1 Chị, em nói với chị cái này, em vừa quen bạn trai mới đó. Anh ta là người có tiền! Khi anh ta lái xe đến công ty để đón em, chị có biết em rất vui hay không.
2 “Thật vô dụng!”Đột nhiên, Vũ Tiệp nhìn thấy trên máy tính của Vũ Viên tin nhắn MSN đang không ngừng lóe sáng, vì vậy rất tò mò từ trên giường đứng dậy đi đến trước bàn máy vi tính nhấn con chuột, đánh ra một hàng chữ.
3 Vũ Tiệp biết rõ muốn nổi bật trong vạn đóa hoa hồng là cần trổ hết tài năng, đó là một việc vô cùng khó khăn, cô tự nhận mình rất xinh đẹp, vóc người cũng nóng bỏng, nhưng là…….
4 Vũ Viên biết mình vẫn thích Kaven. Nhưng cô cũng biết người mình thích chỉ là Kaven trong thế giới hư ảo, về phần Cù Bộ Ung chân thật, ngay từ lúc Vũ Tiệp nhìn thấy ảnh của anh, chính là của em ấy rồi.
5 Thầy Lâm, có chuyện gì không? Anh đứng ở bên cạnh tôi, tôi rất khó tập trung sửa bài thi…. . ”Chuyện của Vũ Tiệp làm cho cô lãng phí cả buổi tối, căn bản không có thời gian để cô sửa bài thi, cho nên chỉ có thể tận dụng thời gian khi không lên lớp để xử lý đống bài thi này.
6 Không thể để bạch mã hoàng tử dễ dàng chạy thoát đi như vậy. “Ai da! Cù tiên sinh, cháu xem con gái của bác thật không có một chút thẹn thùng, một lòng chỉ muốn gả cho cháu mà thôi, con gái của bác cái gì cũng không biết, sau này còn hy vọng……….
7 Cô tình nguyện gả ột người đàn ông không ưu tú như Cù Bộ Ung, cũng không muốn gả ột người tàn phế. “Làm sao em biết khi nào anh ta mới bình phục như cũ? Nếu như anh ta ngồi xe lăn cả đời, vậy em phải làm sao bây giờ?” Cô càng nghĩ càng tức giận.
8 Nhẹ nhàng cầm hành lý, Vũ Viên không biết sẽ ở nhà Cù Bộ Ung đến bao giờ, đứng ở lập trường của cô, cô thật hy vọng Cù Bộ Ung có thể hồi phục nhanh một chút, để cô có thể rời khỏi nơi này, rời khỏi nơi không thuộc về cô.
9 “Cô ngồi ở đây làm cái gì?” Sau khi ra khỏi phòng, nhà Cù Bộ Ung lắp một thang máy để cho anh dễ dàng đi lên đi xuống. Cửa thang máy vừa mở, anh gặp ngay Vũ Viên đang ngồi ở trên sofa trong phòng khách, nhìn tên một quyển sách đặt trên bàn, quyển sách này anh cũng có.
10 Mà còn lại Cù Bộ Ung tức giận vô cùng, di chuyển xe lăn đến phòng bếp xem trong tủ lạnh còn gì để ăn không. Vừa mở tủ lạnh ra, mặt của anh xanh đi một nửa.
11 Luôn bị Vũ Viên làm cho bẽ mặt, nhưng ngược lại làm cho Cù Bộ Ung thích đến gần cô. Sau khi xảy ra tai nạn xe cộ, đây là lần đầu tiên anh mở rèm cửa sổ, ánh mặt trời chiếu sáng cả phòng ngủ, làm cho cả căn phòng không còn thiếu không khí nữa.
12 Làm được rồi! Anh thật sự làm được rồi. Chưa đến nửa năm, anh đã có thể đứng lên được rồi. Nhìn mình từ từ đứng lên, cho dù chân của anh vẫn còn đau một chút nhưng cũng không đủ để ảnh hưởng đến quyết tâm đứng lên của anh.
13 Cù Bộ Ung nói không sai, đích xác đáng giá cho cô mong đợi!Lễ phục của cô kết hợp với bộ trang sức bằng kim cương, cô tin tưởng cho dù cô không phải là một cô gái xuất sắc, cũng có thể dễ dàng trở thành một người được chú ý đến.
14 Bây giờ thời tiết không tệ, có muốn tôi đi ra đình viện phơi nắng cùng với anh hay không?Trước kia Vũ Viên là loại người bình thường đi làm, cho nên tinh thần ban ngày luôn là rất tốt, so sánh với Vũ Tiệp là loại người “Dạ miêu” (thích hoạt động về ban đêm), buổi tối của cô ấy là hỗn loạn.
15 “Cái gì? Không tìm được giáo viên dạy thay, muốn tôi tạm thời giúp anh?”Nhận được điện thoại của thầy Lâm, Vũ Viên thật sự không muốn đi dạy thay, nhưng nghĩ lại lúc trước ở trường học cũng nhờ anh ta chăm sóc, bình thường cũng có rất nhiều chuyện làm phiền anh ta, vì vậy cũng chỉ có nhắm mắt đồng ý.
16 Lấy ra điện thoại di động, anh gọi điện thoại cho Úy Kính Thiên, “Kính Thiên, tớ là Bộ Ung. ”“Thế nào? Nghe tâm tình của cậu thật sự không tệ, tớ cho là cậu nên chôn ở trong chăn mà khóc thất thanh chứ, nhớ đến mùi vị bị phản bội.
17 Vũ Viên nằm ở trên giường, đôi tay nắm chặt níu lấy sợi tơ, trong đầu đều là tình cảnh mà cô chưa bao giờ nghĩ đến. Một đôi nam nữ ở trên giường hô mưa gọi gió là như thế nào đây? Cù Bộ Ung tốt bụng cho cô một lời khuyên, nói với cô chính là tối hôm nay, để cho cô có một chút thời gian chuẩn bị tâm lý.
18 Ha ha………. Vũ Tiệp thật sự không nghĩ tới mình lại may mắn đến như vậy, không mất bao nhiêu thời gian Cù Bộ Ung đã có thể đi làm lại rồi. Ở trên báo chí cô thấy tin tức này, liền lập tức quyết định phải thay đổi trở về với thân phận của cô.
19 “Không cần……. . Không cần………Không cần………” Vũ Tiệp liều mạng lắc đầu, chân cũng không ngừng đá, dùng sức một chút, cô đạp nặng xuống chỗ sinh mạng của Ba Ngọc Hiền.
20 T“Jessica, em cảm thấy cái này như thế nào?”Tay Cù Bộ Ung ôm bả vai của Vũ Viên, lấy ra một xấp văn kiện, “Đây là do anh thức trắng đêm làm, em cảm thấy anh làm cái này như thế nào?”Vốn là anh còn đang suy nghĩ, tại sao từ sau khi anh bị thương Vũ Tiệp đến chăm sóc cho anh, cử chỉ hành động của cô, cùng lúc trước tưởng như là hai người.