1 Trầm Bắc Khương đẩy cửa phòng bước vào, bên trong có ba người. Trầm Minh Hạo ngồi đối diện thấy anh bèn đứng dậy, người phụ nữ ngồi quay lưng với anh cũng nhanh chóng xoay người lại.
2 Hạ Tinh tức giận nhìn Giản Lạc "Cậu nói Xuân Thành là nơi thuần khiết, thuần khiết là gì cậu có hiểu không hả Lạc Lạc, cậu hại chết bảo bối nhà tớ rồi!!"
Giản Lạc chu chu môi kéo vạt áo Hạ Tinh, cô bạn nũng nịu "Tinh Tinh, tớ không phải là thích A Minh mới lôi cậu đi cùng cho đỡ ngại sao, hơn nữa tớ cũng đâu biết Xuân Thành lại là hội sở sang trọng như vậy chứ, bình thường A Minh giản giản dị dị nào ngờ lại là thiếu gia giàu có, làm sao mà tớ biết được nơi này lại ồn ào thế này chứ, tớ cũng rất sợ nha nha.
3 Ván bài của hai lão đại Nhị Trung và Lục Trung đang dần đến hồi kết, đám người xung quanh gần như nín thở theo dõi. Không gian yên lặng, trong không khí còn nhè nhẹ tiếng hít thở hồi hộp bị đè nén, sự im lặng gay cấn ấy đột ngột bị một tiếng chửi rống ở sảnh trung tâm kèm theo tiếng thủy tinh vỡ tan cắt ngang.
4 Trầm Bắc Khương hỏi nhân viên phục vụ tối nay có khách nào tổ chức tiệc sinh nhật hay không, nhân viên phục vụ gật đầu rồi báo lại số phòng cho hai người họ.
5 Trầm Bắc Khương và Tương Tình đi bộ ra bến xe bus, anh chân dài, cô gần như phải chạy bước nhỏ mới theo kịp anh. Sáng sớm không khí trong lành, nắng mai xuyên qua kẽ lá, để lại những đốm sáng loang lổ trên mặt đường.
6 Các bạn học trong lớp trở nên sôi nổi vì cô bạn mới chuyển tới, tiếng thì thầm xào xạc vang lên bên dưới
"Cậu ấy xinh thật đấy, xinh hơn cả học tỷ Diêu Hân Hân khối trên nữa"
"Có thật là bằng tuổi bọn mình không thế, nhìn cậu ấy nhỏ quá"
"Cậu ấy chuyển từ bên Nhất Trung sang đây đúng không, thế chắc là học giỏi lắm đấy"
.
7 Hứa Tề Dương thật sự nhìn không nổi nữa, cậu ta vỗ vai Cung Khương
"Khương ca à, chúng ta ra ngoài một chút đi. "
Cung Khương quay lại trạng thái mặt than, hất tay Hứa Tề Dương ra nhưng sau đó cũng đứng lên, Ôn Thịnh Đình ngay lập tức đi theo sau, trước khi đi còn nhìn Tương Tình cười cười đầy ẩn ý khiến cô thộn mặt không hiểu gì hết.
8 Trạm Hằng để đồ ăn xuống bàn, kéo ghế ngồi đối diện Trầm Bắc Khương, che khuất hình ảnh phía sau. Trầm Bắc Khương cụp mắt, vừa rồi có chút xúc động muốn lao qua bên đó, bây giờ bình tĩnh lại, anh thầm cười nhạo mình, qua đó rồi sao, nói gì đây? Lấy tư cách gì mà nói? Anh trai kế à? Trạm Hằng rõ ràng nhận ra cảm xúc có chút âm trầm của Trầm Bắc Khương, cậu ta nhíu mày vẻ hoài nghi, tay huých Trầm Bắc Khương
"Bắc ca, anh không vui lắm thì phải?"
Trầm Bắc Khương im lặng không nói gì, giơ đũa gắp một miếng đậu, vị mặn vào miệng chả hiểu sao lại chua lạ thường, anh cau mày lạnh lùng nói:
"Lần sau không quay lại đây nữa"
"Không hợp khẩu vị à? Em thấy khá ngon đấy chứ" Nói vậy nhưng Trạm Hằng cũng biết, Trầm Bắc Khương nói vậy thì tức là anh sẽ không bao giờ quay lại đây nữa, cậu ta lại thấy đồ ăn ở đây khá ngon miệng, lần sau chắc đi với đám đàn em vậy.
9 Hạ Tinh giữa giờ phải về vì nhà có việc bận nên lớp học chỉ còn lại mình Tương Tình. Sau khi cô Phương dặn dò Tương Tình nhớ khóa cửa phòng học thì về trước.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh
Số chương: 30