1 Editor:HamNguyet
"Ngươi như thế nào còn chưa tỉnh, ngươi nằm ở chỗ này thật nhàn hạ,thư thái, mọi việc đều do ba người chúng ta làm, mấy ngày này trên núi bận nhiều việc, chờ ngươi tỉnh, ngươi làm hết đi, hừ, cho ngươi ngủ tiếp!"
"Quý sư thúc tới thăm ngươi,ngươi biết không, còn nói ngươi đứa nhỏ này không tồi đâu, ta thấy ngươi chính là ngốc tử, đem bản thân ngủ thành như vậy, có người ngốc như ngươi sao.
2 Vương Tử thất vọng phát hiện nàng đang ở trong một không gian bị bịt kín,đứng lên tùy tiện quan sát tứ phía,không gian này thoạt nhìn không lớn.
Đột nhiên, phía trước giống như có một đoàn ánh sáng mỏng manh, Vương Tử theo hướng đoàn ánh sáng nhẹ nhàng đi tới,đến gần mới phát hiện, đó cũng là một người,đang ngồi cuộn tròn trong góc,xung quanh thân thể nàng bao trùm một tầng thiển hắc sắc.
3 Không lâu sau đột nhiên bị một nguồn dẫn lực không dõ kéo đi,thời điểm Vương Tử có thể khống chế chính mình,toàn thân truyền đến nồng đậm cảm giác vô lực,bên ngực trái ẩn ẩn một tia đau đớn, không đợi Vương Tử biết rõ ràng tình trạng chính mình, chung quanh xuất hiện vài hơi thở xa lạ,cảm giác có người nhích lại gần mình.
4 "Hô. . . " Vương Tử thở dài một hơi, tay phải đặt lên ngực trái cảm nhận nhịp tim,có vài lần tim đập nhanh, thân thể này là có bệnh tim đi,Hiểu Thanh,Hiểu Yên,nữ hài kia hẳn chính là Hiểu Hoàn, bọn họ gọi nàng là Hiểu Trúc, đột nhiên, Vương Tử bước xuống giường đi đến trước gương.
5 " Phật đỉnh sơn,ở phía Tây-Nam Hoa Hạ, ân. . . Nơi này địa hình phức tạp,xung quanh chùa chiền,đỉnh núi mây mù vờn quanh,khá cao so với mặt nước biển,thi thoảng cũng có người tới dâng hương.
6 "Ngươi. . . Muốn nói cái gì" Vương Tử nói.
"Cô hồn dã quỷ mặc dù không coi là lợi hại, nhưng cũng không phải người bình thường muốn gặp là có thể gặp, nên lão phu dám khẳng định, Hiểu Trúc tuyệt không có bản sự này,còn nữa, nữ oa ngươi mới vừa hỏi,thật sự không biết Hiểu Trúc như thế nào?"Lão giả vừa nói vừa nhìn kỹ vẻ mặt Vương Tử, đáng tiếc Vương Tử từ đầu đến cuối mí mắt cũng không từng nâng lên, chưa từng có biểu tình dư thừa gì.
7 Vương Tử không nói gì, sau một lúc lâu nói: "Ngươi đã là cô hồn dã quỷ, cũng biết Quý Tử Vũ, Thành Trang có chỗ nào bất phàm?
"Hai người hắn rất ít khi ở trên núi, lão phu nhìn không ra có gì bất phàm, nhưng bọn họ chưa từng tới gần Phật đỉnh sơn,mà Phật đỉnh sơn cũng không phải là địa phương đơn giản a ~ "
"Tăng nhân Vạn Thanh tự đều là các vị đại sư kim quang tráo đỉnh,ta cũng không thể tiếp cận được, nữ oa ngươi vẫn là không cần tới gần bọn họ mới tốt, này.
8 "Hiểu Thanh! Ngươi ngồi xuống, trước tiên nói chính sự!" Hiểu Yên kéo Hiểu Thanh một phen, ngăn trở lời hắn muốn nói.
"Hừ!" Hiểu Thanh hầm hừ ngồi xuống.
9 "Hô. . . "tay phải Vương Tử nắm chặt,đứng tại chỗ hít một hơi thật sâu,đi một đoạn đường dài như vậy,trên trán Vương Tử lấm tấm chút mồ hôi,Vương Tử đưa tay lau mồ hôi,khi tay hạ xuống khỏi tầm mắt, con ngươi tối đen chợt loé xẹt qua một tia hồng quang rất nhanh rồi biến mất.
10 "A?"đại não Tư Mã Thú vẫn chưa khôi phục vận tác, lại nghe được hai từ Vương Tử đột nhiên nói, ngốc lên tiếng, thấy Vương Tử hướng phía dưới chân núi đi,vội vàng đuổi theo,được một đoạn liền vội vàng quay lại nhặt sách,cẩn thận lau lau một chút lại bay nhanh đuổi theo hướng đi Vương Tử.
11 Vương Tử nhảy lên vài bước qua ải tường tiến vào trong tiểu viện,sương phòng trong tiểu viện chìm vào bóng đêm vô tận,Vương Tử đứng im tại chỗ, trong bóng đêm mơ hồ có thể thấy được đôi mắt Vương Tử bắt đầu khởi động hồng quang,nhìn chằm chằm tiền phương.
