21 Đôi khi Vũ Viên suy nghĩ nếu quả thật có một ngày như thế, lúc Vũ Tiệp muốn đổi lại thân phận với cô, cô nên làm thế nào?Có phải cô nên ích kỷ nói một chữ “Không” rồi chiếm lấy Cù Bộ Ung?Đúng vậy.
22 Linh. . . . . . Linh Linh. . . . . . Linh Linh. . . . . . Chuông điện thoại dồn dập đánh thức giấc ngủ của Cù Bộ Ung, nhìn Vũ Viên nhắm mắt ngủ say, anh đưa tay giúp cô nhận điện thoại di động.
23 “Những ngày sống thoải mái hạnh phúc, cô đã quên mình chỉ là kẻ thế thân chứ không phải là Vũ Tiệp”. Hơn nữa cô còn không chủ động nói với Vũ Tiệp rằng thương thế của Cù Bộ Ung đã tốt lên, anh đã không cần ngồi xe lăn nữa, chẳng lẽ cô muốn độc chiếm anh rồi?“Tôi sao lại sinh ra đứa con gái ích kỷ như vậy chứ? Mày sao không nghĩ tới Vũ Tiệp hả?”Vũ Viên vừa mở cửa nhà, mẹ cô đã xông tới trước mặt mắng cô một trận.
24 Khóe môi Cù Bộ Ung nhếch lên nụ cười thản nhiên. Mới xa nhau một ngày thôi. . . . . . tính toán chi li thì vẫn chưa tới mười giờ, nhưng hiện tại trong đầu anh đều là bóng dáng của Vũ Viên, chưa tới năm giờ chiều, anh đã cầm cặp tài liệu tan ca sớm.
25 Vũ Ái định ở nhờ nhà đồng nghiệp, nhưng lại không biết mình sẽ ở bên ngoài ở bao lâu, vì vậy cô liền thuê một phòng để ở. Đang từ cuộc sống xa hoa giờ chuyển thành cuộc sống đơn giản, bình thản, mới đầu cô có chút không quen, cô cứ có cảm giác Cù Bộ Ung vẫn ở bên cạnh cô.
26 Vũ Viên cho là mình nghe lầm. Cô ngẩn người, miệng há thật lớn, không nói được nên lời. Anh. . . . . . Anh vừa gọi cô là gì?Anh gọi cô là Jessica sao?Chẳng lẽ anh đã biết? Không.