái tóc đen huyền của Bạch Tố Ly giống như được dùng mực vẽ lên, bị làn nước trong veo thấm ướt, bọt nước ngưng kết trên da thịt bạch ngọc không chút tỳ vết, cơ thể trần trụi lộ ra những đường cong hoàn mỹ, đường nét nhu hoà vẫn không mất đi khí thế cương dương.
10 Khói trắng từ gỗ cây tử đàn toả ra lượn lờ tạo thành một vòng tròn, lâng lâng mờ ảo, tan vào trong không gian. Phía trong màn có tiếng rên rỉ truyền ra, thanh âm nhỏ vụn chậm rãi trở lên gấp gáp, rất sâu triền miên, phía cửa sổ đêm tối đã nhuộm thắm sắc xuân.
11 Thân hình Hứa Ngự Tiên nhỏ nhắn lại mặc trường bào màu trắng, giống như tiểu hài tử trộm đồ của người lớn khoác vào, vai trái lệch một chút, vai phải nghiêng một chút, dáng dấp rất buồn cười.
12 Hoàng Đồ bưng tới một đĩa thức ăn trông rất ngon miệng, Hứa Ngự Tiên nghĩ muốn dùng cách tuyệt thực để chống đối, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đói bụng cũng chỉ làm khổ bản thân.
13 Tia nắng ban mai chói lọi xuyên qua cửa sổ, khiến cho Hứa Ngự Tiên trong cơn say ngủ tỉnh lại, nàng xoa xoa mí mắt nhập nhèm, đợi đến khi nhìn rõ nến đỏ và chữ hỷ trong phòng cùng hỉ phục xốc xếch dưới giường, nhất thời kinh ngạc tột độ.
14 Trong gương đồng phản chiếu hình ảnh một nữ tử mày ngài trán cao, những sợi tua của cây trâm vàng khẽ lay động, xiêm y đỏ sẫm mở rộng một nửa, lộ ra hai luồng nhũ hoa phấn đào.
15 Tiêu Huyền quả thực đem đồ ăn trên bàn quét sạch sẽ, sau khi ăn xong bụng phình lên, che miệng chạy đi nhà xí nôn mửa, những ngày kế tiếp, trên bàn ăn chưa từng nhìn thấy bóng dáng của hắn, chuyện này đối với Hứa Ngự Tiên như trút được cơn giận.
16 Hứa Thiệu Nhung hít vào một hơi, không cam lòng hỏi:
" Thật sự không phải là chim sáo đá sao, Tiểu Tiên mới rời nhà mấy ngày, sao có thể tự mình định chuyện chung thân với một gã đàn ông xa lạ chứ.
17 Hứa Thiệu Nhung không cho phép muội muội qua đêm với gã đàn ông xa lạ, chuẩn bị hai gian khách phòng để tiếp đãi Bạch Tố Ly và Tiêu Huyền.
Hứa Ngự Tiên mở cửa sổ ra, phát hiện mấy tên hộ vệ đang canh gác ngoài cửa phòng, còn làm ra vẻ vô cùng hung ác dữ tợn.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Editor: Dâu Tây NhỏVào buổi trưa, Hứa Thiệu Nhung vẫn không thấy bóng dáng của muội muội đâu, thầm nghĩ nhỏ mèo lười này chắc còn đang ngủ.
19 Edit: TrangQA830810
Hứa Thiệu Nhung chạy ra khỏi viện, đụng phải Tiêu Huyền đang chậm rãi bước tới, té ngã trên mặt đất. Tiêu Huyền có chút không kiên nhẫn nhấc chân đá hắn một cái, hừ khẽ
" Ngu ngốc.
20 Editor: Dâu Tây Nhỏ
Ở trong Hứa phủ ba ngày, lần lại mặt này cũng kết thúc. Trước khi rời đi Hứa Ngự Tiên cũng không nhìn thấy bóng dáng của ca ca, nàng dặn gã sai vặt nấu chút canh giải rượu xong, liền bước chân vào trong xe ngựa.