12 "Pháp lực của ngươi cao cường như vậy, so với Thành Trang, Quý Tử Vũ như thế nào?"Vương Tử khẽ cúi đầu, rũ mi mắt xuống hỏi.
"Thành Trang tiểu tử làm sao có thể cùng bần tăng so sánh, ngay cả ngươi nha đầu kia ở dưới mí mắt hắn chiếm cứ thân thể đồ đệ hắn nuôi dưỡng 17 năm cũng không nhìn ra, Quý Tử Vũ kia còn không bằng Thành Trang tiểu tử đâu" Tuệ Viễn phương trượng vẫn đang mỉm cười.
13 "Nha đầu, nha đầu?"
"Ngô?" Vương Tử đáp,thực kỳ quái nàng cư nhiên có thời điểm ở trước mặt người xa lạ không hề cảnh giác xuất thần, Vương Tử ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tuệ Viễn phương trượng, cùng hắn ở chung một chỗ rất thư thái, nên nàng căn bản không nghĩ bày ra tư thái phòng ngự gì.
14 "Enmity nói ta rất nhân từ,người nhân từ không xứng làm một sát thủ, không thích hợp sinh tồn trong bóng tối, nếu không sớm hay muộn ở trong thế giới giết chóc, sẽ trở thành vong hồn gào thét dưới lưỡi đao.
15 Giờ Mão rạng sáng, lúc này mới tờ mờ sáng, núi non trùng điệp bị tầng sương trắng mỏng manh vờn quanh, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng chim chóc sáng sớm kiếm ăn líu ríu bay qua.
16 "Nha đầu, ngươi đem tay ngươi đặt lên thuỷ tinh cầu, tập trung tinh thần "
Vương Tử nghe theo, trên thực tế Thành Trang lúc trước cũng yêu cầu nàng như thế,khi thu hồi thuỷ tinh cầu vẻ mặt hắn lại có chút thất vọng.
17 "Ngụy linh căn, có bốn đến lăm loại thuộc tính linh căn,nếu tư chất kém, tu luyện các thuộc tính không đồng đều hoàn toàn, tốc độ tu luyện rất chậm, loại người này trên cơ bản không thể tu chân, chung quy khó có thể đột phá "
"Chân linh căn, có hai đến ba loại thuộc tính linh căn, tốc độ tu luyện khá "
"Thiên linh căn, chỉ có duy nhất một loại thuộc tính linh căn,tu luyện phát triển đều, tốc độ tu luyện nhanh gấp mấy lần bình thường, quá trình đột phá không gặp bình cảnh"
"Biến dị linh căn,có hai hoặc ba loại thuộc tính trong ngũ hành hỗn hợp cùng một chỗ,hoặc biến dị các thuộc tính linh căn như:phong, lôi, băng, ám, quang.
18 Ngày ấy Vương Tử rời khỏi tiểu viện Tuệ Viễn phương trượng liền trực tiếp trở lại phòng ở của nàng, chưa từng xuất môn, lúc này đã gần đến rạng sáng, Tư Mã Thú trong tiểu viện Vương Tử bay tới bay lui,sáng nay khi trở về Vương Tử không hấp thu qua thảo dược,hắn biết hẳn là không nên kêu Vương Tử đứng lên.
19 Đã thấy Tuệ Viễn phương trượng nhìn chằm chằm vào những tảng đá xung quanh Vương Tử, trừng lớn ánh mắt rõ ràng viết kinh ngạc, sau một lúc lâu nói.
"Nha đầu, ngươi nhận biết ngũ hành? trận pháp này ai chỉ ngươi bố trí?"
"Ngày hôm qua trong viện ngươi gặp qua"
"Cái gì? Ngày hôm qua xem vài lần ngươi liền nhớ kĩ như vậy?"
"Phải"
Ánh mắt Tuệ Viễn phương trượng nhất thời tỏa ánh sáng nhìn Vương Tử, khó lường a! Tuy nói tụ linh trận này là trận pháp nhỏ đơn giản nhất, người tu chân không ai không biết bày trận,nhưng rất có chú ý a!
"Nha đầu a, trận pháp này tên gọi ngũ hành tụ linh trận, linh khí trong thế gian phân tán không đồng đều, phải bày trận pháp này mới có thể tụ tập linh khí, trận này theo ngũ hành mà thành, ngũ hành tức:kim, mộc, thủy, hỏa, thổ"
"Ngũ hành:mộc về hướng đông, hỏa về hướng nam, kim về hướng tây, thủy về hướng bắc, thổ về trung ương "
"Âm dương ngũ hành không ngừng biến hóa vận chuyển,người bày trận phải thông hiểu biến hoá ngũ hành, mới bày trận chuẩn xác.
20 Thấy Vương Tử cũng không trả lời vấn đề nhàm chán này.
Tuệ Viễn phương trượng gặp Vương Tử không phản ứng chính mình,cũng không tự đòi mất mặt, sờ sờ mũi tiến lên xem xét.