1 Nhiều năm sau, khi tôi cầm trong tay bức hình chụp đã khá cũ kỹ của một bé gái mười ba tuổi, bộ dạng trông rất thảm hại đang đứng ngây ngốc mà mỉm cười…“A! Người này là…” Ở bên cạnh bỗng nhiên vang lên một giọng nói kinh ngạc.
2 Xuyên qua là gì?Đầu năm nay trào lưu xuyên qua cổ đại hoặc xuyên qua thế giới khác có thể nói là đang rất thịnh hành, tôi cứ nghĩ bản thân mình cũng sẽ được như vậy! Nhưng hiện tại phương thức này có lẽ đã đổi mới rồi!Nếu ông trời đã thương tình cho lão nương thêm một cơ hội quay trở về quá khứ năm 13 tuổi của chính mình, lúc này đây, tôi nhất định phải thay đổi cái khởi điểm ngu ngốc kia.
3 Trong thực tế, mọi người ai nấy đều có số mệnh của riêng mình, mượn cái tên Trần Hy siêu cấp kia mà nói đi. Tuy rằng hiện tại hắn vẫn chỉ là một tên nhóc thiếu thước tấc lại còn kèm theo cả một giọng nói ồ ồ có thể nói là cực kỳ khủng khiếp, nhưng chỉ vài năm sau, hắn giống như đã dùng tất cả các loại thuốc tăng trưởng chiều cao trên thế giới này vậy, khiến cho thân thể cao cuồng rút cả mấy chục cm, thêm vào đó giọng nói cũng đã biến đổi rất nhiều, trở nên trầm thấp ấm áp động lòng người.
4 Cái gọi là thiên tài, nếu hiểu theo ý nghĩa thông thường thì được chia thành hai loại, một loại là do bẩm sinh, những người này ngay từ khi mới sinh ra vốn đã tự nhiên thông minh [may mắn thay người như thế không nhiều lắm].
5 Nếu như mọi người muốn hỏi hiện tại tôi căm hận điều gì nhất?Không cần phải đắn đo suy nghĩ tôi sẽ lập tức trả lời ngay, đó chính là kỳ tập huấn quân sự chết tiệt kia!Trong thời gian nửa năm qua tôi đã phải trải qua thiên tân vạn khổ (muôn ngàn cay đắng, muốn ngàn cực khổ) để bảo dưỡng làn da của chính mình, ông Trời rốt cuộc cũng không phụ người có tâm, làn da tôi bây giờ có thể nói là trắng mịn sáng bóng, tựa như lòng trắng trứng gà luộc vậy.
6 Ban đầu tôi quả thật chỉ muốn nằm nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, thế nhưng không hiểu lí do vì sao bản thân rốt cục lại ngủ thiếp đi như vậy, mãi cho đến khi ở bên cạnh đột nhiên có người lay tỉnh tôi mới giật mình phát hiện ra … bầu trời vốn đã tối đen từ lúc nào rồi.
7 7 ngày tập huấn quân sự khốc liệt rốt cuộc cũng đã kết thúc rồi, quả nhiên không uổng phí sự hy sinh của tôi trong mấy ngày qua, sau khi cởi bỏ hết những trang thiết bị khủng bố kia khỏi người, kết quả thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng.
8 Có thể khiến cho người khác phái chạy đến bắt chuyện, chứng tỏ tôi bây giờ cũng có thể xem như là một tiểu mỹ nhân rồi. Không phải người ta thường bảo rằng ‘nhất dáng nhì da’ hay sao? Những thứ khác tôi không dám nói, nhưng làn da trắng mịn sáng bóng tựa như lòng trắng trứng gà luộc của tôi chính là điều khiến cho tôi cảm thấy tự hào một cách tuyệt đối nga ~Thêm vào đó mái tóc đen dài óng mượt cũng là một trong những tiêu chuẩn để đánh giá sắc đẹp của một cô gái, vậy chẳng phải là tôi đã có thêm được một phiếu nữa rồi ư? Dáng người thì lại càng không có gì để bàn cãi, ngay từ khi mới bắt đầu tiến hành kế hoạch thay đổi vận mệnh, tôi ngoài trừ việc quan tâm chăm sóc làn da còn đặc biệt chú ý đến việc luyện tập thể dục, ví dụ như mỗi ngày đều dành 2 giờ tập múa bụng + 1 giờ tập yoga, tuy rằng hiện tại tôi vẫn chưa thể sở hữu một thân hình chữ S hoàn mỹ, nhưng dù sao cũng có thể nói là thanh mảnh xinh xắn.
