21
Ngày hôm sau.
Anh Thiên Ngạo nhớ tới sự tình phát sinh tối hôm qua trong phòng Hàn Tử Hằng.
Hắn, Anh Thiên Ngạo, là một người có giới tuyến rõ ràng, hắn muốn, nhất định phải được, về phần y, ai cũng không thể loạn chạm.
22
Anh Mị Sí bây giờ đã nhận ra Hàn Tử Hằng quái dị, hơn nữa Hàn Tử Hằng lại không ngồi xuống, hắn lập tức liên tưởng tới. . .
“Hàn Tử Hằng. . . Sẽ không phải anh.
23 Hoàng Khai cũng không có đối y làm ra chuyện gì quá mức, điều này làm y nhớ tới ngày đầu tiên tới đây, Hoàng Khai nói qua những lời kia. Cho nên y hỏi lại Hoàng Khai một lần, nếu y đem toàn bộ bản thân đưa cho hắn, hắn có tài cán gì giúp Anh Bang tới trình độ nào?.
24
“Hoàng Khai, ngài đối đãi Hàn Tử Hằng như vậy?!” Anh Thiên Ngạo giận dữ hỏi hắn.
“Tôi đối đãi hắn thế nào hình như không quan hệ với cậu, nếu đã đưa hắn cho tôi, tôi muốn sử dụng hẳn thế nào là chuyện của tôi.
25 Anh Thiên Ngạo cùng Hàn Tử Hằng Thật không ngờ Hoàng Khai nói muốn giúp bọn họ là thật, thẳng đến khi có người lần lượt bắt đầu tới cửa Anh gia bái phỏng, bọn họ mới biết Hoàng Khai là thật sự giúp, hơn nữa giúp bọn hắn tìm đến không ít nhân sĩ hữu lực.
26
Anh Thiên Ngạo sớm từng bước từ sau lưng ôm lấy y.
“Anh Thiên Ngạo, tôi thấy cậu nên bình tĩnh một chút. ” Hàn Tử Hằng sợ hãi, lưng dán vào nhau là thế nào?
“Bình tĩnh không được, phải lập tức làm.
27 Hàn Tử Hằng bắt đầu gia tăng tốc độ phun ra nuốt vào, bất quá y cảm thấy Anh Thiên Ngạo nhẫn lại khá giỏi, rõ ràng ở trong miệng y đã cương như vậy, lớn như vậy, lại còn chưa phát tiết, y là vì muốn xem hắn sớm tiết mới ra sức giúp hắn lộng a, mà bây giờ miệng y đã mau bị đau muốn chết, Anh Thiên Ngạo còn chưa muốn bắn.
28
Kết thúc màn kích tình trong dục thất, Hàn Tử Hằng trở lại trong phòng.
Vốn muốn ngủ một giấc, nhưng y càng nằm lại càng ngủ không được, còn suy nghĩ loạn cả lên, không biết vì sao, ở trong đầu y lại hiện lên lời nói kia của Hoàng Khai.
29 Hắn nằm mơ cũng không ngờ, Anh Thiên Ngạo căn bản không xem hắn để vào mắt, hoàn toàn không để ý tới thỉnh cầu của hắn, thậm chí hắn cúi đầu van xin Anh Thiên Ngạo vẫn bất vi sở động, ở ngày đầu tiên Anh Thiên Ngạo tiếp nhận chức vụ, liền tuyên bố hắn phải về hưu, đem hắn trục xuất khỏi Anh bang.
30
“Tôi cũng nghĩ như vậy. ” Anh Thiên Ngạo tán thành quan điểm.
“Vậy chúng ta nhanh đi tìm Hứa Kính Quốc đi. ” Anh Mị Sí hy vọng có thể lập tức khởi hành đi tìm người, hắn thực lo lắng cho sự an nguy của Anh Lạc Ngưng.
