Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tuyệt Ái Nô Phi

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 168
Cập nhật cuối: 10 năm trước
“Nô nhi, lại đây…” Bên ao hơi nước mù mịt, hắn tà mị thấp giọng khẽ gọi nàng. Nàng chật vật đi tới giúp hắn thay y phục, mắt nhắm lại không dám nhìn thẳng.

Danh sách chương Tuyệt Ái Nô Phi


Chương 101: Ngươi Cần Ta

101 Ngươi cần taThanh kiếm lạnh như băng, lúc hắn nói xong một chữ cuối cùng thì rời khỏi ngực Phong Dực!Ánh nến bập bùng, thanh kiếm màu u lam đột nhiên cắm trở về vỏ kiếm, trong nháy mắt hắn hoàn toàn không có phản ứng, nam tử tuấn mỹ đến mức tà mị tột cùng kia tự nhiên cuốn ra khỏi cửa giống như một trận gió! Cơn lo lắng dày đặc nổi lên trong yết hầu, cũng chưa kịp nói nửa chữ, Phong Dực chỉ có thể nhìn ván cửa mỏng manh kia bị lực đạo khi hắn lao ra mà vẫn còn rung rung, hàng mày tuấn khí bắt đầu nhướng lên…**************Vương phủ rộng lớn như vậy, chung quanh đều là sự xa hoa băng lạnh.


Loading...

Chương 102: Ta Giúp Nàng.

102 Ta giúp nàng. Một tiếng kêu rời rạc nho nhỏ tràn ra khỏi bờ môi, Lạc Cơ Nhi quay đầu đi, tránh hơi thở nóng rực của hắn phả tới, thân thể trở nên căng cứng.


Chương 103: Không Rành Thế Sự

103 Trong đêm đen, nàng nhìn đôi mắt thâm sâu lại nóng rực trên đỉnh đầu kia, hung hăng cắn môi dưới. Tất cả đau đớn ở bụng, ùn ùn kéo trở về…Mặc Uyên nhíu mày, nhìn nàng ưm nhẹ một tiếng, bởi vì đau đớn mà bắt đầu hô hấp không ổn định…“Ô…” Môi bỗng nhiên bị hôn, cả người rơi vào vòng ấm áp, bàn tay trên bụng bắt đầu ôn nhu xoa, lực đạo mang theo an ủi, dần dần xua tan đau đớn.


Chương 104: Ra Tay

104 Ra taySau bụi hoa rậm rạp, thân ảnh đế vương uy nghiêm mà bất dung xâm phạm. (*không dung thứ cho bất cứ sự xâm phạm nào)Mà bên cạnh hắn, Liên đại nhân, râu mép hoa râm, sắc mặt nghiêm trọng, khom người thật thấp, “Hoàng Thượng không nên hiểu lầm, thần… tuyệt không có cái ý tứ kia…”“Vậy ý của Liên ái khanh, là gì?” Gương mặt mang vài phần ý cười thâm thúy, Mặc Húc tới gần ông ta, hơi cúi người xuống.


Chương 105: Ta Đổi Chủ Ý

105 Ta đổi chủ ýCa nhi dựng thẳng lưng, lòng bàn tay bỗng chốc tràn đầy mồ hôi lạnh. Bất đắc dĩ xoay người, cúi đầu thấp giọng trả lời: “Khởi bẩm hoàng thượng, nô tỳ là Ca nhi, hầu hạ Uyển phi nương nương ở Tích Uyển cung…”Uyển nhi…Suy tư nửa ngày, lại đem ánh mắt nhìn về phía nàng ta, Mặc Húc chậm rãi bước thong thả vài bước, đôi mắt thâm sâu đen như mực chăm chú nhìn Ca nhi: “Nói cho Trẫm, ngươi đã nghe được điều gì?”Ca nhi chân đã muốn nhũn ra, từ nhỏ lớn lên trong cung, đối với việc lớn nhỏ trong cung, tránh được thì nên tránh, không muốn đụng phải một củ khoai lang phỏng tay như thế này (* ám chỉ chuyện khó giải quyết)…“Không liên quan tới nàng ta, là ta…” MặcKỳ biện giải.


Chương 106: Phía Tây Vương Phủ

106 Trong đôi mắt đế vương kia, tràn đầy quan tâm thân thiết. Khoảng cách gần như thế, khiến thiếu niên kia hơi chút nhíu mày, phát hiện một chút khác thường.


Chương 107: Cưỡng Ép.

