1 Khoảnh khắc Mục Táp nhìn thấy Tống Vực, cô cảm thấy người thật so với nhân vật cô được nghe qua những lời đồn đãi, không phải chỉ khác biệt một chút. Anh ta rất cao, là người đàn ông cao nhất Mục Táp từng gặp qua.
2 Từ khi nộp đơn xin thôi việc đến lúc được phê chuẩn phải mất hơn nửa tháng trời. Ngày hôm nay, cầm những vật dụng ra khỏi văn phòng có những lằn ô vuông được nối tiếp nhau, Mục Táp híp mắt nhìn ánh mặt trời treo trên đỉnh đầu.
3 Trước khi chính thức ra mắt người lớn của hai nhà, Mục Táp và Tống Vực quyết định hẹn hò một bữa. Hai người đi đến đường Nam Sơn dùng bữa ăn Nhật. Lúc ăn xong, Tống Vực thuận tiện hỏi Mục Táp có muốn đi xem phim không.
4 Chị dâu……Mục Táp khẽ khàng gật đầu. Cô sớm biết trưởng nam nhà họ Tống quanh năm suốt tháng phải sống chung với bệnh tật, đầu năm trước, anh ta đã qua đời khi bệnh trở nặng.
5 Buổi gặp mặt kết thúc, Tống Vực lái xe chở Mục Táp về. Dọc đường đi, tâm tình Mục Táp có chút khó tả, tựa hồ trút được gánh nặng, toàn thân được thả lỏng, tinh thần khoan khoái.
6 Sau khi về nước, Tống Vực không dọn về Tống gia, mà thuê phòng ở khách sạn năm sao ven hồ, sống tự do tự tại một mình. Vì thế, Mục Táp đúng hẹn nấu ăn cho anh, gói ghém cẩn thận rồi bỏ vào hộp giữ nhiệt, sau đó đón xe tới khách sạn.
7 Mục Táp bắt đầu nấu nhiều món ăn đa dạng hơn cho Tống Vực. Cô thường mua nhiều nguyên liệu tươi sống, đặc biệt là rau củ xanh tươi, hễ rãnh là thử nghiệm những món rang xào mới, còn dụng tâm mua quyển sách chuyên dạy nấu các món canh ngon bổ.
8 “Em nói có đúng không, Táp Táp. ” Tay anh ta vẫn đặt trên vai cô, dùng lực không nặng không nhẹ. Ánh mắt anh ta trầm tĩnh bao khắp khuôn mặt cô, như thể đang trần thuật một chuyện bình thường trong cuộc sống.
9 Bà Kiều Tuệ Tuệ làm điểm tâm ngọt cho bữa ăn khuya xong, đi tới cầu thang gọi hai chị em Mục Táp xuống ăn. Mục Táp cất di động, ra ngoài, đi ngang qua phòng Mục Kiều, nghe thấy giọng nói nũng nịu của em gái đang hờn dỗi với Cảnh Chí Sâm qua điện thoại:“Anh là đầu heo, đồ dê xồm, em không thèm kẹo que của anh đâu.
10 Xế chiều, Mục Táp và Tống Vực dùng bữa trong nhà hàng chuyên về thức ăn Hoài Dương. Khẩu vị của Mục Táp rất tốt, ăn liền ba cái bánh xoài. Ăn xong, hai người cùng nhau đi dạo, vừa đi vừa nói chuyện.
11 Càng gần hôn lễ, số lần hẹn hò của hai người càng tăng. Bởi công việc bận rộn, Tống Vực phải liên tục tăng ca nhiều ngày, mới được một ngày nghỉ hiếm hoi, thành thử việc hẹn hò đều nương theo thời gian của anh.
12 Khoảnh khắc Mục Táp nhìn thấy Tống Vực, vẻ mặt vốn căng thẳng đột nhiên thả lỏng. Cô thở phào nhẹ nhõm, lách qua người Cảnh Chí Sâm, hướng tới anh. Cảnh Chí Sâm nghe tiếng, ngoảnh mặt lại.
13 Mưa rơi tầm tã. Giọng nói Tống Vực không nặng không nhẹ, như thể lời đề nghị bình thường. Mục Táp thoáng đờ đẫn. Vài giây sau, cô cúi đầu, nghiêm túc xem xét lời đề nghị của anh.
14 Gần ngày cưới, Tống Vực chở Mục Táp đến salon tóc để làm tóc mới. Nơi này tập hợp phần đông các thợ tạo mẫu tóc nổi tiếng. Họ căn cứ vào đường nét khuôn mặt, khí chất và cá tính con người, nhằm tạo ra những kiểu tóc phù hợp nhất với khách hàng.
15 Tống Vực dắt tay Mục Táp, lần lượt đi từng bàn kính rượu. Bởi khách mời đa phần là người có ‘máu mặt’, có địa vị xã hội, nên hành vi của họ tương đối nghiêm trang lịch lãm.
16 Tống Vực véo yêu khuôn mặt vợ, hỏi:“Em đói chưa?”“Rồi ạ. ”“Để anh gọi bữa sáng. ”Bữa sáng của khách sạn khá thịnh soạn, khẩu vị Mục Táp rất tốt, nên ăn rất được.
17 Quà tặng của Cảnh Chí Sâm là lọ nước hoa có giá cả bình thường. Xem ra…anh ta đã suy tính cẩn trọng, tránh tạo áp lực và gánh nặng cho người nhận. Lúc còn làm việc ở Duy Cách, Cảnh Chí Sâm vẫn thường tặng quà sinh nhật cho Mục Táp.
18 Lúc Tống Vực về Tống gia, sắc mặt bà Tống đã bớt tái xanh, nhưng vẫn mệt mỏi nằm trên giường, toàn thân không chút khí lực. Vừa nãy bác sĩ riêng của gia đình đã khám sơ qua, chẩn đoán có nhiều nguyên nhân dẫn tới việc bà đột ngột ngất xỉu, cần đi bệnh viện làm kiểm tra toàn diện, tìm ra nguyên nhân chính xác nhất, song bà Tống lại nhất quyết không đồng ý.
19 Bác sĩ chẩn đoán bà Tống bị xuất huyết não, sau khi trải qua đợt trị liệu, bệnh tình tạm thời được khống chế. Mọi người dần an tâm hơn. Bà Tống không quen nằm viện.
20 Mục Kiều sẩy thai trong tình trạng chẳng hề hay biết bản thân đang mang thai, hằng ngày vẫn vô tư diện giày cao gót đi làm. Ngày đó, Mục Kiều dùng thang máy chuyển tài liệu xuống tầng trệt.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 50