9 Nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ, tôi âm thầm đếm ngược thời gian đến giờ tan học, cầm theo bức thư tình trong tay mà tôi không khỏi cảm thấy lo lắng hồi hộp, thầm nghĩ sau khi đã tan học nhất định sẽ chạy nhanh về nhà để xem nó.
10 Từ nhỏ đến lớn, điều khiến cho tôi cảm thấy chán ghét nhất chính là vận động, đặc biệt là những môn thể thao có liên quan đến từ “nhảy”!Tựa như dép lê là khắc tinh của loài gián, búa tạ là khắc tinh của loài rùa.
11 Vì một chút bất cẩn ngủ quên trong giờ học mà phải chịu bị phạt đứng. Đứng đưa lưng quay về phía cửa lớp, tôi ra sức cúi thấp đầu cố gắng tỏ vẻ ăn năn sám hối.
12 Môi?Tôi vội vàng đưa tay chạm vào môi mình thì bỗng nhiên phát hiện ra đôi môi anh đào nhỏ nhắn không biết từ lúc nào đã sưng lên rất to, hơn nữa ở khóe môi vẫn còn có cảm giác tê tê.
13 Tôi hiện tại đang vui mừng chuẩn bị chào đón ngày lễ Quốc Khánh đầu tiên kể từ khi chính mình được quay trở về quá khứ. Mở tivi lên xem, đâu đâu cũng đều chỉ thấy các tin tức liên quan đến vấn đề ngoại giao với Hong Kong, đại bộ phận dân chúng lúc bấy giờ ai nấy cũng đều cảm thấy rất hoang mang lo lắng, sợ rằng Trung Quốc sắp xảy ra chiến tranh.
14 Tôi rất ngại!Thật sự là vô cùng ngại!Có thể nói là phi thường ngại!!Trong lòng tôi lúc bấy giờ đang không ngừng điên cuồng hò hét. “… Như vậy a, vậy được rồi.
15 Hoàng hôn nặng nề buông xuống, tôi khập khiễng bước đi hướng về phía sân ga, tên nhóc thiếu thước tấc kia có vài lần chạy đến tỏ ý muốn giúp đỡ nhưng rốt cuộc đều bị tôi kiên quyết từ chối.
16 Sau ngày lễ Quốc Khánh hỗn loạn đó, tên nhóc thiếu thước tấc kia đương nhiên là phải vác theo gương mặt còn in rõ năm dấu tay mà đi học rồi. Vừa mới bước chân vào cửa lớp, trông thấy cảnh tượng này, thầy giáo chủ nhiệm quan tâm hỏi: “Mặt của em tại sao lại bị như vậy?”Hắn mặt không vẫn đổi sắc, nhanh chóng trả lời, “Do không cẩn thận cho nên bị vấp té.
17 Ngay khi kỳ nghỉ đông vừa mới bắt đầu, tôi đã liền nhân tiện nằm dài trên giường mà ngủ đông suốt cả mấy ngày hôm nay. Thái Hậu sau một vài lần cố gắng thúc giục tôi đi ra ngoài hóng gió rốt cuộc đành phải tuyên bố thất bại, đến cuối cùng, lão mẹ cũng không thể làm gì khác hơn là cứ mặc kệ tôi như vậy, mỗi ngày chỉ cần biết đến giờ ăn cơm mà tự mình thức dậy là tốt rồi.
18 Ngày mùa đông trời thường tối rất nhanh, ngay sau khi dùng xong bữa cơm trưa/ bữa cơm chiều ‘nổi gai óc’ kia, sắc trời cũng đã muốn dần dần tối sầm xuống.
19 Ngay sau khi học kỳ 2 chính thức khai giảng, tôi đã liền bắt đầu trốn tránh hắn. Tuy nói rằng chuyện tương lai không ai có thể đoán trước được, nhưng tôi đã từng dốc hết lòng mình mà yêu hắn một cách mù quáng, và kết quả là tự chuốc lấy 7 năm đau khổ [sau đó phải mất thêm 3 năm nữa tôi mới có thể hoàn toàn hồi phục lại tâm tình].
20 “Nhâm Kim Sanh. ”Hắn cúi đầu gọi tên của tôi. Tại sao lại phải gọi cả họ tên ra như vậy, muốn gọi hồn à? Lúc bấy giờ tôi bỗng nhiênbị rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, cho nên không thể làm gì khác hơn là đành phải đứng nguyên tại chỗ mà trừng mắt nhìn hắn mỗi lúc một gần.