107 Hít vào một ngụm khí lạnh, Lạc Cơ Nhi sợ tới mức lui về phía sau, chậu hoa ôm trong tay cũng bỗng nhiên buông lỏng, rơi thẳng xuống mặt đất!“Rầm ——!” Bồn sứ rơi xuống đất, không hề bất ngờ dã liền vỡ thành mảnh nhỏ, ngay sau đó truyền đến một tiếng kêu đau đớn, Mặc Húc nhíu mày, cảm giác được chậu hoa bên cạnh vừa vặn rơi vào giữa giày đen của hắn, đau đớn bỗng chốc truyền lên từ mắt cá chân…Lạc Cơ Nhi sợ tới mức không động đậy, nhìn chậu hoa kia bị chính mình đánh rơi chia năm xẻ bảy, lại nhìn vị đế vương đang cau mày kia, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.


Chương 108: Mệnh Lệnh  Của Vương Phi

108 Mệnh lệnh của Vương phi“Rầm ——! “Cổ tay bị hắn kéo lấy, lòng bàn tay buông lỏng, chậu hoa kia liền rơi xuống, vỡ tan trên mặt đất. Lạc Cơ Nhi khẽ nhíu mày, hình như đây là lần thứ hai nàng lại đánh vỡ chậu hoa.


Chương 109: Ở Lại Hỉ Phòng

109 Ở lại hỉ phòngHỉ nương chợt giật mình, một lúc lâu sau mới hoàn hồn lại, vội gật đầu không ngừng: “Đúng, đúng…”Mấy người tiểu nô lúc này đang kinh ngạc cũng vừa bừng tỉnh ra, lấy tay kéo lấy làn váy, tất cả đều quỳ xuống: “Nô tỳ tham kiến Vương phi…”Thanh âm yếu ớt, lộn xộn, trong nháy mắt cả hỉ phòng xao động, mấy người xung quanh hết thảy đều quỳ xuống, Lạc Cơ Nhi hơi nhíu mày, ánh mắt trong suốt liếc nhìn Uất Trì Tuyết, đã thấy nàng ta đang mỉm cười dịu dàng mà trong mắt tràn đầy khiêu khích.


Chương 110: Đông Người Náo Nhiệt

110 Đông người náo nhiệt“Về trước đi. ” Một giọng nói trầm thấp băng lạnh, vang lên trong hỉ phòng. Lạc Cơ Nhi ngẩng đầu, chống lại đôi mắt thâm sâu như hồ nước của nam tử kia, hình như không thấy được sự xấu hổ của Uất Trì Tuyết kia, chỉ còn cách ngăn lại sự hồ đồ của nàng.


Chương 111: Mị Dược Phát Tác

111 Mị dược phát tácHỗn đản! Hạ lưu! Mặc Uyên chết tiệt! ! !Ở trong lòng đau đớn mắng vô số tiếng, Uất Trì Tuyết mấy lần cắn phá môi, dùng cặp mắt bốc hỏa nhìn chằm chằm tên nam tử tà mị tột cùng kia.


Chương 112: Không Được Làm Nàng Bị Thương

112 “Đủ rồi!” Thừa lúc hắn lơi lỏng, Lạc Cơ Nhi hung hăn thoát ra khỏi vòng tay ôm ấp của hắn, đôi mắt ứa lệ gắt gao theo dõi hắn. “ Ta không phải là kỹ nữ, không phải lúc nào ngươi cần, ta liền phải thỏa mãn ngươi! Uyển nghệ quán có cả đống nữ nhân đang chờ người sủng hạnh, người tìm ai cũng được, nhưng đừng đụng đến ta!”Trên môi cảm giác có vị máu tanh rỉ ra, nữ tử xinh đẹp lại đột nhiên rời khỏi lòng mình, làm Mặc Uyên đột nhiên thanh tỉnh!Trái tim cảm thấy xót xa đau đớn, thì ra, ta đã làm nàng tổn thương sâu sắc đến vậy.


Chương 113: Giam Lỏng

113 Giam lỏng“Lạc Nhi! ” Một tiếng rống giận dữ lo lắng, từ phía sau truyền đến!Trong nháy mắt ngã xuống, Lạc Cơ Nhi chỉ cảm thấy một trận gió chớp nhoáng bay qua, cả người nhanh chóng bị ôm lấy, máu từ vết thương ở cẳng chân tràn ra, thấm ướt váy, cùng với y phục hồng nhạt mỗi chỗ đều là máu đỏ tươi nhìn thấy mà hoảng sợ!Đem cơ thể đang bị thương nhu thuận ôm sát vào lòng, Măc Uyên đau lòng chỉ cảm thấy một cơn giận dữ trong ngực, đem chủy thủ nắm trong tay đến ứa mau phóng ra, thanh chủy thủ bay một đường thẳng tắp cắm vào giữa vai thị vệ! Thị vệ bị chuỷ thủ từ không trung bay đến làm cho lảo đảo, đau đớn kêu lên một tiếng, ôm vai quỳ một gối xuống đất!“ Ta từng nói qua các ngươi được phép đả thương nàng chưa?” Âm thanh nổi giận vang dội giữa đình viện.


