1 CHƯƠNG 1,
“Ê, biết tôi là ai không?” Hoàng Siêu nhận cuộc gọi, nam nhân không rõ thân phận đầu bên điện thoại nói một câu như vậy.
“Không biết. ” Hoàng Siêu thẳng thắn lưu loát trả lời.
2 CHƯƠNG 2,
Đối phương sửng sốt, lập tức có chút không được tự nhiên lắm, nói: “Anh… Anh lại nghĩ lại đi…?”
“Hả? Sai sao?” Hoàng Siêu giả ngu, y lập tức thay đổi một cái biệt hiệu nữa, “Như vậy là… Hói đầu…?”
Trong phòng làm việc của cục cảnh sát đã cười đến mức đổ ngả đổ nghiêng, có người vỗ lưng Hoàng Siêu, nói y không biết cái biệt hiệu nào bình thường chút sao.
3 CHƯƠNG 3,
Uông Dương, học sinh năm 2 khoa công trình thổ mộc TJ, nhà ở trên đường XX, nhưng bây giờ đang trọ ở ký túc xá trường học, phòng 321 nhà số 5 khu XX.
4 CHƯƠNG 4,
Đó là một nam sinh lớn lên cực kỳ láu cá, con mắt vừa tròn vừa to, lông mày không dày cũng không thưa, thế nhưng góc độ khá phẳng phiu, chỉ cần đầu mày hơi nhíu lên trên một chút, là có thể tạo thành góc độ của một tên hề, lại phối với chiếc cằm gầy gầy của hắn, Hoàng Siêu cảm thấy trên khuôn mặt lập tức hiện lên bốn chữ to đùng ─── “Người gọi điện thoại”.
5 CHƯƠNG 5,
Trên xe, Hoàng Siêu lấy di động ra, báo ra một số di động, sau đó nói: “Số này là của cậu chứ?”
Uông Dương không bằng lòng lắm, gật đầu: “Hoàng cảnh quan, anh từ đâu có số của tôi vậy…?”
Hoàng Siêu quan sát vẻ mặt của Uông Dương, cảm thấy trong nét mặt ấy cũng không nhìn thấy chột dạ hay cái gì đó tương tự, Hoàng Siêu suy ngẫm một chút, nói thẳng ra ý đồ đến đây.
6 CHƯƠNG 6,
Chạng vạng ngày thứ ba sau khi chuyện thuyết giáo xảy ra, Hoàng Siêu lại nhận được một cuộc điện thoại từ Uông Dương.
“Hoàng Sir, tôi là Uông Dương lần trước được cảm thụ sâu sắc sự giáo dục của anh, ở đại học chúng tôi có xảy ra một vụ án liên hoàn trộm cắp trong phòng ngủ nữ, có thể tìm anh báo án không?” Uông Dương đi thẳng vào vấn đề, không đợi Hoàng Siêu phản ứng gì đã báo rõ là ai, hắn nói rõ ý muốn tại sao gọi điện đến.
7 CHƯƠNG 7,
Nếu đã tới đại học TJ, Hoàng Siêu giờ mà trở lại, sẽ cực mất mặt, y cũng kiên trì triển khai điều tra.
Hôm nay Hoàng Siêu mặc quần áo bình thường, giải thích với dì trông cửa ký túc thân phận cảnh sát của mình, mục đích muốn vào khu ký túc xá nữ đầu tiên chính là một chuyện khiến y khó chịu vô cùng, y đi qua đi lại ở hàng hiên phòng ngủ, dẫn tới cái lườm nguýt của các nữ sinh không rõ chân tướng, càng khiến Hoàng Siêu, một cảnh sát mới vào nghe đau đầu không thôi.
8 CHƯƠNG 8,
Ngày đó bị Uông Dương chơi một cú, Hoàng Siêu không nổi giận, một là y không có cách gì tốt để chỉnh tên kia, hai là y nhận được điện thoại khẩn cấp của Kỷ đội trưởng, gọi y về đội.
9 CHƯƠNG 9,
Ba mươi phút lái xe, đã bị Hoàng Siêu cấp tốc dồn xuống trong mười lăm phút đồng hồ.
Xa xa đã thấy khu ký túc có một đám khói xám bay lên, xe cứu hỏa cảnh sát và đoàn người vây xem đã bao vây khu ký túc xa đến ba tầng ngoài ba tầng trong, biết chuyện lớn đã xảy ra, lần này Uông Dương không có gạt người!
Hoàng Siêu đẩy đám người ra vọt thẳng tới nhà bên cạnh ký túc xá đang bốc khói đen, quả nhiên là khu ký túc của Uông Dương, mà nơi cháy mạnh nhất tuy không phải phòng ngủ của Uông Dương, nhưng gian phòng này rõ ràng đã bị lửa lan đến! Uông Dương rất có khả năng bị lửa lớn vây khốn rồi!