31 Mỗi lần nhìn Anh Thiên Ngạo vì chuyện Anh Lạc Ngưng liền biến thành như vậy, y đều cảm thấy y thực uất ức, cái tên Anh Thiên Ngạo cuồng ngạo kia tiêu thất, biến thành một người bình thường.
32
Hàn Tử Hằng gõ gõ cửa, bên trong cánh cửa không có truyền ra tiếng đáp lại, nhưng y biết Anh Thiên Ngạo ở bên trong, liền trực tiếp mở cửa đi vào.
Người Hàn Tử Hằng có vài chỗ bị thương, là do vừa bị Anh Mị Sí đánh.
33 Hàn Tử Hằng hiện rất cao hứng vì rốt cục đã có thể chờ tới ngày Hứa Kính Quốc phải ngả bài, không còn trở ngại nào có thể cản trở bọn họ tiêu diệt hắn.
34
Anh Lạc Ngưng rốt cục về với Anh gia, cả nhà trên dưới đều vui mừng khôn xiết.
Trừ bỏ Anh Thiên Ngạo, cùng với Hàn Tử Hằng.
Hàn Tử Hằng quỳ gối trước mặt Anh Thiên Ngạo, vì lý do Anh Lạc Ngưng thiếu chút nữa đã bị cường bạo, không nói gì, đợi Anh Thiên Ngạo nổi bão.
35
Sắc mặt Anh Thiên Ngạo hiện tại rất lúng túng.
Trong khoảng thời gian này hắn nhận được không ít mời, đi mười lần có chín lần đều là muốn giới thiệu nữ nhân (chất nữ linh tinh) cho hắn, khiến cho hắn thực tức giận.
36
“Lưu tiểu thư, tôi đưa cô về đi. ” Anh Thiên Ngạo nói.
“Vì sao? Là tôi làm được không tốt sao?” Lưu Y Nhân không ngờ tới Anh Thiên Ngạo mở miệng chính là muốn đưa nàng về, nàng nhớ rõ ba ba vẫn nói nàng phải hảo bắt lấy Anh Thiên Ngạo, cho nên hôm nay nàng còn riêng đến cừa hàng làm tóc mới tới muộn, không ngờ vừa mới đến lại bị đưa về?
“Không, cô hiểu lầm, cô tốt lắm.
37
“Lưu tiểu thư, tôi biết điều này thực khó nói, nhưng cô vẫn nên buông tha, không cần vì đại thiếu gia mà hy sinh. . . ” Hàn Tử Hằng nghĩ, nếu không bức lui ngươi thì cũng kỳ quái đi? Có nữ nhân nào sẽ muốn đem bản thân biến thành như vậy? Hơn nữa thân hình Lưu Y Nhân rất được, còn cần cải tạo?
“Không phải là anh đang nháo Y Nhân chứ? Điều này nghe thật sự rất vớ vẩn!” Lưu Y Nhân càng nghĩ càng cảm thấy không có khả năng, nhất định là y cố ý lừa mình.
38
“Đại ca. . . Có thể đem Dạ Sắc giao cho em không?” Anh Lạc Ngưng mở miệng, xung phong nhận việc nói muốn tiếp quản Dạ Sắc.
“Điều này không thể? Anh không cho phép!” Anh Mị Sí nói đầu đầu tiên.
39
Anh Lạc Ngưng tiếp quản Dạ Sắc cũng đã qua một tháng.
Hôm nay, Hàn Tử Hằng vì cảm thấy tâm tình phiền toái, đột nhiên rất muốn đi uống rượu, cũng muốn tìm ai đó bồi, thế là tới Dạ Sắc, dù sao nơi đó mặc kệ là rượu hay mỹ nhân đều có rất nhiều.
40
Kỳ thật, Anh Thiên Ngạo cũng không muốn nghe y nói như thế, hắn thực tức giận khi Hàn Tử Hằng không vì bản thân biện giải.
Tại sao người này luôn như vậy? Có người buộc y đem tất cả ủy khuất nuốt vào trong bụng nuốt sao?
“Cậu đánh đi, tôi sẽ không đánh trả.