Chương 114: Tiểu Tuyết Nhi

114 Tiểu Tuyết NhiTrở lại đình viện , Mặc Kỳ gấp gáp đến độ giơ chân bước ngay vào trong!“Chết tiệt…Thật chết tiệt!” Thiếu niên chạy quanh gian nhà, đám nô tài sợ tới nỗi một tiếng cũng không dám kêu, chỉ là cúi đầu thỉnh thoảng liếc nhìn người thiếu niên kia.


Chương 115: Ngoại Trừ Đụng Đến Nàng, Còn Tất Cả Tuỳ Ngươi An Bài

115 Một nụ cười nhạt thê lương tràn ra nơi khóe miệng, Uất Trì Tuyết nhìn nam tử tuấn lãng như thần đang đứng bên cạnh mình kia, nhàn nhạt mở miệng: “Thế nào, sao không gọi nàng cùng trở lại đây?”Mọi người đều sửng sốt.


Chương 116: Lễ Cập Kê Tuổi 15.

116 Lễ cập kê tuổi 15. Trong vườn khuya tĩnh mịch, dưới ánh trăng, Mặc Uyên chậm rãi bước đến. Thấp thoáng bóng dáng một thiếu nữ trong y phục trắng, cơ thể nhỏ nhắn, mái tóc đen dày phủ lên đôi bờ vai gầy, tỉ mỉ xếp trong lòng bàn tay một bông hoa sen giấy, nhìn qua ngọn nến cháy giữa không trung, đột nhiên làm lòng hắn nổi lên một sự ấm áp khó tả.


Chương 117: Không Từ Thủ Đoạn Giữ Chân Nàng

117 Thật vất vả để ngăn cơn nôn khan, Lạc Cơ Nhi lúc này mới cảm thấy toàn thân lạnh thấu xương, mà dạ dày thì trống rỗng đau đớn…Tiếp đó, cả người bị giữ vào trong lòng, Mặc Uyên đã ôm chặt thân thể mềm mại của nàng, “Đã có chuyện gì?”Ưhm một tiếng, Lạc Cơ Nhi nhịn xuống từng cơn đau trong dạ dày đang truyền đến, hướng về phía ngực hắn hơi khẽ cuộn người, nàng vẫn bướng bỉnh lắc đầu, “Không có việc gì.


Chương 118: Lòng Tràn Đầy Đau Khổ

118 Lòng tràn đầy đau khổTrong căn phòng rộng lớn, không gian tịch mịch vắng vẻ. Tất cả nô tỳ trong phòng đều ngừng công việc, ánh mắt Uất Trì Tuyết đỏ hồng như mắt thỏ, lớn tiếng ồn ào: “Đi ra ngoài, đều đi ra ngoài”Lúc Ca Nhi đi ngang qua phòng thì cảnh tượng nhìn thấy đúng là như vậy.


Chương 119: Âm Mưu

119 Uất Trì Diệp Hoành chỉ cảm thấy trong ngực có một thân thể mềm mại va chạm rồi rúc vào, tiếp theo, thắt lưng bị hung hăng ôm chặt lại, hơi có chút sửng sốt, bên khóe môi khẽ nở một nụ cười nhẹ, vươn tay, xoa xoa mái tóc đen bóng của nàng, nhẹ nhàng an ủi.


Chương 120: Ta Muốn Ra Ngoài

120 Ta muốn ra ngoàiBóng dáng trắng tinh, làm lóa cả tầm nhìn. Ánh mắt mơ màng nhìn vào đôi mắt hắn đang dịu dàng nhìn nàng, thì có hơi chút ngưng đọng, lúc này nàng mới cảm giác được, quanh thân đau nhức cùng vô lực, chỉ cần nàng hơi chút cử động, cơn đau liền lan tràn đến toàn thân…“Ưm…” Lạc Cơ Nhi cắn môi dưới, hàng mi mỏng manh hơi chút túc lay động.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Cưới Vợ Trước Về

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10




Thu Thiên Mau Đến Đây

Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du

Số chương: 57


Đáng Ghét! Ta Yêu Ngươi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25



Địa Ngục Cấm Ái: I Love My Sister

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29


Lão Bà Ta Là Hồ Ly

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50



Thiên Thần Ác Qủy Đều Là Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18