Mặc dù nhân viên phòng cháy chữa cháy càng không ngừng nỗ lực phun cột nước về phía phòng ngủ, thế nhưng thế lửa chậm chạp không thể khống chế hết được, mấy gian phòng bị lửa bốc mạnh nhất vẫn đang thoát ra vô số ngọn lửa trí mạng.
10 CHƯƠNG 10,
Hoàng Siêu bò từ một khung cửa sổ phía sau ký túc xá vào, lửa chỗ ấy không lớn, thế nhưng trong nháy mắt y bám vào bệ cửa sổ, Hoàng Siêu đã cảm thấy một trận tuyệt vọng.
11 CHƯƠNG 11,
Người này TMD nặng chết được nặng chết được… Hoàng Siêu chạy được vài bước thì có cảm giác trượt dần, y sống chết túm lấy, thật vất vả đưa Uông Dương tới trước cửa sổ, suýt bị khói xông sặc không nói, mắt còn cay xè đau chảy nước mắt!
“Chỗ này có người ───!!! Mau tới cứu mạng ───!!!” Hoàng Siêu la lên với người ở bên dưới.
12 CHƯƠNG 12,
Lúc lửa cháy, Uông Dương đang tắm, tiếng nước xa xa át đi tiếng người ầm ĩ bên ngoài, khiến hắn không chú ý tới tình huống cháy nhà, thẳng đến khi khói đặc bắt đầu xông vào phòng tắm, hắn mới vội vội vàng vàng mặc quần áo lao ra ngoài.
13 CHƯƠNG 13,
Vào giờ tan tầm một ngày nọ, Hoàng Siêu bước đi tựa như đang mộng du, lấy vẻ mặt ‘tôi muốn ngủ’ đi bộ về nhà, công việc cả ngày hôm nay khiến hắn mệt chết được, hận không thể bước một cái ra khỏi cục cảnh sát, bước tiếp theo là có thể về đến cửa nhà rồi.
14 CHƯƠNG 14,
Thấy bàn cơm trước mắt bị làm hại thành đen thủi đen thui, tỏa ra thứ mùi khả nghi, đồ ăn lấp lánh dầu mỡ bóng loáng, Hoàng Siêu không có chút thèm ăn nào.
15 CHƯƠNG 15,
Tên gọi ‘anh Siêu’ này thốt ra khiến Hoàng Siêu rất là hưởng thụ, so với ‘Hoàng Sắc’ kia thì êm tai hơn nhiều, có chút cảm giác anh hùng khí khái nữa, lại ngửi mùi thơm cơm nước trên bàn, Hoàng Siêu cái tên tùy tiện này nhất thời bớt giận hơn nửa.
16 CHƯƠNG 16,
Hoàng Siêu thoải mái ghé vào trên giường, Uông Dương thì ngồi bên cạnh y, xoay nửa người trên dưới chín mươi độ bóp vai cho Hoàng Siêu.
Tư thế này chẳng thuận tiện chút nào, góc độ phần eo xoay ngang không thoải mái gì cả, khiến cho Uông Dương mới bóp được vài cái đã thấy cả người đau nhức rồi, hắn bình thường đều là ngồi trên đùi cha hắn xoa xoa bóp bóp, thế nhưng không có chỉ thị của Hoàng Siêu, Uông Dương không dám tùy tiện bò lên trên giường y, lại càng không dám tùy tiện ngồi lên chân Hoàng Siêu.
17 CHƯƠNG 17,
Hai cái đùi của Hoàng Siêu rất rắn chắc, dù là bắp đùi hay cẳng chân, so với bắp đùi và cẳng chân của cha Uông Dương mà bình thường hắn vẫn xoa nắn còn rắn chắc hơn gấp bội, cảm giác nặn cũng khá tốt, rất có tính co dãn.
18 CHƯƠNG 18,
“Cậu sao lại thế nữa rồi?” Vốn tưởng rằng tiểu quỷ sáng sớm đã trở lại trường đi học rồi, cái gọi là báo ân kia cũng đã kết thúc, thế nhưng sau giờ tan tầm ngày hôm sau, Hoàng Siêu về nhà thì phát hiện Uông Dương lại trực tiếp ngồi xổm ở cửa nhà y.
19 CHƯƠNG 19,
Đêm đó Uông Dương lại trải qua ở nhà Hoàng Siêu, sau đó lại đương nhiên thay Hoàng Siêu xoa bóp rồi.
Đây cũng không phải là lời do Uông Dương ý đồ đen tối nói ra, mà là do Hoàng Siêu chủ động yêu cầu.
20 CHƯƠNG 20,
Gần đây Hoàng Siêu phát giác trên thân thể y có những vết tim tím không rõ lai lịch, những vết này có cái ở trên vai, có cái thì ở trên lưng.