221 Lúc Trương Đại Thiểu đi tới trước mặt Áp Tử, hai chân Áp Tử run run, đầu đổ đầy mồ hôi, trong ánh mắt ngoài kích động ra còn có sợ hãi. - Mười đại khổ hình của mày, tao không thích.
222 Đợi cho nhóm mấy lão đại rời đi xong Thành Hổ mới nhịn không được cười ha hả, vỗ bả vai Trương Đại Thiểu nói:- Người anh em, cậu được đấy, lợi hại! Lão cáo già Sài Khoa Phu kia, người ta chỉ vào mũi mắng mắt cũng không chớp một cái vậy mà lại bị cậu chọc cho thành như vậy!Lúc này tiểu Mã cũng nhiệt tình nhìn Trương Đại Thiểu, cười hắc hắc nói:- Anh Trương, anh thật lợi hại.
223 - Các vị, các vị!Lúc mọi người đang tranh cãi ầm ĩ, Sài Khoa Phu lông ngực đầy người bỗng nhiên lên tiếng, hắn là người Nga thân thể cao lớn, mới đứng lên liền giống như một cây cột điện được thình lình dựng lên.
224 Từ khi nào mà Sài Khoa Phu lại bị người ta chỉ vào mũi mắng như vậy, tức giận đến mức cả người run lên, chiếc ghế trúc đang ngồi cũng răng rắc một tiếng, gãy vụn.
225 Bị mọi người đồng thanh quát lớn thì Bát Minh Hoàng đành hậm hực ngậm miệng lại, không phải hắn nhận thấy mình ngu xuẩn mà hắn biết được rằng nếu mình còn không biết tốt xấu thì sẽ bị các vị lão đại ở đây ột trận nên thân.
226 Rất nhanh mọi người đi tới đình, đình rất lớn, chừng vài trăm mét vuông, vừa đủ để tiến hành các cuộc tỷ thí. Xung quanh đình để một ít ghế để mọi người ngồi nghỉ, lúc này các vị lão đại đã an vị trên ghế, tạo thành một vòng tròn xung quanh đình, đợt tỷ thí này khiến các vị lão đại rất hứng thú.
227 Tứ Ngũ Lục Lang này làm cho Trương Đại Thiểu không có hứng thú nói chuyện, vốn không muốn ngược đãi hắn nhưng giờ phải khác thôi. - Này người Nhật kia, đến đây đi, lần này tao sẽ không né nữa.