1 Giữa mùa hè, mặt trời treo cao. Hai bên con đường trong trường đại học C lá cây rậm rạp xanh tươi, được sắp xếp gọn gàng chỉnh tề. Tiếng lá kêu xào xạc cùng trận ve kêu không dứt.
2 Chọn xong lớp, tâm trạng nóng nảy của Tô Lâm có chút hoãn trở lại.
Anh nhàn tản tựa lưng ra phía sau, chơi với điện thoại, thất thần. Phía sau âm thanh mấy người bình luận truyền tới lỗ tai.
3 . . . Vào?
Lộc Viên Viên sửng sốt một chút.
Bởi vì còn chưa đến giờ học, xung quanh đều là tiếng nói chuyện, rất ồn ào, nhưng cô vẫn nghe rõ lời nam sinh này nói.
4 Lúc Tô Lâm trở lại ký túc xá không sai biệt lắm gần 4 giờ.
Anh đẩy cửa ký túc xá ra, gặp phải ba người bạn cùng phòng đang chuẩn bị đi ra ngoài.
Hai bên đều sửng sốt.
5 Trong phòng học rất yên tĩnh, nhưng không gian cũng đủ lớn. Tần Phóng ở đằng sau nói chuyện, hoàn toàn không cần lo lắng có thể bị người khác nghe thấy.
6 EDITOR: Xin lỗi vì dạo này m k post bài thường xuyên được. Vì m đang bận thi học kỳ. M sẽ cố gắng tranh thủ thời gian dịch rồi up lên. Nhưng mà lịch thì không cụ thể được.
7 Editor đã trở lại và ăn hại hơn chưa. Đùa chứ mấy ngày nay ôn thi mình bị chữ đập cho sắp hôn mê đến nơi rồi. Nhưng mà vẫn còn 6 môn nữa:((((((
Trong ký túc xá quỷ dị trầm mặc mấy giây.
8 Bù thêm một chương, hẹn mọi người cuối tuần sau lại có chương mới. An lại lặn đi cày sách đây:(((( Phiên ngoại "Vậy không cần rời khỏi anh" An đang edit rồi sẽ up một lần hết luôn nha.
9 Cảm xúc hiện tại của Tô Lâm có chút phức tạp.
Kỳ thật anh đối với loại đồ uống trà sữa có vị ngọt này không có cảm giác gì, cũng không có loại chủ động muốn uống nó.
10 Thời gian làm bài kiểm tra trắc nghiệm là một giờ.
Có thể là do lúc trước đã làm bài tập Nghiêm Xuyên giao cho, Lộc Viên viên cảm thấy đề trắc nghiệm này cũng không khó.
11 "Là tôi sao chép của cô ấy. "
Câu nói của Tô Lâm vừa ra khỏi miệng, Lộc Viên Viên thấy khuôn mặt bánh socola kia trong nháy mắt liền thay đổi.
Lúc đầu là biểu cảm mang theo ý cười trong nháy mắt liền cứng đờ, mặt đen như đáy nồi.
12 Thứ sáu trừ bỏ học môn tự chọn, còn có lớp học công cộng.
Sau khi học xong tiếng Pháp, Lộc Viên Viên chạy đến khu nhà giảng dạy tiếp theo. Lúc đến phòng học hết 15 phút.
13 Lộc Viên Viên có chút hối hận.
Trong nháy mắt cô vừa nói xong, đột nhiên cảm thấy ngữ khí của mình giống như có chút quá khích.
Mặc dù sử dụng sai cách, nhưng dù sao Tô học trưởng cũng là vì muốn cô có thể vào câu lạc bộ âm nhạc.
14 Tô Lâm đem trà sữa uống xong mới lên lầu, trong miệng vị ngọt nồng đậm không bị tan đi.
Trở về ký túc xá, lão đại cùng Tần Phóng đang ngồi trên giường của Tần Phóng chơi game, lão nhị không ở đó, nhưng có tiếng nước trong phòng tắm, đoán chừng là đang tắm.
15 Trong phòng rất yên tĩnh, ngoại trừ ông nội Lộc đang châm cứu trừ độc, ngẫu nhiên truyền đến tiếng quần áo bị ma sát, không ai nói chuyện.
Lão Lộc Trung y nhìn chằm chằm vào thanh niên nằm châm cứu trên bàn một lúc.
16 Tô Lâm vốn đang đau đầu, sau lại bị giật mình mà đụng vào cửa kính, mà tiếng rống của lão Lộc Trung y có thể gọi là đinh tai nhức óc.
Nói tóm lại, có thể dùng tình trạng đầu váng mắt hoa để hình dung về anh hiện tại, hoàn toàn không có vấn đề gì.
17 Không phát giọng nói với người khác?
Dạy cô gõ chữ?
Lộc Viên Viên ngốc luôn rồi.
Cô không rõ. Cô chỉ là thuận miệng nói chuyện về Thư Điềm một chút, vì sao Tô Lâm đột nhiên lại nói chuyện này.
18 Lộc Viên Viên ban đầu có chút nghi hoặc.
Sau lại có chút thấp thỏm.
Tô Lâm đã nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của cô, trọn vẹn mấy chục giây rồi.
19 Tô Lâm ngồi xổm bên cạnh xe lửa, xe lửa dừng lại ở cửa động, Lộc Viên Viên đang ngồi xổm trong xe, đầu vùi vào bên trong hai đầu gối, bả vai khẽ động.
20 Thời gian vòng tròn ngựa quay tổng cộng ba phút.
Trước đó khi khúc nhạc dương cầm được phát, đã qua được hơn một phút, sau đó