1 Đêm tân hôn, hắn dẫn tình nhân về nhà. Khi cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, ngay lập tức bị hắn túm chặt lấy trói trên chiếc ghế cạnh giường.
- Khốn kiếp! Dịch Trần, giỏi thì thả tôi ra chứ tiểu nhân đê tiện như vậy không xứng đáng làm đàn ông!
- Có phải đàn ông hay không thì tôi sẽ cho cô thấy.
2 - Mỗi ngày cô chỉ được lên trần đúng 4 canh giờ. Mỗi canh giờ để phòng ngừa cô không trốn, hắc bạch vô thường sẽ đi theo giám sát cô.
Diêm vương vừa ghi sổ vừa đường hoàng nói.
3 Trên chiếc giường, hai tay ả tình nhân dính đầy máu. Vệt máu dài dần loang rộng ra trải khắp cả ga giường. Dịch Trần hốt hoảng chạy lại, gương mặt hết sức khó coi.
4 Cô vừa chửi Lưu đại nhân. Tin tức rất mau chóng lan nhanh đến tất cả mọi ngóc ngách của Địa phủ.
Nhưng điều kì lạ là Lưu đại nhân lại còn nhận cô làm quỷ hầu.
5 12 giờ đêm, cô theo Lưu nam thần đi bắt âm hồn.
Nơi đến đầu tiên chính là ngôi trường kì dị âm u đến đáng sợ. Nghe đồn, ở đây có một nữ sinh vì bị bạn trai phản bội mà đau lòng nhảy lầu tự vẫn.
6 Con ma nữ với cái miệng máu me kinh tởm giơ móng vuốt định bóp chặt cổ của cô.
Ngay lúc nguy cấp, bỗng đâu một luồn ánh mắt vụt tới. Bóng người áo vàng nhanh nhẹn từ đâu xuất hiện.
7 Huyết Quỷ ngàn năm vốn sinh ra từ hàng vạn máu của binh sĩ tử trận,sau đó tu luyện trở thành một thân bất phàm. Người không ra người, ma không ra ma.
Ánh mắt Huyết Quỷ một màu đỏ tươi trong suốt.
8 Từ âm hồn bây giờ được tái sinh, cô chính thức không quay lại địa phủ nữa mà bám theo tiểu mĩ thụ Nguyên Khải về nhà anh ta.
Lưu phán quan và Huyết Quỷ cũng biến mất.
9 Buổi tối hôm đó, sau khi ăn một bữa no nê ở nhà của Nguyên Khải, cô theo lão bà bà của anh ta lên gác căn phòng mà bà đã chuẩn bị riêng cho cô.
Quả đúng là lão bà bà có khác, chuẩn bị cái gì cũng chu đáo.
10 Cô đợi cho lão bà bà ngủ say rồi lợi dụng đêm khuya rủ Nguyên Khải đến nhà "chồng cũ" của cô.
Nguyên Khải từ phòng ngủ ngáp ngắn ngáp dài, sợ cô đi một mình nguy hiểm nên đành thở dài đi theo.
11 Miệng cô Ngừ tinh ngoác rộng lao tới phía cô, một tay nó giơ lên bóp chặt của của cô ép sát vào tường. Còn Nguyên Khải lại bị vây khốn bởi mấy âm hồn ma đói.
12 Mã Khắc mang một bộ dáng nữ nhân khiến cô cứ tưởng hắn ta là tỷ tỷ xinh đẹp. Điều này khiến Nguyên Khải bây giờ bị sốc nặng.
Dọn dẹp mớ hỗn độn xong, Lưu nam thần cùng hắc bạch vô thường trở về địa phủ.
13 Người xung quanh dẫn cô và Nguyên Khải tới nghĩa địa, nhưng ai nấy đều sợ hãi rồi lần lượt bỏ về.
Cô thở dài tìm một gốc cây to rồi ngồi xuống gốc cây.
14 Người xung quanh dẫn cô và Nguyên Khải tới nghĩa địa, nhưng ai nấy đều sợ hãi rồi lần lượt bỏ về.
Cô thở dài tìm một gốc cây to rồi ngồi xuống gốc cây.
15 Người xung quanh dẫn cô và Nguyên Khải tới nghĩa địa, nhưng ai nấy đều sợ hãi rồi lần lượt bỏ về.
Cô thở dài tìm một gốc cây to rồi ngồi xuống gốc cây.
16 Diêm vương đại nhân bảo cô trả lại phượng hoàng đơn? Có điên mới trả lại. . . khó khăn lắm cô mới sống được. . . giờ mà quay lại thành cái âm hồn bị đày đọa kia chắc cô điên lên mất.
17 Diêm vương đại nhân bảo cô trả lại phượng hoàng đơn? Có điên mới trả lại. . . khó khăn lắm cô mới sống được. . . giờ mà quay lại thành cái âm hồn bị đày đọa kia chắc cô điên lên mất.
18 Cố Thành vương gương mặt hằm hằm sát khí. Ông ta ở Địa phủ là người có công lớn nhất nhưng chưa bao giờ Diêm vương coi trọng ông ta. Đứa con gái bảo bối của ông ta đã khẩn khoản tha thiết cầu xin muốn được hầu hạ Diêm vương, mặc dù không cần danh phận.
19 - Ta muốn ngươi xé xác ả ta ra!
Uyển Nhu mỉm cười nhưng nụ cười đó đầy sự giả dối.
Quỷ hồn gầm gừ vài tiếng rồi biến mất. Uyển Nhu nhìn theo mà lắc đầu.
20 Diêm vương đại nhân buông cô ra. Khóe miệng vẫn còn dính máu. Tuy nhiên, vết thương trên cổ của cô không thấy đâu nữa. . . Mắt cô sáng rực, tay sờ sờ lên cổ nhẵn bóng.